Chương 161: Ma Tâm Không Thấy, Giết Cá Lọt Lưới
"Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!"
Giọng nói của Sở Cuồng Nhân bình tĩnh và thanh thế đế thuật to lớn kia tạo thành đối lập cực kỳ mãnh liệt, rung động mỗi người ở đây.
Kiếm quang màu tím trùng trùng điệp điệp ẩn chứa một cỗ uy áp đế đạo tuôn ra, kiếm khí lướt qua, hư không điên cuồng rung chuyển, dường như muốn nổ tung!
Tu La lão tông chủ bị một kiếm này ấn định, đối mặt với lực lượng trước nay chưa có này, bất an trong lòng dã tăng đến cực hạn.
"Tu La pháp tướng! !" Ông ta gần như gào thét, thôi động linh lực trong cơ thể, điên cuồng rót vào pháp tướng, chém ra một đao.
Đao quang và kiếm quang màu tím giao nhao, kiếm quang trùng điệp kiếm như muốn nghiền ép tư đao quang đến vỡ nát.
Dưới một kích này, Tu La pháp tướng căn bản cũng không có sức chống cự, trong nháy mắt đụng vào kiếm quang, đạo vận, linh lực lập tức sụp đổ, cuối cùng hóa thành linh lực loạn lưu nổ tung.
Kiếm quang thế như chẻ tre, nuốt sống Tu La lão tông chủ, khải giáp trên người đối phương rạn nứt thành từng khúc trong kiếm quang, sau đó phá nát!
"Không! !" Theo một tiếng hét thảm, thân thể của lão tông chủ bị kiếm khí phân thây, huyết vụ cuồn cuộn bắn ra.
Sở Cuồng Nhân đưa tay thôi động Thao Thiết pháp, hút thi thể của Tu La lão tông chủ vào không gian Thao Thiết, luyện hóa tinh hoa huyết nhục của ông ta.
Tinh hoa huyết nhục của một vị Vô Thượng Chí Tôn, đây chính là đại bổ!
Sau khi giết chết lão tông chủ, kiếm quang nện trên mặt đất, tất cả mọi người trong vương đô đều cảm thấy mặt đất rung chuyển vài cái.
Bụi mù nổi lên, mọi người chỉ thấy mặt đứt nứt ra một cái khe dài mấy ngàn trượng, sâu khoảng trăm trượng, giống như vực sâu!
Mà rừng cây ban đầu đã sớm bị hủy hoại.
"Một kiếm thật, thật khủng bộ!"
"Trời ạ, đây chính là đế thuật chi uy sao? Quá cường đại, một vị Vô Thượng Chí Tôn đã bị một kiếm này chém giết! !"
"Nghe đồn Sở Cuồng Nhân và Thánh Nhân luận đạo, tự sáng tạo đế thuật, hiện tại xem ra đây là sự thật, rốt cuộc hắn là quái vật gì vậy?"
"Chúng ta căn bản không có phần thắng nào!"
Một kiếm của Sở Cuồng Nhân trực tiếp chấn nhiếp các ma tu ở đây, không người sinh ra lòng phản kháng, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nhưng đángtiếc, Càn Vương suất lĩnh quân đội, lại có Thanh Lan Chí Tôn và Mạnh lão bà tương trợ, đám ma tu này căn bản không thể trốn thoát được!
Lúc này, trong không gian cái khe cách đó không xa có mấy thân ảnh xông ra.
Những người này chính là đám tu sĩ thừa dịp loạn lạc tiến vào bí cảnh, muốn cướp đoạt ma tâm, mà Triệu Vô Kỵ cũng ở trong đó.
Nhìn thấy hắn ta đi ra, sắc mặt Chuyển Luân Vương vui vẻ, "Vô Kỵ, đã lấy được ma tâm chưa? !"
"Ma tâm đã không biết tung tích, bị người ta nhanh chân đến trước rồi!"
Sắc mặt Triệu Vô Kỵ vô cùng khó coi.
Mà Chuyển Luân Vương và các ma tu còn lại cũng không tốt hơn, vì khỏa ma tâm này, bọn họ gặp rất nhiều trắc trở, bây giờ lại bị người ta nhanh chân đến trước, chuyện này khiến bọn họ muốn thổ huyết.
Nhất là Tu La tông chủ, không chỉ lão tông chủ bị giết, hiện tại ma tâm cũng mất, đúng là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.
"Rời đi! !"
Chuyển Luân Vương đánh ra một chỉ bức lui thất tổ, sau đó lôi kéo Triệu Vô Kỵ muốn rời khỏi hiện trường, nhưng lúc này, giữa thiên địa có lượng lớn kiếm khí hội tụ, hình thành mười hai trụ kiếm khí lớn, chính là dị tượng Cửu Thiên Kiếm Ngục!
"Hôm nay ma tu tới đây, một người cũng đừng hòng rời đi!" Sở Cuồng Nhân băng lãnh nói.
Hắn vừa giết chết một vị Vô Thượng Chí Tôn, trên người có sát khí băng lãnh lưu chuyển, khiến các ma tu ở đây sợ hãi!
Dưới sự vây quét của đám Càn Vương, số lượng ma tu đang không ngừng giảm bớt, chỉ có một vài cao thủ còn đang khổ cực chống đỡ.
"Trước hết giết Sở Cuồng Nhân, phá Cửu Thiên Kiếm Ngục!" Tu La tông chủ lớn tiếng nói, suất lĩnh một đám ma tu cùng nhau phóng về phía Sở Cuồng Nhân, mặc dù biết không có phần thắng, nhưng đây là chuyện duy nhất bọn họ có thể làm.
Trong đám ma tu phóng về phía Sở Cuồng Nhân, kém cỏi nhất cũng là Tôn giả, còn có hai vị Chí Tôn là Tu La tông chủ và Cực Nhạc tông chủ, đối với với uy thế này, Chiến Vương bình thường đã bị hù chết rồi.
Nhưng đáng tiếc, đối mặt với bọn họ là Sở Cuồng Nhân!
"Phù Quang Lược Ảnh!"
Không ai nhìn thấy Sở Cuồng Nhân di chuyển thế nào.
Mọi người chỉ thấy một đạo lưu quang chợt lóe lên trước mặt mình, ngay sau đó đã cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng bạo phát trên người mình, dường như muốn đánh nát xương cốt và huyết nhục của bọn họ.
Đây là lực lượng của Nhân Sơn Ấn Quyết! !
Oanh, oanh, oanh!
Một đạo lưu quang nhanh chóng di chuyển trong đám ma tu, một đám ma tu bị đánh bay ra ngoài, nhẹ một chút thì bị đánh đến thổ huyết, nặng thì trực tiếp nổ tung thành một đoàn huyết vụ!
Chỉ chốc lát, mười tên ma tu Tôn giả cảnh đã bị đánh đến ngã trái ngã phải, nằm trên mặt đất, không có lực phản kháng.
"Thao Thiết pháp!" Sở Cuồng Nhân hiện ra thân hình, trong lòng bàn tay hiện ra một hang động đen nhánh, giống như một đầu cự thú há rộng miệng.
Một đám ma tu bị hút vào trong đó, luyện hóa hết.
"Làm sao hắn lại đáng sợ như vậy?" Cách đó không xa, Triệu Vô Kỵ nhìn thấy tình cảnh này, hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Ba năm này, hắn ta cũng tiến bộ không ít, vốn cho rằng mình đã kéo gần khoảng cách với Sở Cuồng Nhân.
Nhưng hiện tại xem ra, khoảng cách giữa hai người chính là càng lúc càng lớn! !
"Cá lọt lưới ba năm trước, ngươi cũng chết đi!" Ánh mắt Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên rơi trên người Triệu Vô Kỵ.
Triệu Vô Kỵ lạnh cả người, vội vàng thôi động linh lực, thi triển lực lượng Đạo Thể của mình đến cực hạn, "Vô Cực ma thân, Thiên Hoang quyền!"
Một quyền đánh ra, một cỗ đạo vận cường đại bạo phát!
Thậm chí một kích này không hề yếu hơn Chí Tôn, nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ vỗ nhẹ ra một chưởng, nhất thời đã đập nát cỗ đạo vận kia.
Lực lượng kinh khủng khiến Triệu Vô Kỵ vô cùng hoảng sợ, vội vàng cầu cứu Chuyển Luân Vương, "Lão sư, nhanh cứu ta! !"
Nhưng lúc Cửu Thiên Kiếm Ngục thi triển ra, Chuyển Luân Vương lại bị thất tổ cho quấn lên, căn bản không rảnh xuất thủ cứu hắn ta.
Sở Cuồng Nhân hóa thành lưu quang đi đến trước mặt Triệu Vô Kỵ, trực tiếp vỗ một chưởng lên đỉnh đầu đối phương, chưởng kình kinh khủng như thần sơn phá vỡ toàn bộ kinh mạch, xương cốt, huyết nhục của hắn ta!
Ngay sau đó, Thao Thiết pháp thi triển, đối phương còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, đã bị hút vào không gian Thao Thiết luyện hóa.
Sở Cuồng Nhân phát hiện, mặc dù tu vi của Triệu Vô Kỵ không bằng đám Chí Tôn kia, nhưng luyện hóa ra tinh hoa huyết nhục còn mạnh hơn Chí Tôn.
"Là vì Vô Cực Ma Thể sao?"
"So với tu vi, phương diện thể chất càng ảnh hưởng đến hiệu quả của Thao Thiết pháp hơn." Sở Cuồng Nhân tỉ mỉ nghĩ lại liền thông suốt.
"Vô Kỵ! !"
Triệu Vô Kỵ bị giết, hai mắt Chuyển Luân Vương đỏ bừng.
Phải biết, đây chính là người kế nhiệm ông ta đã lựa chọn kĩ càng, nhưng bây giờ lại bị Sở Cuồng Nhân giết chết, đến thi thể cũng không lưu lại.
"Sở Cuồng Nhân, ngươi nói chúng ta là ma tu! Nhưng hành vi của ngươi còn giống ma tu hơn chúng ta! !"
"Hấp thu tinh hoa huyết nhục của người khác, trợ tăng tu vi, nếu việc này truyền đi, ngươi còn mặt mũi nào nói mình là chính đạo chứ?"
Chuyển Luân Vương giận dữ hét lên.
Nhưng Sở Cuồng Nhân không thèm quan tâm, mấy câu nói đó căn bản không thể dao động đạo tâm của hắn.
"Pháp không khống người, mà là người khống pháp, trong tay các ngươi, đây là tà pháp, nhưng trong tay ta, đây chính là lợi khí trừ ma!"
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, liên tiếp luyện hóa mười vị Tôn giả, Chí Tôn, thậm chí có một vị Vô Thượng Chí Tôn, khí thế của hắn liên tục tăng lên, đột phá một cảnh giới nhỏ, đạt tới Chiến Vương hậu kỳ!
"Đáng giận!" Sắc mặt Chuyển Luân Vương vô cùng khó coi, trước có thất tổ, sau có Sở Cuồng Nhân, trận chiến này, ông ta không có bất kỳ phần thắng nào!