Chương 2 – Ngón tay vàng
2
Mấy nữ lại trong lòng cả kinh: “Ý của tỷ là có người hạ độc thủ?”
Nếu như chỉ là bị Mã thượng phong, nhiều nhất chỉ khiến Càn quốc mất mặt, sẽ không có ảnh hưởng đặc biệt lớn đối với bang giao hai nước.
Nhưng nếu thật sự có người hạ độc thủ trong lãnh thổ Lê quốc, nhẹ thì bang giao chuyển biến xấu, nặng thì hai nước khai chiến. Vua Càn chỉ có hai người con trai.
Mấy nữ lại nhanh chóng kiểm tra một lần, càng nghi hoặc: “Nhưng không có dấu vết hạ độc!”
Vu Sương Tự sắc mặt có chút ngưng trọng, chỉ vào Doanh Vô Kỵ: “Cởi nốt quần lót của hắn!”
A, cái này, cái này…...
Cái này…...
Cái này…...
Mấy nữ lại lúng túng, khuôn mặt đỏ bừng mang theo chút hoảng loạn.
Vu Sương Tự giận dữ, lớn tiếng quát: “Trước mặt các ngươi không phải đàn ông, mà là chứng cứ, nếu các ngươi không làm được những việc này, sớm thu dọn hành lý trở về núi đi!”
“Sư tỷ, chúng em biết lỗi rồi!”
“Chúng em làm ngay đây ạ”.
“Đúng, vậy thì làm đi”.
Mấy nữ lại vội vàng nhận sai, luống cuống tay chân làm theo.
Sau đó…...
“Òa…...”
“Òa…...”
Tên họ Doanh này không hổ là huyết mạch Chuyên Húc (tức Huyền Đế hay Cao Dương Thị là một vị vua thời Trung Hoa cổ đại, một trong Ngũ Đế”, quả nhiên khủng thật.
Vu Sương Tự nhíu mày: “Chỉ là chứng cớ mà thôi, cứ xuýt xoa như thế thì còn ra thể thống gì nữa”
Nàng vừa nói, vừa lấy ra một thanh dao sáng loáng, dùng dược dịch lau chùi cẩn thận.
Một vị nữ lại hỏi: “Sư…... Bách hộ, tỷ muốn làm gì thế?”
Vu Sương Tự lạnh nhạt nói: “Ta nghi ngờ tối hôm qua trong bảy vị nữ lầu Xanh có người hạ cổ trùng, nhưng rốt cuộc có hạ cổ trùng hay không, phải cắt ra mới biết được.
“Cắt…... Cắt?
“Cắt? Cắt không thành thái giám sao?”
“Nhưng hắn là Công tử Càn quốc, làm thế có tổn hại thể diện Càn quốc hay không?”
Vu Sương Tự sắc mặt trầm tĩnh: “Toàn thây quan trọng hay chân tướng quan trọng? Huống chi đến lúc đó ta sẽ khâu lại cho hắn, người ngoài không nhìn ra”.
Trong lúc nói chuyện, trên lưỡi dao đã được lau dược dịch.
Vu Sương Tự ở trên mu bàn tay Doanh Vô Kỵ nhẹ nhàng vạch một cái, liền cắt ra một vết thương mới mẻ, nhưng không có một giọt máu chảy ra, chính là hiệu quả của dược dịch.
Được rồi.
Tê tái…...
Cảm giác lạnh như băng mà đau đớn, làm cho linh hồn Doanh Vô Kỵ run rẩy, nếu con dao này cắt cái đó đi, vậy thì làm sao? Cho dù khâu lên cũng không được!
Hắn nóng nảy, liều mạng muốn khống chế thân thể của mình.
Vu Sương Tự vẻ mặt nghiêm túc, lưỡi dao lạnh lẽo chậm rãi tới gần.
Ngay khi chuẩn bị ra tay.
Khoan đã!
Một bàn tay phải giữ chặt cổ tay nàng.
Doanh Vô Kỵ ngồi dậy, trong tình huống nguy cấp hắn rốt cục đã đoạt được quyền khống chế thân thể.
Vu Sương Tự: “......”
Nàng sửng sốt một chút, nhìn Doanh Vô Kỵ ngây người một hồi, lại cúi đầu nhìn thoáng qua, lúc này mới ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
Thét lên một tiếng, vội vàng buông chứng cứ ra, mặt mày thất sắc lui về phía sau vài bước.
~~~~~~~~~~~~~
Trong phòng khám nghiệm tử thi vang lên từng đợt kinh hô.
Mọi người nhìn chằm chằm Doanh Vô Kỵ, trong lòng đều là vô cùng kinh hoảng, không ai nghĩ cái xác sẽ vùng dậy.
Cho dù là Vu Sương Tự, cũng không còn bình tĩnh như lúc nãy.
Doanh Vô Kỵ lại mờ mịt nhìn mọi người.
Bởi vì ở trong tầm mắt của hắn, trên đầu của đám nữ lại này giống như có một cái thang cảm xúc, tại hai đầu của thang cảm xúc này là các quả cầu đủ mọi màu sắc, không biết là đồ chơi gì.
Lúc này, thang cảm xúc của mỗi người đều nhanh chóng tăng lên.
Đặc biệt là Vu Sương, trong nháy mắt đã đột phá tám phần (80%), từ trong cột đó trồi lên rất nhiều bong bóng nhỏ.
(Tinh)+2
[Khí]+2
[Thần]+3
Hả?
Doanh Vô Kỵ sửng sốt, chỉ cảm giác sức mạnh trong cơ thể mình nhiều hơn một chút, đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều.
Mà lúc này, thang cảm xúc của mấy nữ lại khác cũng đạt tới tám phần.
[Tinh]+1
[Khí]+1
[Thần]+2
……
Trong nháy mắt, Tinh đã đạt được 5 điểm, Khí: 5 điểm, Thần: 9 điểm.
Doanh Vô Kỵ nhếch miệng, hóa ra ngón tay vàng (nghĩa ban đầu là công cụ để hack game, khiến game khó trở nên dễ dàng, sau dùng để chỉ nhân vật có được một vũ khí hoặc một khả năng nào đó để trở nên có sức mạnh khủng) của ta là lượm lặt thuộc tính?”
Hắn còn chưa kịp ngẫm nghĩ, thang cảm xúc Vu Sương Tự tiếp tục tăng bão táp, đạt tới chín phần, bên trong thang cảm xúc tuôn ra một quả cầu màu xám.
【 Lời nhắc】giá trị dao động cảm xúc đã đột phá 90, ngẫu nhiên đạt được kỹ pháp phàm cấp《 Bào đinh giải nhân (giải phẫu cơ thể người) 》.
Phẩm cấp theo trình tự từ thấp đến cao là: Phàm (màu xám), Hoàng (màu vàng), Huyền (màu xanh lá cây), Địa (màu xanh lá cây), Thiên (màu tím), Thần thông (màu vàng).
Từng luồng tin tức tràn vào trong đầu bao gồm cả vô số tin tức về cơ bắp, xương cốt, kinh mạch bên trong cơ thể cùng với các kỹ năng giải phẫu như thế nào.
Doanh Vô Kỵ có tự tin, nếu như trước mặt bày một cỗ thi thể, hắn có thể gọn gàng chia tách tất cả bộ phận cơ thể.
Ngón tay vàng này, đủ mạnh.
Ngươi…...
Vu Sương Tự chậm lại một hồi mới mở miệng: “Ngươi không chết?
Doanh Vô Kỵ cuộn tròn hai chân: “Thiếu chút nữa sống không bằng chết.
Hắn lắc lắc cổ, vẫn cảm giác có chút cứng ngắc chua xót, bất quá tốt xấu gì cũng có thể cử động.
Vu Sương Tự thu hồi lưỡi dao, vội vàng ra lệnh: “Mấy người các ngươi, mau mặc quần áo hắn vào!
Mấy nữ lại: “Cái này…...
Vu Sương Tự lại khôi phục sự lạnh lùng ban đầu: “Hắn chỉ là chứng cớ!
Mấy nữ lại hiển nhiên đối với nàng mười phần tin phục, đành phải một bên tự ám thị tâm lý, một bên đỏ bừng mặt giúp Doanh Vô Kỵ mặc quần áo.