Chương 88 – Chế độ khoa cử
88: Chế độ khoa cử
Cung Ti Kỳ.
Điện Tình Giáng.
Triệu Ninh đang nghiêm túc phê duyệt công văn.
Cẩn thận tỉ mỉ, phảng phất chưa bao giờ mệt mỏi.
Thật lâu thật lâu, nàng khép lại một quyển công văn cuối cùng, tựa lưng vào ghế nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhớ tới cảnh tượng hôm nay ở ngoài cung, khóe miệng không khỏi hơi hơi giương lên.
Hoàng hậu giá lâm!
Âm thanh sắc bén của thái giám vang lên.
Triệu Ninh vội vàng đứng lên, cung kính chờ đợi.
Không cần đa lễ!
Vương hậu khoát tay áo, liền trực tiếp ngồi xuống bên cạnh sách vở, kiểm tra xong xác định đều là nghiêm túc phúc đáp, khuôn mặt đạm mạc mới hòa hoãn lại, cười nhìn về phía Triệu Ninh: “Tốt lắm! Không chậm trễ chính sự. Ninh nhi đừng đứng nữa, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một chút!”
“Vâng!”
Triệu Ninh cười ngồi sang một bên.
Vương hậu hỏi: “Hôm nay con xuất cung gặp Doanh Vô Kỵ?”
Triệu Ninh gật đầu: “Vâng!”
“Không bị hắn phát hiện thân phận chứ?”
“Không! Bất quá nhi thần cũng không quá mức che giấu thân phận, Doanh Vô Kỵ ánh mắt thâm sâu, chắc hẳn đã hiểu ý tứ của con đại biểu cho thái tử”.
“Như thế rất tốt! Con kể tỉ mỉ chuyện xảy ra hôm nay cho ta nghe!”
“Vâng!”
Triệu Ninh gật đầu, liền đem chuyện hôm nay nói ra một lượt.
Vương hậu nghe xong liền bật cười: “Tên này gan lớn, ngay cả râu của lão thất phu La Yển này cũng dám nhổ! Bất quá coi như hắn thông minh, nghe lời các ngươi nói lúc tạm biệt thì hắn chắc là biết con đến là vì thuật in ấn”.
Triệu Ninh thì cười lắc đầu: “Thuật in ấn đã ra đời, đó chính là chiều hướng phát triển, không cần vương thất chúng ta tự mình động thủ, liền có thể mang lại lợi ích cho thiên hạ”.
Vương hậu rùng mình: “Vậy con muốn khoa cử? Không được! Tuyệt đối không được! Hành động này quả thực là đào rễ quý tộc, hai nhà Ngụy Hàn há có thể đáp ứng? Việc này quá mức nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt, mẫu hậu không đồng ý!”
~~~~~~
Mẫu hậu không đồng ý!
Hoàng hậu dùng bốn chữ, vô cùng kiên quyết biểu lộ thái độ của mình.
Trước khi Triệu Ninh đưa ra quyết định, bà cũng sẽ phát biểu ý kiến, nhưng cuối cùng Triệu Ninh phải tự mình đưa ra quyết định.
Nhưng mà lần này, bà lại đưa ra một thái độ không thể chối cãi.
Quá nguy hiểm!
Thật sự quá nguy hiểm!
Thiên hạ này từ trước đến nay đều là chính trị quý tộc, từ Chu thiên tử đến nam tước chỉ có tiểu quyền trong tay, mỗi người đều có đất phong của mình.
Quyền lực, thổ địa, nhân khẩu, những thứ này chính là mệnh quý tộc!
Khoa cử cho dân chúng bình dân mở ra thông đạo lên cao, nhân tài trong thiên hạ đều là môn sinh của quân chủ, điều này tất nhiên sẽ tăng cường vương quyền, nếu thiên hạ này không có quý tộc, đây tất nhiên là chế độ mà tất cả quân chủ đều tha thiết ước mơ.
Chỉ tiếc, thế giới này cho tới bây giờ đều là thế giới quý tộc, chế độ khoa cử chính là muốn lấy mạng của quý tộc.
Chu thiên tử nếu không được chư hầu vương kính trọng, thì Chu bị diệt.
Chư hầu vương nếu không được thế gia trong nước kính trọng, thì chư hầu quốc có thể bị diệt.
Nhất là Lê quốc, tôn thất Triệu thị còn không thể áp chế tuyệt đối hai nhà Ngụy Hàn, hiện tại đi thi hành chế độ khoa cử để đào rễ quý tộc, vậy khác gì tự diệt vong?
Đừng nói một Triệu Ninh, cho dù Lê quốc khai quốc ngàn năm, tất cả quân chủ cộng lại cũng không đủ chết.
Cho nên ánh mắt hoàng hậu rất sắc bén, chỉ hy vọng Triệu Ninh có thể nhận rõ chính mình, biết khó mà lui.
Triệu Ninh lại khẽ cười nói: “Mẫu hậu không cần lo lắng, nhi thần mặc dù có tâm hướng tới chế độ khoa cử nhưng cũng không phải không hiểu gian nguy trong đó. Hiện giờ tình thế Lê quốc, thi hành chế độ khoa cử hung hiểm dị thường, nhưng một đời không làm thì không thể làm, nhi thần sẽ không tùy tiện cải chế, nhưng nhất định sẽ lưu lại không gian cho chế độ khoa cử, Triệu thị nhân tài đông đúc, sớm muộn có một ngày có thể mở ra một phen thiên địa mới.
Cái này…...
Vương hậu nhìn Triệu Ninh thần sắc bình tĩnh, không khỏi có chút hoảng hốt, giống như năm đó nhìn thấy tư thế oai hùng của người thanh niên đó.
Chỉ là người thanh niên kia, bây giờ đã thành ông lão tuổi xế chiều, trốn ở trong mật thất kéo dài hơi tàn.
Bà nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Nhưng Ninh nhi, con phải rõ ràng, con bây giờ chỉ là thái tử, còn chưa leo lên vương vị! Bình Lăng Quân còn ở bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào vương vị. Vị trí thái tử của con hiện giờ xác thực rất ổn định, nhưng đây cũng là kết quả cân bằng của các đại thế gia, nếu chế độ khoa cử thật sự phát hiện manh mối, đừng nói Ngụy gia Hàn gia, chỉ sợ ngay cả tông thất Triệu thị cũng sẽ đuổi con xuống!”
Triệu Ninh trầm mặc, đây đích thật là một vấn đề rất lớn.
Vương hậu nhẹ nhàng vỗ vỗ Triệu Ninh bả vai: “Chuyện khoa cử, sau này đừng có nhắc lại, mặc dù muốn nhắc, cũng ít nhất đợi đến sau khi con đăng cơ!”
Triệu Ninh nghiêm túc gật đầu: “Vâng!”
Vương hậu không nói gì nữa, lắc đầu rời khỏi Điện Tình Giáng.
Triệu Ninh ngồi nhìn tờ giấy trên bàn trầm mặc không nói.
Trên trang giấy, là tất cả mặc sức tưởng tượng của nàng về chế độ khoa cử, hôm nay tuy rằng chỉ nghe Doanh Vô Kỵ đưa ra khái niệm này, nhưng với tính nhạy bén chính trị của nàng, lại đủ để cho nàng bổ sung rất nhiều chi tiết.
Chỉ bất quá hiện tại trên những nội dung này, bị lưu lại một huyết thủ ấn thật lớn, chính là vừa rồi là khi vương hậu đập bàn lưu lại.
Oài…..
Nàng ngã ngửa ra sau, gối hai tay nhìn xà nhà, trong lòng không khỏi có chút tò mò.
Một thế giới có chế độ khoa cử, Doanh Vô Kỵ tiểu tử kia rốt cục là như thế nào nghĩ ra?
Nàng có chút muốn tiến vào trong cái thế giới hư cấu kia nhìn một chút, bởi vì nàng biết mình sinh thời chỉ sợ rất khó nhìn thấy chuyện này biến thành hiện thực.