Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 118: Phù Quang Lược Ảnh Thêm Nhân Sơn Ấn Quyết, Một Chưởng Một Người

Chương 118: Phù Quang Lược Ảnh Thêm Nhân Sơn Ấn Quyết, Một Chưởng Một Người


"Cô tới trước, để cô đánh một trận với hắn trước!"
Cố Trường Ca ử lạnh nhạt đảo mắt nhìn qua mấy người Ngạo Thương, Lâm Bá Thiên.
Ngạo Thương lại đạm mạc nói: "Ta nói, hắn là con mồi của ta, chỉ có thể để ta tới đánh bại, các ngươi xếp phía sau ta đi."
"Ha, chẳng lẽ trước khi đánh với Sở Cuồng Nhân, mấy người chúng ta còn phải đánh một trận hay sao?" Viên Hoằng từ tốn nói.
Bọn họ đều muốn là người đầu tiên đánh bại Sở Cuồng Nhân, không ai nhường ai.
Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh nhìn, lộ ra nụ cười thú vị, nói: "Thật ra cũng không cần phiền toái như vậy, ta có đề nghị này."
Mọi người đưa mắt nhìn về phía hắn.
Hắn tiếp tục nói: "Các ngươi cùng tiến lên đi, như vậy là được rồi."
Lời vừa nói ra, trong mắt Ngạo Thương lộ ra tức giận.
"Sở Cuồng Nhân, không ngờ ba năm trôi qua, ngươi vẫn không coi ai ra gì như thế, thời đại này, sớm đã không phải thời đại ngươi muốn làm gì thì làm, ngươi đã hết thời rồi!"
Lâm Bá Thiên băng lãnh nói.
Nói xong, hắn ta đưa tay thôi động linh lực, một đạo hỏa diễm bảy màu sặc sỡ hiện lên, hóa thành một đầu hung thú hỏa diễm dữ tợn đánh ra.
So với ba năm trước đây, trình độ thao túng Thánh Hỏa của hắn ta càng thêm thuần thục, hơn nữa lại có Huyền Hoàng Đế Khí trong người, cảm ngộ đạo pháp của hắn cũng tiến triển cực nhanh, Thánh hỏa chi lực lần này vượt xa ba năm trước đây.
Một kích này, ngay cả Tôn giả cũng chưa chắc đã ngăn cản được.
Đối mặt với công kích đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt Sở Cuồng Nhân không thay đổi, chỉ là thân thể của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ trong hư không.
Tiếp theo, cả người hắn dường như hóa thành một đạo lưu quang, biến mất tại chỗ, tốc độ quá nhanh, không người nào có thể bắt được.
"Đây là pháp môn gì?"
"Tốc độ di chuyển thật nhanh! !"
"Cỗ này đạo vận... Chỉ sợ là một loại Thánh Vương pháp nào đó!"
Đồng tử mấy người Lâm Bá Thiên co rụt lại.
Ba năm trước, Sở Cuồng Nhân chưa từng thi triển ra pháp môn tu hành này!
Thánh Vương pháp, Phù Quang Lược Ảnh!
Linh niệm của Lâm Bá Thiên phun trào, muốn tìm Sở Cuồng Nhân, nhưng lúc này, phía sau hắn ta bỗng nhiên truyền đến một giọng nói đạm mạc.
"Ba năm qua, ngươi chỉ tiến bộ một chút này thôi sao?"
Phía sau!
Lâm Bá Thiên biến sắc, quay người đánh ra một chưởng.
Nhưng có một bàn tay còn nhanh hơn hắn ta, chỉ thấy Sở Cuồng Nhân xòe bàn tay ra, vỗ thẳng về phía mặt hắn ta.
Bàn tay kia cũng không dày rộng, thậm chí có thể nói là trắng nõn như ngọc, nhưng lại giống một tòa Thái Cổ Thần Sơn, vô cùng nặng nề.
Ầm! !
Một bàn tay trực tiếp đánh lên mặt Lâm Bá Thiên, quất nát Thánh Hỏa, đánh bay hắn ta ra ngoài hơn ngàn trượng.
Thánh Nhân pháp, Nhân Sơn Ấn Quyết!
Dựa vào tu vi bây giờ của Sở Cuồng Nhân, thi triển môn Thánh Vương pháp này đã đạt đến trình độ giơ tay nhấc chân đều có thần sơn chi lực.
"Thật mạnh!" Đồng tử Cố Trường Ca hơi co lại, quanh người hắn ta có linh lực màu vàng óng lưu chuyển, Long Mạch Đạo Thể được hắn ta thôi động đến cực hạn.
Một quyền đánh về phía Sở Cuồng Nhân, tiếng rồng ngâm vang lên!
"Long Sát Quyền!"
Hư ảnh Kim Long to lớn lao về phía Sở Cuồng Nhân.
Uy thế khủng bố, khiến hư không điên cuồng rung chuyển!
"Lại chiêu này, ngươi không có chiêu gì mới sao?" Sở Cuồng Nhân lắc đầu, nâng bàn tay phải trắng nõn lên, nhẹ nhàng vỗ một cái.
Đại Long có uy thế bàng bạc kia giống như một cái bọt khí, trực tiếp bị đập nát, đạo vận, linh lực đều tán loạn!
Cố Trường Ca suýt nữa thổ huyết.
Long Sát Quyền của hắn ta đã sớm đạt tới viên mãn, đây chính là một môn Thánh Nhân pháp, vô cùng có uy lực, dựa vào tu vi bây giờ của hắn ta thi triển ra, nếu Tôn giả không cẩn thận cũng sẽ bị oanh sát!
Nhưng bây giờ lại bị Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng đánh ra một chưởng đập nát! !
Chuyện này còn thiên lý không? !
Còn chiêu mới?
Ta có thể hỏi ngươi không, ngươi có nhiều Thánh Nhân pháp như vậy ở đâu đó?
Sau khi một chưởng vỗ nát Đại Long, thân ảnh Sở Cuồng Nhân lần nữa mờ đi, hóa thành một đạo lưu quang, thoáng cái đã đến trước mặt Cố Trường Ca, đối phương còn không kịp phản ứng.
Quá nhanh!
Tốc độ này thật sự quá nhanh!
Sở Cuồng Nhân chậm rãi đưa tay, lại một chưởng vỗ ra, lực lượng thần sơn vô cùng nặng nề từ trên bàn tay trắng noãn kia trực tiếp bạo phát!
Cố Trường Ca bị vỗ trúng ngực, linh lực hộ thân bị phá nát, ngực lõm xuống, cả người như đạn pháo bay ngược ra ngoài, trên không trung nhấc lên một cỗ khí lãng, trực tiếp nện vào một ngọn núi phía xa.
"Người thứ hai." Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó, ánh mắt hắn rơi lên người Viên Hoằng của Vạn Pháp tông.
Viên Hoằng giật nảy mình, thôi động linh lực, đạo vận hiển hóa, chân đạp tốc độ huyền diệu, tốc độ quá nhanh, giống như một trận cuồng phong.
Cùng lúc đó, hắn ta lại thôi động một loại pháp môn công phạt, pháp môn này rất phong phú, vô cùng huyền diệu, ẩn chứa đại thế tự nhiên trong đó.
"Sở Cuồng Nhân, bại cho ta!"
Viên Hoằng di động, đồng thời tấn công về phía Sở Cuồng Nhân.
Một chưởng vỗ ra, địa phong thủy hỏa ẩn chứa trong lòng bàn tay bạo phát, nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn nhẹ nhàng đánh ra một chưởng đã đãnh vỡ công kích của đối phương.
"Tại sao lực lượng của tên gia hỏa này lại mạnh như vậy? !"
Viên Hoằng khiếp sợ không gì sánh nổi.
Hắn ta thi triển tốc độ, du tẩu quanh bốn phía Sở Cuồng Nhân.
"Ngươi thi triển chính là Thiên Hành Tùy Phong pháp của Vạn Pháp tông, phương pháp dựa trên tốc độ di chuyển nhanh mà lấy tên, trình độ của ngươi cũng không tệ lắm."
Sở Cuồng Nhân cười nói.
Sắc mặt Viên Hoằng hơi đổi một chút, hắn ta nghĩ tới, ngày xưa Sở Cuồng Nhân đã đến Vạn Pháp tông, nửa ngày ngộ tám nghìn pháp môn trong rừng bia, mười canh giờ học tất cả Chí Tôn pháp, Thánh Nhân pháp, có thể nói xưa nay chưa từng có.
Hắn ta thi triển tất cả pháp môn, Sở Cuồng Nhân đều rõ ràng trong lòng!
Ngay khi Viên Hoằng nhớ lại chuyện cũ, một đạo lưu quang bỗng nhiên đi đến trước mặt hắn ta, chính là Sở Cuồng Nhân, trong chớp mắt đã đến nơi.
"Tốc độ không tệ, đáng tiếc, ngươi có nhanh hơn ánh sáng sao?"
Phù Quang Lược Ảnh, Phù Quang Lược Ảnh...
Môn Thánh Vương pháp này có tên như vậy, tốc độ quá nhanh, giống như ánh sáng, trên đời này có thứ gì nhanh hơn ánh sáng chứ?
Lúc Viên Hoằng kinh hãi, bàn tay Sở Cuồng Nhân đã cấp tốc phóng đại trong mắt hắn ta, sau đó trực tiếp dán lên mặt hắn ta, giống như Cố Trường Ca, Lâm Bá Thiên, hắn ta cũng bị một chưởng đánh bay ra ngoài.
"Đến lượt ngươi." Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Ngạo Thương.
"Đáng chết! ! Sơn Thần Thuẫn!"
Sắc mặt Ngạo Thương đại biến, thôi động một loại Thánh Vương pháp, linh khí bàng bạc hội tụ trước mặt hắn ta, đạo vận nặng nề hiển hóa ra một tòa núi lớn.
Đây là một loại pháp môn phòng ngự đỉnh phong!
Sở Cuồng Nhân đưa tay, thôi động linh lực trong cơ thể, ngũ đại vô thượng căn cơ trong Linh Khư đồng thời nở rộ ra vô tận thần quang.
Lực lượng thần sơn ầm vang bạo phát, một chưởng vỗ ra, trực tiếp đánh nát đại sơn trước mặt, lực trùng kích cuồng bạo rơi lên người Ngạo Thương, thân thể hắn ta trực tiếp chấn động, không khống chế nổi bay ngược ra ngoài.
Bên cạnh, Vô Trần Tử nhìn thấy vậy, nuốt một ngụm nước miếng.
Bỗng nhiên, Sở Cuồng Nhân hóa thành lưu quang xuất hiện trước mặt hắn ta, cười nhạt nói: "Vô Trần đạo hữu, ngươi cũng bay một trận đi."
Một chưởng vỗ ra, Vô Trần Tử cũng bị đánh bay ra ngoài.
Các đệ tử Huyền Thiên tông đứng xung quanh nhìn đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Thật đáng sợ! !
Năm người Cố Trường Ca, Ngạo Thương, Lâm Bá Thiên, Viên Hoằng, Vô Trần Tử này đều là Thiếu Đế đương thời!
Tùy tiện một người đều có thể trấn áp tu sĩ trẻ tuổi một đời, nhưng trước mặt Sở Cuồng Nhân, lại bất lực giống như trẻ con vậy.
Một chưởng một ngươi! !
"Đây chính là Đại sư huynh của chúng ta sao?"
"Quá cường đại!"
"Móa nó, đây chính là đại sư huynh sao? Yêu yêu!"
Một số đệ tử mới đến nhìn thấy Sở Cuồng Nhân thi triển thần uy, trong nháy mắt biến thành fan, cả đám đều sùng bái nhìn hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất