Chương 55: Sương Mù Quỷ Dị, Sức Mạnh CủaTam âm Tịnh Vương Trần
Kiếm quang vẫn bá đạo như cũ, vẫn mạnh mẽ tấn công như cũ!
Lôi Ngạo thấy thế, đồng tử co lại, Đôi cánh Hắc Lôi sau lưng vỗ một cái, sức mạnh lôi đình kinh khủng tuôn ra, ngăn kiếm quang lại!
Hắn có chút không thể tin được.
Tại sao sức mạnh của đối phương vẫn như cũ?
Sức mạnh của hắn, tại sao lại không thể tạo thành ảnh hướng với Sở Cuồng Nhân?
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào!"
Cho dù Lôi Ngạo có suy nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, trên thế giới này có một loại thể chất áp đảo Vô Thượng Đạo Thể, gọi... Thân Thể Bất Tử!
Quả thật, đòn tấn công của Lôi Ngạo có ảnh hưởng đến Sở Cuồng Nhân, một phần sức mạnh lôi đình tiến vào trong cơ thể hắn, tạo ra cho hắn những tổn thương nhất định.
Những tổn thương này được Thân Thể Bất Tử chữa trị trong chớp mắt.
"Hắn quả thật xứng đáng được gọi là Thiếu Đế nhỉ?"
Trong lòng Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ tới.
Từ khi xuống núi đến nay, chưa có người nào có thể làm hắn bị thương, cho dù là Chiến Vương, thành chủ của thành Bạch Vân cũng không ngoại lệ.
Không nghĩ tới, tên Lôi Ngạo này lại làm được.
"Trong đám súc sinh đó, ngươi có thể xem như kẻ mạnh nhất, nhưng đáng tiếc, súc sinh cũng chỉ là súc sinh!" Linh lực tuôn ra từ trong cơ thể Sở Cuồng Nhân, thi triển Kim Ngọc Đạo Thân, đạo vận kiếm quang sôi trào mãnh liệt.
Ngay khi hắn sắp tái chiến với Lôi Ngạo, bỗng nhiên, một làn sương mù màu xám vọt tới từ nơi xa.
"Đây là cái gì?"
"Tại sao có thể có nhiều sương mù như vậy!"
Sương mù phun trào, mọi người vội vàng tránh né, tuy rằng không biết đây là cái gì, nhưng một đám thiên kiêu cũng tuyệt đối không tuỳ tiện đụng vào nó.
Nhưng đột nhiên từ bên trong làn sương mù màu xám có vô số xúc tu duỗi ra, dùng tốc độ cực nhanh trói mấy thiên kiêu lại, kéo họ đi mất.
Sự thay đổi này khiến sắc mặt mọi người thay đổi.
"Thứ quỷ gì vậy? !"
"Đi mau."
Một đám thiên kiêu điên cuồng lao về hướng ngược lại với sương mù Sở Cuồng Nhân, Lôi Ngạo cũng dừng trận chiến lại, định rời đi trước.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Sở Cuồng Nhân thoáng nhìn lại mấy người bị xúc tu cuốn lấy ở phía trước, khó có thể thoát thân.
"Là bọn người Nam Cung Hoàng!"
Sở Cuồng Nhân nhướng mày, gần như không hề do dự, bóng người lóe lên liền tới trước mặt bọn hắn, Thánh Kiếm trong tay mạnh mẽ chém một cái!
Kiếm quang vung ra, chặt đứt toàn bộ xúc tu!
"Đại sư huynh!"
"Quá tốt rồi, là Đại sư huynh."
Sắc mặt đám người Nam Cung Hoàng vui vẻ.
Sắc mặt Sở Cuồng Nhân nghiêm túc nói: "Đi mau!"
"Đại sư huynh, vừa rồi Lam Vũ đã bị kéo vào rồi." Lúc này Nam Cung Hoàng đột nhiên nói ra, khiến sắc mặt Sở Cuồng Nhân đột nhiên biến đổi.
Đáng chết!
Bên trong làn sương mù này có gì đó rất kì quái, Lam Vũ bị kéo vào trong đó không biết sống chết ra sao, Sở Cuồng Nhân vô cùng lo lắng, ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng.
"Các ngươi rời đi trước." Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói.
"Đại sư huynh, ngươi muốn..."
Mộ Dung Hiên biến sắc, muốn khuyên can hai câu, nhưng Sở Cuồng Nhân giống như đoán được bọn họ muốn nói gì, lạnh lùng quát một tiếng: "Rời đi!"
"Đi! Đừng ở chỗ này kéo chân Đại sư huynh."
Nam Cung Hoàng cắn răng nói.
Mọi người liếc Sở Cuồng Nhân một chút, lập tức đi xa.
"Dù sao ta cũng có Thân Thể Bất Tử, ngược lại ta muốn nhìn xem, bên trong làn sương mù này rốt cuộc có thứ quỷ quái gì!" Sở Cuồng Nhân thở sâu, sau đó ánh mắt trở nên kiên định, bóng người lóe lên, xông vào bên trong sương mù.
Nơi xa, Lôi Ngạo thấy cảnh này, lạnh nhạt hừ một tiếng: "Dám một mình xông vào bên trong tử khí, quả thực là đang tự tìm đường chết."
...
Trong màn sương xám xịt.
Một bóng người vọt vào.
Chính là Sở Cuồng Nhân, vừa vào trong đó, hắn đột nhiên cảm nhận được có một luồng sức mạnh kỳ lạ tác động lên người.
Dưới luồng sức mạnh này, thân thể của hắn giống như đang ngâm bên trong axit, máu thịt đang bị không ngừng ăn mòn, phân giải.
Thân Thể Bất Tử bắt đầu phát huy tác dụng, nhanh chóng chữa trị thân thể, Sở Cuồng Nhân cũng thúc giục linh lực, bao phủ cơ thể hắn bằng một tầng linh lực, nhờ vào đó để chống lại sức mạnh ăn mòn kỳ dị này.
"Làn sương mù này, có thể ăn mòn sinh linh! Không thể ở đây lâu được, nhất định phải nhanh chóng tìm được Lam Vũ." Sở Cuồng Nhân nghĩ thầm.
Với thực lực của Lam Vũ, cho dù ở bên trong làn sương mù này cũng có thể chống đỡ một khoảng thời gian, nhưng cũng chỉ là một khoảng thời gian mà thôi.
Khuếch tán linh niệm, Sở Cuồng Nhân không ngừng tìm kiếm tung tích của Lam Vũ.
Bỗng nhiên, linh niệm của hắn đụng phải một kết giới, bị bắn ngược trở về, ánh mắt hắn ngưng trọng, giơ tay chém ra một kiếm!
Kiếm quang màu tím bá đạo rơi vào kết giới, một tiếng nổ phát ra!
Nhưng Sở Cuồng Nhân lại cảm nhận được, kết giới này, không hề bị xảy ra chuyện gì cả!
"Nơi đây có kết giới, chẳng lẽ là cố ý nhốt chúng ta ở trong sương mù màu xám sao?" Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.
Lúc này, nơi xa truyền đến tiếng đánh nhau và tiếng thét quái dị.
Sở Cuồng Nhân lao về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy được mấy con Yêu thú toàn thân mọc đầy xúc tu quỷ dị đang bao vây tấn công một nữ tử.
"Là nàng, công chúa Linh Lung!" Sở Cuồng Nhân kinh ngạc nói, không nghĩ tới đối phương cũng bị kéo vào bên trong sương mù.
Những Yêu thú có xúc tu kia cực kì kinh khủng, mỗi một con đều có tu vi là Chiến Vương, công chúa Linh Lung khó có thể chống lại, chỉ có thể chật vật trốn tránh.
"Sở Cuồng Nhân, cứu ta!"
Công chúa Linh Lung nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, sắc mặt vui vẻ.
Sở Cuồng Nhân lại xoay người rời đi, một chút do dự cũng không có.
Đùa gì vậy, hắn còn muốn đi tìm Lam Vũ đó.
Ở nơi này lâu thêm một chút, Lam Vũ sẽ nguy hiểm thêm một phần, so sánh với Lam Vũ, công chúa Linh Lung ở trong lòng hắn, không đáng một đồng!
Nhìn thấy Sở Cuồng Nhân quay đầu đi mất, công chúa Linh Lung khó thở, hét lên lại lần: "Ta biết chuyện về làn sương mù này, cứu ta!"
Nghe đến đây, bước chân Sở Cuồng Nhân mới dừng lại.
Không biết phạm vi bao phủ của làn sương mù màu xám lớn đến mức nào, tìm kiếm Lam Vũ mà không có manh mối nào, hiệu suất sẽ không cao, nếu như có thể biết rõ nguồn gốc của sương mù, như vậy có lẽ là sự hỗ trợ hữu ích cho hắn.
Nghĩ đến điều này, Sở Cuồng Nhân không do dự, quả quyết xuất thủ.
Thánh Kiếm chém ra, kiếm quang màu tím bá đạo xẹt qua, trong chớp mắt xúc tu của một con Yêu thú bị chặt đứt!
Một tiếng thét thê lương giống như tiếng của trẻ con phát ra từ trong miệng Yêu thú, sau đó, yêu thú này khóa chặt Sở Cuồng Nhân, đôi mắt đỏ tươi lộ ra vẻ hung ác tàn nhẫn, vô số xúc tu bay về phía Sở Cuồng Nhân.
"Đây chính là sự tồn tại ẩn nấp bên trong sương mù sao?"
"Tu vi cũng không thấp."
Sở Cuồng Nhân thi triển Động Tất Chi Nhãn.
Một dòng thông tin điên cuồng bay vào tầm nhìn của anh.
Yêu thú này cũng là Hắc Tử Thú.
" Hắc Tử Thú biến dị, tu vi Chiến Vương đỉnh phong, được nuôi nấng bởi tử khí của Hắc Quang Thánh Nhân, đặc biệt bắt các sinh linh cho hắn..."
Hắc Quang Thánh Nhân? Đây là người nào?
Sở Cuồng Nhân nắm được một tin tức quan trọng, tạm thời đè xuống nghi hoặc, nói với công chúa Linh Lung: "Lui về phía sau ta!"
Công chúa Linh Lung không nghi ngờ gì, vội vàng trốn ở đằng sau Sở Cuồng Nhân.
"Ta cũng lười chơi đùa với ngươi." Sở Cuồng Nhân lấy ra một bình ngọc từ trong Càn Khôn Giới, đập nát.
Một đám bụi vô hình tràn ra, linh lực của Sở Cuồng Nhân bọc lấy đám bụi này, đánh về phía mấy con Hắc Tử Thú.
Bụi rơi vào người của những con Hắc Tử Thú, lập tức khiến bọn chúng phát ra âm thanh vô cùng thê lương bi thảm, thân thể bắt đầu hòa tan thành máu.
Sau hai ba nhịp thở, tất cả Hắc Tử Thú đều hóa thành vũng máu trộn lẫn với nội tạng, toát ra mùi hôi thối kinh tởm khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Trong lòng công chúa Linh Lung run lên: "Tam âm Tịnh Vương Trần! !"
Nàng đã từng nhìn thấy thứ này trong điển tịch, nhưng vẫn luôn không thể tận mắt chứng kiến, sức mạnh này thật kinh khủng, khiến tim nàng đập nhanh.
Mấy con này đều là Hắc Tử Thú Chiến Vương đỉnh phong, vậy mà chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã biến thành vũng máu, thật là kinh người!
"Lãng phí một bình Tam âm Tịnh Vương Trần của ta, hi vọng ngươi thật sự biết bí mật của nơi này, nếu không, ta đảm bảo kết quả của ngươi không thể vào tốt hơn những con Hắc Tử Thú này đâu!" Sở Cuồng Nhân lạnh lùng nhìn công chúa Linh Lung.