Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 205: Dĩ nhiên là ai về nhà nấy

Chương 205: Dĩ nhiên là ai về nhà nấy
Đường đường là một vị tu sĩ Linh Đài cảnh, lại bị tức đến phun máu.
Mặc dù không phải không thể, nhưng cũng vô cùng hiếm thấy.
Lôi Dương Thu nhìn chằm chặp bóng lưng Vương Thủ Triết, muốn liều lĩnh nổi đóa, nhưng lại e ngại không dám. Chỉ vì tiểu tử kia, vậy mà nắm giữ bằng chứng uy hiếp hắn.
Mà thôi mà thôi, tạm thời nhẫn nhịn Vương Thủ Triết trước.
Hắn giận dữ, nhưng lại không cách nào phát tiết với Vương thị, đành phải đem ánh mắt hung hăng nhìn chăm chú về phía hai nhà Lưu Triệu.
Mà hai nhà Lưu Triệu cũng có ý kiến cực lớn đối với Lôi Dương Thu, dù sao hai tộc nhân tương đương với chết tại trong tay của hắn. Càng quan trọng hơn là, Lôi Dương Thu hắn vì cầu tự vệ, sau khi bức tử tộc nhân của bọn họ, bị đánh mặt đến nước này, còn phải ưỡn nghiêm mặt đi cầu Vương thị người ta.
Tràng diện, hoàn toàn yên tĩnh.
Người Vương thị cũng đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Vương Thủ Triết. Bọn hắn cũng không thể nào dự liệu được, chuyện hôm nay cuối cùng sẽ phát triển đến tình trạng như thế.
Lưu thị, Triệu thị và Thiên Nhân thế gia Trấn Thủ Sứ Lôi Dương Thu, có ai là dễ trêu chứ? Thế mà Vương Thủ Triết trở tay, trấn áp từng cái.
Ngay cả Mãng lão tổ đều quyết định không dám xem nhẹ Vương Thủ Triết, hắn nhịn không được cầu hỏi: “Thủ Triết, chuyện kế tiếp xử trí như thế nào?”
Vừa dứt lời, hai nhà Lưu Triệu cùng Lôi Dương Thu đều nhìn về phía Vương Thủ Triết, ai biết kế tiếp hắn còn chuẩn bị gì ở sau?
Một hố tiếp theo một hố, đã làm bọn hắn nhảy gãy cả chân rồi.
“Có thể xử trí như thế nào?” Vương Thủ Triết cười nói: “Dĩ nhiên là ai về nhà nấy, chẳng lẽ Mãng lão tổ chuẩn bị giữ bọn hắn lại ăn cơm?” Tâm tình không tệ, đùa một chút.
Thực ra, nếu dựa theo tính tình của Vương Thủ Triết, quả nhiên là hận không thể triệt để lưu lại hai nhà Lưu Triệu, cùng Lôi Dương Thu.
Nhưng trên thực tế việc này tuyệt đối không thể.
Mãng lão tổ rất biết đánh nhau, nhưng cuối cùng không phải lão tổ Vương thị thật sự. Hắn có thể giúp đỡ Vương thị đến tình trạng như thế, Vương Thủ Triết đã cảm kích vạn phần. Nếu muốn ông ta cùng nhau liều mạng, hắn cũng không mở lời được.
Huống chi, chung quy Đại Càn cũng có luật pháp của Đại Càn.
Đầu Vương Thủ Triết còn chưa có cứng rắn đến tình trạng có thể không kiêng nể gì cả đi đối cứng với luật pháp Đại Càn.
Hôm nay có thể trấn áp Lôi Dương Thu cũng là do Vương Thủ Triết mượn sức mạnh của luật pháp Đại Càn mà thôi.
Tộc nhân gia tướng hai nhà Lưu Triệu nghe xong lời ấy, nhất thời chẳng biết tại sao, đều không hiểu thở dài một hơi. Rút lui a, mặc dù hao binh tổn tướng, mất hết thể diện, nhưng cuối cùng còn không phải cũng về nhà sao?
Còn không đợi bọn hắn quay đầu rời khỏi, Vương Thủ Triết lại nhíu mày kêu lên: “Chờ một chút.”
Hai nhà Lưu Triệu đều kìm lòng không được run lên, sẽ không còn có một hố trời nện xuống chứ? Mỗi lần Vương Thủ Triết gọi chờ đã, hoặc là chậm đã đều sẽ không xảy ra chuyện tốt.
“Thứ nhất, mặc dù Triệu Tiến Đạt và Lưu Thắng Trạch đã chết, thế nhưng tránh không được phải bồi thường đối với người sống sót.” Sắc mặt Vương Thủ Triết nghiêm túc nói.
Ánh mắt Lôi Dương Thu lập tức sáng lên, cảm giác có cơ hội biểu hiện, tiến lên nói: “Lời ấy của Vương tộc trưởng thật là có lý. Bản Trấn Thủ Sứ sẽ đốc thúc việc này, tổng bồi thường là năm trăm, à không, một ngàn càn kim.”
Áp lực của Lôi Dương Thu rất lớn. Lấy tình huống hiện tại của hắn, nếu như Vương Thủ Triết thật sự muốn nhằm vào, chỉ sợ không chết cũng phải mất một lớp da. Gia tộc cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Có lẽ sau đó Lôi thị sẽ tiến hành phản kích trừng trị Vương Thủ Triết, nhưng lúc đó đã không còn là sự tình của Lôi Dương Thu, thời điểm đó hắn đã mất quyền lợi.
Vừa nghe đến bồi thường một ngàn càn kim, mặt tộc trưởng hai nhà Lưu Triệu đều đen, điều này tương đương với mỗi gia tộc làm không công một năm. Thế nhưng chính bọn hắn cũng không nghĩ lại, đã diệt bao nhiêu hộ gia đình rồi?
Vương Thủ Triết từ chối cho ý kiến, lại nói: “Lần này hai nhà Lưu Triệu nháo sự trước, đập bể rất nhiều gạch đá xanh trên quảng trường của chúng ta...”
“Lời ấy của Vương tộc trưởng cũng thật là có lý.” Lôi Dương Thu lại bắt đầu lấy lòng: “Ta thấy cái này ít nhất đánh nát mấy trăm khối gạch đá xanh, thôi tính là 500 khối đi, mỗi khối tính 1 càn kim, chính là 500 càn kim. Mòn nợ nè sẽ do ta phụ trách đòi, đưa tiền, hiện tại liền đưa tiền.”
Năm trăm càn kim!
Hai nhà Lưu Triệu đều sắp điên rồi, Lôi Dương Thu ngươi muốn lấy lòng Vương thị, giữ vững vị trí Trấn Thủ Sứ, cũng không cần bắt bọn họ khai đao như vậy nha? Một càn kim một tảng đá xanh, tại sao không đi cướp?
Ngay cả Vương Thủ Triết đều cảm thấy Lôi Dương Thu này có chút sợ sệt quá mức.
“Chư vị bày ra ánh mắt gì đấy?” Vẻ mặt Lôi Dương Thu thành thật nói: “Những gạch đá xanh này, đều là tài phú năm đó Trụ Hiên lão tổ Vương thị lưu lại, đây là văn vật hơn một trăm năm lịch sử. Bọn chúng chứng kiến Bình An trấn chúng ta từ man hoang chi địa, dần dần rầm rộ như bây giờ. Vật có nội tình lịch sử như thế, một càn kim một tảng đá xanh, ta đều cảm thấy quá lời cho bọn hắn.”
“y...”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất