Bảo Ngươi Làm Con Tin, Ngươi Lại Theo Đuổi Nữ Đế Kẻ Địch

Chương 99: Người này đang che giấu

Chương 99: Người này đang che giấu

99: Người này đang che giấu Nàng nếu như bỏ ý định thực hiện chế độ khoa cử thì còn muốn hỏi một chút vấn đề khác.
Nhưng đang chuẩn bị mở miệng, lại nghe thấy âm thanh thị vệ ngoài cửa.
“Chủ nhân, tiểu nhị của Thư cục Thượng Mặc tìm”.
“Mời hắn vào!”
“Triệu Ninh khoát tay áo”.
Không lâu sau, một tiểu nhị hồn bay phách lạc chạy vào, âm thanh đều mang theo tiếng khóc nức nở: “Công tử! Công tử!”
Doanh Vô Kỵ biến sắc, đột nhiên đứng dậy: “Làm sao vậy!”
Vẻ kinh hồn của Tiểu nhị còn chưa hết: “Vừa rồi Sứ quán Càn Quốc phái tới một đội hộ vệ, đều trói hết tiểu nhị ngành giấy áp giải đi!”
...............
Cái gì!
Doanh Vô Kỵ rất nhanh nghĩ rõ nguyên nhân, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng âm trầm.
Thằng chó Tuân Chí Doãn kia, không có biện pháp với mình, liền bắt đầu làm khó tiểu nhị nhà mình.
Dù sao những tiểu nhị này đều là thương nhân Càn Quốc phái tới, đều chịu sự quản hạt của Thương Ấn.
Mẹ kiếp!
Tuân Chí Doãn, ngươi chó thật!
Doanh Vô Kỵ uống một ngụm rượu: “Triệu huynh, xin lỗi một chút, ta xử lý trước một chút việc nhà!”
Hắn hướng Triệu Ninh chắp tay, liền trực tiếp mang theo Bạch Chỉ rời đi.
Triệu Ninh nhìn bóng lưng hắn, suy tư một lát, cũng bước nhanh theo sau.
Doanh huynh chờ ta một chút!
........
Trở lại Thư cục Thượng Mặc, nơi này đã sớm tanh bành, chỉ còn lại có mấy tiểu nhị sau này đang khắc phục hậu quả.
Cửa hàng hỗn độn, đủ để thấy vừa rồi động tĩnh không nhỏ.
Chính mình vừa mới đi ra ngoài bao lâu, những con chó này đã tới cửa bắt người?
Doanh Vô Kỵ cho dù tính tình có tốt hơn nữa, gặp phải tình huống này cũng tức giận, huống chi tính tình hắn vốn không tốt.
Hắn nhịn không được chửi tục: “Con mẹ nó!”
Triệu Ninh: “......”
Nàng nhịn không được liếc mắt nhìn Doanh Vô Kỵ một cái, lời nói và việc làm như thế đặt lên người một quốc công tử, thật sự có chút thô bỉ không chịu nổi, bất quá nàng ngoài ý muốn không sinh ra cảm giác khinh bỉ.
Ngay tại một tháng trước, Doanh Vô Kỵ ở trong ấn tượng của nàng vẫn là một người bình thường không có gì lạ, nhắc tới hắn cũng chỉ có một câu: Người này nếu về Càn quốc lên được vương vị thì thế thắng như chẻ tre của Doanh Việt hẳn là sẽ bị đứt đoạn.
Nhưng chưa từng nghĩ, người này tự nhiên đang che giấu.
Sau khi xuất hiện uy hiếp đến từ Doanh Vô Khuyết, thiên phú thương nghiệp không giấu, ngay cả phong độ nhẹ nhàng cũng không cần.
Hắn…... nóng nảy.
Bất quá bộ dáng chân tình này, thật đúng là có chút làm cho người ta ngạc nhiên.
Triệu Ninh nhịn không được cười cười, làm thái tử giám quốc mấy năm, nàng nắm giữ quyền hành tại Lê quốc còn cao hơn so với tưởng tượng của rất nhiều người, tình cảnh Doanh Vô Kỵ như thế nào nàng biết rõ ràng, cho dù có một số việc không rõ ràng lắm chi tiết, cũng có thể đoán được 8,9 phần 10.
Lần này, e là Công Tôn Lệ đại biểu cho Doanh Vô Khuyết đang làm khó hắn, cũng không biết hắn sẽ xử lý như thế nào.
Vào lúc này.
Hoa Triều cũng hoảng hốt chạy tới: “Vô Kỵ, thời điểm bọn họ vừa mới tới bắt người ta ngăn cản, nhưng bọn họ nói đây là chuyện của Càn quốc, ta không có tư cách nhúng tay, hiện tại ta đã báo quan.”
Doanh Vô Kỵ lắc đầu: “Báo quan vô dụng! Hoa Triều tỷ, tỷ đóng cửa hàng trước đi, chuyện này tự đệ có thể giải quyết, tỷ không cần quan tâm”.
“Uh!”
Hoa Triều tuy rằng rất muốn cùng Doanh Vô Kỵ chia sẻ, nhưng nàng cũng hiểu được mình mà xen vào cũng thêm phiền phức, lý trí nhất là ở đây đợi tin tức của hắn.
Đám người sứ quán Càn Quốc vừa nhìn đã biết là có chuẩn bị mà đến, không chừng chuẩn bị để làm khó Doanh Vô Kỵ.
Nhưng không biết vì sao, nàng đối với người đệ đệ nhỏ hơn mình vài tuổi này có lòng tin, cảm giác không có vấn đề gì là hắn không giải quyết được.
Đi thôi!
Doanh Vô Kỵ trực tiếp lên xe ngựa, chạy về phía sứ quán Càn Quốc.
Trên xe ngựa, Bạch Chỉ tức giận đến ngực đều trướng: “Công tử, bọn họ thật quá đáng, chờ ta trở về liền chém Tuân lão cẩu đầu!”
Doanh Vô Kỵ xoa xoa đầu của nàng: “Ngoan! đầu chó của hắn em chưa chắc chém được, để cho công tử tới chém!”
Bạch Chỉ: “......”
Doanh Vô Kỵ nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, ánh mắt càng thêm tối tăm vài phần.
Thành thật mà nói, hắn chưa từng nghĩ tới sự tình sẽ đến bước này, trong kế hoạch của hắn, trên thực tế kế hoạch đoạt Thương Ấn của mình gần như đã thành công.
Dù sao chính mình cho dù lại nghèo túng, đó cũng là một công tử, là nhi tử của Càn Vương Doanh Việt.
Việc làm ăn của ngành giấy cải tử hồi sinh trên tay mình, hơn nữa còn làm ra một Thư cục béo bở, người bình thường đều biết, lúc này chỉ cần nịnh mình, đem thương ấn giao ra, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì to tát.
Nhưng hiện tại, bọn họ chẳng những không lui một bước, thậm chí còn bắt hết tiểu nhị điều từ ngành giấy.
Đằng sau chuyện này nhất định có một số tin tức mình không nghĩ đến, sự tình chỉ sợ phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.
Triệu Ninh cười nói: “Doanh huynh, cần hỗ trợ không?”
Doanh Vô Kỵ sửng sốt một chút: “Triệu huynh, huynh lên xe ngựa lúc nào?”
Triệu Ninh: “......”
Doanh Vô Kỵ khoát tay áo: “Dù sao cũng là việc của nhà Càn quốc chúng ta, người ngoài không tiện nhúng tay, chờ ta chịu không nổi sẽ tìm huynh, hi vọng huynh đến lúc đó vui lòng vươn tay giúp đỡ!”
Đương nhiên rồi.
Triệu Ninh như có điều suy nghĩ nhìn thoáng qua Doanh Vô Kỵ.
Không bao lâu, xe ngựa dừng ở cửa sứ quán Càn Quốc.
Doanh Vô Kỵ trực tiếp từ trên xe ngựa nhảy xuống, sải bước đi vào cửa lớn sứ quán, cách thật xa liền nghe được từng đợt tiếng roi vọt cùng tiếng kêu thảm thiết.
Hắn nghe được huyệt thái dương nhảy dựng, bước chân nhanh hơn vài phần.
Dừng tay!
Trong đại sảnh tràn ngập người, không chỉ có tiểu nhị từ ngành giấy mượn điều đến Thư cục, mà ngay cả tiểu nhị cùng chưởng quỹ ngành giấy cũng ở đây, một đám đau đến người đầy mồ hôi, quần áo sau lưng đều nứt ra, khắp người đều là vết máu, thấy Doanh Vô Kỵ tới, đều vẻ mặt khẩn cầu nhìn hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất