Chương 115: Tin Tức Xuất Quan Truyền Ra, Đám Thiên Kiêu Đang Hành Động
Sau khi ôn chuyện với đám người Nam Cung Hoàng, Sở Cuồng Nhân có có nhận biết đại khái với tình hình Thương Khung tinh bây giờ.
Đợi mọi người rời đi, Lam Vũ đến đưa cho hắn xem một vật.
"Đây là... Huyền Hoàng Đế Khí? !" Sở Cuồng Nhân nhìn đạo khí thể màu vàng óng trong tay Lam Vũ trong, không khỏi kinh ngạc.
Đạo Huyền Hoàng Đế Khí này vô cùng huyền diệu, còn quấn từng đạo phù văn huyền diệu, trong đó, mơ hồ còn có thể nghe được đạo âm quanh quẩn bên tai.
Nếu tu sĩ khác nhìn thấy đạo Đế khí này, đoán chừng sẽ vì đạo vận ẩn chứa trong đó mà phấn chấn, rung động.
Nhưng với Sở Cuồng Nhân, ngoại trừ lúc bắt đầu có hơi kinh ngạc, sau đó ánh mắt hắn vẫn rất bình tĩnh, giống như hoàn toàn không đặt nó ở trong lòng.
Đạo vận trong Đế khí này còn kém hơn đế kinh rất nhiều.
Huyền Hoàng Đế Khí, nói trắng ra chỉ có thể tăng tỷ lệ tu sĩ thành đế mà thôi, nhưng Trường Sinh Đế Kinh chính là sở học suốt đời của một vị Đế giả biên soạn thành, còn trân quý hơn Huyền Hoàng Đế Khí rất nhiều.
Nếu như nói, Huyền Hoàng Đế Khí là đồ vật cấp truyền thuyết, như vậy nó chỉ là vật phẩm cấp truyền thuyết bình thường nhất.
Mà Trường Sinh Đế Kinh lại vật phẩm cấp truyền thuyết đứng đầu.
"Lam Vũ, ngươi muốn đưa Đế khí cho ta sao?"
Sở Cuồng Nhân nhìn Lam Vũ cười nói.
“Vâng."
"Đây chính là Huyền Hoàng Đế Khí a."
Mặc dù kém đế kinh, nhưng thả đạo Huyền Hoàng Đế Khí này ra bên ngoài, đủ khiến tất cả đạo thống tranh đoạt.
Một đạo Đế khí, có thể tạo ra một vị Thiếu Đế a!
Không giống Thiếu Đế như Lôi Ngạo, Thương Hàn lúc trước, mà là thiếu niên Đại Đế chân chính có thành đế chi tư! !
"Tất cả mọi thứ của ta, bao gồm cả con người ta đều là của công tử, công nếu công tử muốn, ta có thể cho ngươi." Lam Vũ nghiêm túc nói.
Dự tính ban đầu lúc nàng đi đoạt Huyền Hoàng Đế Khí cũng là vì Sở Cuồng Nhân, nghĩ rằng công tử sẽ cần vật này, cho nên liền đoạt một đạo.
"Ta không cần vật này, ngươi giữ cho mình đi." Sở Cuồng Nhân đưa tay vuốt tóc Lam Vũ, trong mắt có chút thương tiếc.
Sắc mặt Lam Vũ đỏ lên, khẽ vuốt cằm.
"Đã cầm Đế khí, vậy tìm thời gian dung hợp đi, vừa vặn ta xuất quan, lần này liền ta hộ pháp cho ngươi."
"Đa tạ công tử."
...
Tin tức Sở Cuồng Nhân xuất quan đã truyền khắp Huyền Thiên tông, không đến mấy ngày, toàn bộ đạo thống tại Thanh Long vực đều biết.
Trong Tử Dương cốc.
Một thanh niên tóc tím cầm la bàn truyền tin trong tay, vừa mới biết được tin tức Sở Cuồng Nhân xuất quan.
Hắn ta lộ ra nụ cười, trong mắt bắn ra một vệt lãnh khốc.
"Sở Cuồng Nhân, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi!"
"Lúc này đã không giống trước, ta sẽ để ngươi nhìn một chút, ngươi bị thời đại này đào thải như thế nào! !"
...
Linh Hư Thánh Địa.
Biết được tin tức Sở Cuồng Nhân xuất quan, Ngạo Thương cười ha ha, trên mặt lộ ra vẻ cuồng hỉ, "Sở Cuồng Nhân, cuối cùng ngươi đã xuất hiện!"
"Ba năm trước đây, ngươi sỉ nhục ta, bây giờ ta nhất định phải hoàn trả lại ngươi, ngươi chờ đó cho ta!"
Toàn thân hắn ta phun trào linh lực bàng bạc, một chưởng oanh ra, giống như một vòng mặt trời, đánh sụp một ngọn núi ở phía xa!
"Bây giờ ta còn mạnh hơn thời kì toàn thịnh, cho dù đối mặt với Chí Tôn cũng có tự tin chiến một trận, huống chi là Sở Cuồng Nhân ngươi?"
...
Thanh Vân vương triều.
Thái tử Cố Trường Ca đang nói gì đó với Thanh Vân quốc chủ.
"Phụ hoàng, Sở Cuồng Nhân bế quan ba năm, nếu ngày trước thì không có cái gì, nhưng ba năm này thay đổi quá lớn, thiên kiêu cổ đại, Huyền Hoàng Đế Khí xuất hiện, mà hắn đã sớm bị thời đại đào thải rồi!"
"Hắn đã không thích hợp làm phò mã của Thanh Vân vương triều, xin phụ hoàng ân chuẩn, để nhi thần dẫn người đến Huyền Thiên tông... Từ hôn!"
Trong mắt Cố Trường Ca lộ ra vẻ hưng phấn không kìm chế được, hắn ta đã không kịp chờ đợi muốn nhục nhã Sở Cuồng Nhân một phen.
"Ai nói muốn hủy hôn?"
Lúc này, bên ngoài đại điện, Linh Lung công chúa mặc một bộ phượng bào hoa lệ đi đến, trên khuôn mặt xinh đẹp bao trùm một tầng băng sương.
Cố Trường Ca nhíu mày, "Linh Lung, bây giờ ngươi không chỉ là công chúa của Thanh Vân vương triều, còn là Thiếu Đế nổi tiếng thiên hạ, Sở Cuồng Nhân đã không thích hợp với ngươi nữa, từ hôn là lựa chọn sáng suốt nhất."
"Hoàng huynh, đây là chuyện của ta, không tới lượt ngươi làm chủ, hơn nữa, hôn nhân đâu phải trò đùa, nói từ là có thể từ sao?"
"Lúc trước ta luận võ chọn rể, sau đó nửa đường lại hủy bỏ, đã là thất tín với thiên hạ, chọn Sở Cuồng Nhân làm phò mã, mọi người đều biết, hiện tại thấy hắn không còn hào quang gì nữa liền từ hôn, ngươi muốn người trong thiên hạ sẽ nghĩ ta như thế nào?"
"Không tín không tình, hay là ai cũng có thể làm chồng? !"
Nói đến phía sau, Linh Lung công chúa giống như giận dữ mắng ra.
Cố Trường Ca bị nàng chất vấn đến không nói ra lời, sắc mặt tái xanh, "Làm càn, cô chính là huynh trưởng của ngươi đấy!"
"Nếu ngươi không phải huynh trưởng của ta, ta sẽ không ở đây chất vấn ngươi đâu, mà sớm xuất thủ đánh ngươi rồi." Linh Lung công chúa lạnh như băng nói.
"Ngươi..."
"Được rồi, đều im đi."
Thanh Vân quốc chủ lên tiếng ngăn cản hai người, nói: "Từ hôn hay không hoàn toàn theo ý nguyên của Linh Lung, nàng nói cũng không sai, lúc này đi từ hôn sẽ ảnh hưởng đến danh tiết của nàng và danh dự của vương triều."
"Việc này coi như thôi, không cần bàn lại, Sở Cuồng Nhân vẫn là phò mã của Thanh Vân vương triều, lần này hắn xuất quan, thái tử, ngươi chuẩn bị chút lễ vật tiến đến chúc mừng đi."
Mặc dù Cố Trường Ca không cam tâm, nhưng nghe thấy Thanh Vân quốc chủ muốn mình đến Huyền Thiên tông, hai mắt tỏa sáng, "Vâng, phụ hoàng."
Bên cạnh, Linh Lung công chúa nói: "Nhi thần cũng đi cùng."
"Chuẩn."
"Tạ phụ hoàng."
...
Sở Cuồng Nhân mai danh ẩn tích đã ba năm, bây giờ lại xuất hiện tin tức này khiến vô số tu sĩ tại Thanh Long vực chấn động.
Ngay sau đó, nghe đồn có một đám thiên kiêu như Ngạo Thương của Linh Hư Thánh Địa, Lâm Bá Thiên của Tử Dương cốc, Viên Hoằng của Vạn Pháp tông, Vô Trần Tử của Thái Hư quan, Cố Trường Ca của Thanh Vân vương triều tiến về Huyền Thiên tông.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tu sĩ tại Thanh Long vực đều muốn nổ tung.
"Trong ba năm này, đám thiên kiêu này đều là Đế Thiếu thu được Đế khí, hiện tại tất cả đều chạy đến Huyền Thiên tông làm gì?"
"Còn cần nói nữa sao, đương nhiên là đi tìm Sở Cuồng Nhân a!"
"A, ba năm trước đây, Sở Cuồng Nhân đè ép đám thiên kiêu này đến không ngóc đầu lên được, hiện tại những người này có được Huyền Hoàng Đế Khí, thành Thiếu Đế nổi tiếng trên thế gian, đương nhiên muốn đi tìm lại mặt mũi rồi."
"Không nhắc đến thì ta quên mất, ba năm trước đây, thiên hạ này chính là của một mình Sở Cuồng Nhân, đã nói đại tranh chi thế, chòm sao sáng chói, nhưng hắn lại như mặt trời gay gắt, che khuất quang mang của tất cả mọi người, sao đám thiên kiêu kia có thể nuốt trôi cục tức này chứ?"
"Đáng tiếc, nếu Sở Cuồng Nhân không bế quan, tất nhiên Huyền Hoàng Đế Khí cũng có một phần của hắn, dựa vào thiên phú của hắn, nói không chừng còn có thể tiếp tục áp chế mọi người đấy, nhưng hết lần này tới lần khác, trong thời khắc quan trọng như vậy, hắn lại đi bế quan, đúng là không nghĩ ra a."
"Thế sự vô thường, ai có thể ngờ được chứ."
"Bế quan ba năm, vừa xuất quan đã khiến thiên hạ phong vân, nói thật, chỉ bằng điểm này, đám thiêu kiêu Thiếu Đế đến tìm hắn kia, không có một người nào vượt qua hắn."
Lời đồn xuất hiện khắp các nơi trong Thanh Long vực, mọi người nghị luận ầm ĩ, tất cả mọi người đều nhìn về phía Huyền Thiên tông.
Tất cả mọi người muốn nhìn xem, ba năm trước đây Sở Cuồng Nhân tuyên chiến thiên hạ, dè ép các thiên kiêu khác không ngóc đầu lên được sẽ ứng phó như thế nào.
Mặc dù phần lớn người không coi trọng hắn, nhưng lúc tất cả mọi người nhớ lại những chuyện hắn đã làm vào ba năm trước, vẫn rất chờ mong, không biết cuối cùng truyền kì sẽ kết thúc, hay vẫn tiếp tục một người độc lĩnh phong tao?