Chương 88: Tu Sĩ Trời Sinh, Thạch Trụ Khảo Nghiệm Của Vạn Pháp Tông
Một chiếc Tiên Chu trong xuyên thẳng qua biển mây.
Boong tàu, Sở Cuồng Nhân khoanh chân ngồi đó, xung quanh hắn còn có ba người hộ đạo, trên cơ thể bốn người đều có đạo vận lưu chuyển.
Bốn người này đang cùng nhau luận đạo!
Một vị Vô Thượng Chí Tôn, hai vị Chí Tôn đang luận đạo với Sở Cuồng Nhân!
Chỉ trong chốc lát, đạo vận thu liễm, dị tượng khắp trời biến mất.
"Ta cảm giác, Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của ta chỉ kém một bước cuối cùng là có thể tấn cấp, nhưng bước cuối cùng này, rất khó vượt qua."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật là Thánh Vương pháp.
Lại tiến thêm một bước, vậy chính là Đế thuật trong truyền thuyết rồi, đây chính là vô thượng pháp môn chỉ có Đế cảnh mới có thể sáng tạo ra!
"Trước đây thật lâu, vẫn có đế thuật, nhưng sau khi Đế giả biến mất, truyền thừa này cũng dần đứt đoạn, bây giờ, đã mấy vạn năm không gặp đế thuật rồi." Thất tổ bất đắc dĩ nói.
Đây là đại tranh chi thế, đại đạo hiển hóa, đế lộ mới mở, nhưng truyền thừa đoạn tuyệt, pháp môn như đế thuật sớm đã biến mất.
Tất cả tu sĩ thời đại này đều phải tìm tòi lại.
"Không sao, đế thuật cũng do con người sáng tạo ra, Cổ Chi Đại Đế có thể, không có lý do gì chúng ta lại không được." Sở Cuồng Nhân nói, trong mắt lộ ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ, khiến người khác tin phục.
Ba người hộ đạo liếc nhau, đều lộ ra vẻ vui mừng.
Dung nhan tuyệt luân, ngộ tính siêu quần, đạo tâm kiên cố, còn có lòng thẳng tiến không lùi, khí thế không kém ai...
Dưới cái nhìn của bọn họ, Sở Cuồng Nhân chính là tu sĩ trời sinh.
Hắn sinh ra đã muốn đứng lên đỉnh phong.
"Thánh Tử, tiếp theo chúng ta sẽ đến đạo thống nào?"
Người hộ đạo đến từ Bạch Liên giáo, Thanh Lan Chí Tôn hiếu kỳ hỏi.
"Đi Vạn Pháp tông đi." Sở Cuồng Nhân nói.
Vạn Pháp tông, dám lấy cái tên vạn pháp, đương nhiên phương pháp tu hành nhiều vô số kể, tại Thanh Long vực, không thế lực có thể vượt qua.
Thậm chí có người từng nói, đạo pháp thiên hạ một thạch, thì Vạn Pháp tông độc chiếm tám đấu, có thể thấy được Vạn Pháp tông có nhiều phương pháp tu hành như thế nào.
Sở Cuồng Nhân muốn hoàn thiện đạo pháp, vậy chắc chắn phải đến Vạn Pháp tông.
...
Vạn Pháp tông, một tòa thành trì dưới chân núi.
Thành này lưng tựa vào đạo thống Thánh Nhân Vạn Pháp tông, vô cùng phồn hoa, tu sĩ từ năm sông bốn biến đều tụ hội ở đây.
Hai người Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ tới thành này, định ở đây nghỉ ngơi một ngày trước, ngày mai sẽ đích thân đến bái phỏng Vạn Pháp tông.
"Nhanh, người của Vạn Pháp tông đang chiêu tân trên quảng trường đó."
"Vậy ta cũng đi xem một chút."
"Đạo thống Thánh Nhân chiêu tân, ta cũng phải đi nhìn một cái."
Trên đường phố, các tu sĩ đều phóng đi một phương hướng, đường phố vốn náo nhiệt, bỗng nhiên có chút vắng vẻ.
Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ liếc nhau, vô cùng tò mò.
"Đi, Lam Vũ, chúng ta cũng đi xem một chút."
Sở Cuồng Nhân có chút hăng hái, dẫn Lam Vũ đi đến quảng trường trung tâm trong thành, bên trong bên ngoài đã đứng đầy người.
Trong sân rộng, mấy cây thạch trụ đứng thẳng khắc đầy các loại phù văn huyền diệu, phía trên còn khảm nạm chín viên bảo thạch.
Trước thạch trụ có đội ngũ xếp thành hàng dài, bên cạnh có mười tên đệ tử của Vạn Pháp tông đang bảo trì trật tự.
"Người kế tiếp." Một tên đệ tử của Vạn Pháp tông hô lên một tiếng.
Một tu sĩ đi đến trước mặt thạch trụ, để tay lên, trên bảo thạch trên đó phun toả hào quang, một khỏa, hai khỏa...
Tất cả có bốn viên bảo thạch toả ra hào quang.
Tu sĩ kia thấy thế, vẻ mặt ủ rũ.
"Tứ tinh, không hợp cách, rời đi."
Đệ tử của Vạn Pháp tông đạm mạc nói.
Sở Cuồng Nhân đứng phía sau đội ngũ, nhìn một hồi lâu, phát hiện rất nhiều tu sĩ chỉ có thể thắp sáng ba, bốn viên bảo thạch.
Chỉ có số ít thắp sáng được năm viên trở lên mới trúng tuyển.
Mà đây chỉ là vòng thứ nhất mà thôi.
"Thạch trụ này là vật gì vậy?" Sở Cuồng Nhân có chút hiếu kỳ.
"Đây là bảo khí của Vạn Pháp tông chuyên môn nghiên cứu ra để khảo nghiệm tư chất của tu sĩ." Lúc này, bên cạnh Sở Cuồng Nhân có một giọng nói truyền tới.
Một người thanh niên áo trắng đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, hắn ta cười nhạt nói: "Bảo khí này chia tư chất của tu sĩ trên thế gian làm chín cấp, tu sĩ đứng đầu có thể thắp sáng bảy viên thậm chí tám viên bảo thạch."
"Tư chất kém, khả năng chỉ có thể thắp sáng một viên."
Thanh niên mặc áo trắng nhiệt tình giải thích.
"Vậy tứ tinh cũng được tính là tốt đi."
Sở Cuồng Nhân nói.
"Không sai, tại một số đạo thống Chí Tôn, người thắng sáng tứ tinh có thể tính là tiểu thiên tài, đáng tiếc, muốn vào Vạn Pháp tông nào có dễ dàng như vậy, Vạn Pháp tông chọn lựa đệ tử, yêu cầu thấp nhất phải là ngũ tinh mới được."
"Mà tư chất chỉ là khảo nghiệm vòng thứ nhất mà thôi, đằng sau còn khảo hạch liên quan đến ngộ tính, đạo tâm nữa, vô cùng nghiêm khắc."
Dường như thanh niên mặc áo trắng này rất quen thuộc với khảo hạch của Vạn Pháp tông, thuộc như lòng bàn tay, Sở Cuồng Nhân không khỏi nhìn đối phương thêm mấy lần.
Động Tất Chi Nhãn vận chuyển.
"Tô Thiên Dật, Đạo Tử của Vạn Pháp tông, tu vi Động Hư cảnh, tu Thánh Nhân pháp Lục Hợp Bát Hoang Quyết, tu Thánh Nhân pháp Vạn Pháp Quy Nhất Lưu..."
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lộ ra kinh ngạc.
Người này chính là Đạo Tử của Vạn Pháp tông, theo Động Tất Chi Nhãn phản hồi, thực lực của người này so với Viên Hoằng, chỉ có hơn chứ không kém.
"Đạo hữu, ngươi cũng tới tham gia chiêu tân sao, nào, đừng đứng ở đây khổ sở xếp hàng nữa, ta dẫn ngươi trực tiếp đi khảo nghiệm."
Tô Thiên Dật lôi kéo Sở Cuồng Nhân đi đến trước đám người.
Sở Cuồng Nhân sửng sốt một chút.
Lúc nào hắn nói muốn khảo nghiệm rồi?
"Đạo hữu, ta..."
"Ngươi không muốn chen ngang đi, không sao, nơi này do ta làm chủ, ta nói được là được." Tô Thiên Dật trực tiếp thân thủ ngắt lời Sở Cuồng Nhân, dáng vẻ giống như muốn nói, yên tâm cứ giao cho ta.
Sở Cuồng Nhân chưa kịp nói gì, hắn ta đã dẫn hai người tới trước thạch trụ, hắn ta nói với một tên đệ tử: "Để bọn họ khảo nghiệm trước đi."
"Vâng, Đạo Tử."
Đệ tử kia gật đầu, nhìn về phía hai người Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra kinh diễm, móa nó, hai người này lớn lên đẹp quá.
Đám người thấy có người chen ngang, lộ ra bất mãn, nhưng nhìn thấy hai người Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ, bất mãn kia lại biến thành kinh diễm.
"Hai người này có lai lịch gì, xem ra cực kỳ bất phàm."
"Ách, lớn lên đẹp mắt cũng có ưu đãi a."
"Cái thế giới đáng chết chỉ biết nhìn mặt này..."
...
"Đạo hữu, mời." Đệ tử của Vạn Pháp tông nói.
Sở Cuồng Nhân nhìn thạch trụ trước mặt, chần chờ một chút, sau đó vươn tay, hắn cũng tò mò không biết mình có thể thắp sáng mấy bảo thạch.
Lúc hắn đưa tay lên thạch trụ, cảm giác có một cỗ lực lượng kỳ lạ từ trụ đá phóng xuất ra, đảo qua thân thể mình.
Ngay sau đó, từng viên bảo thạch trên thạch trụ bắt đầu sáng lên.
Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên, năm viên...
"Ừm, quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, dung mạo của đạo hữu không tầm thường, tư chất cũng sẽ không kém."
Tô Thiên Dật lộ ra quả nhiên như vậy.
Nhưng sau đó, trên mặt hắn ta lộ ra một tia hoảng hốt.
Bởi vì ngay khi hắn ta vừa nói dứt lời, chín viên bảo thạch trên thạch trụ đều sáng lên, tư chất cửu tinh? !
Chín viên bảo thạch toả ra hào quang, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người trên quảng trường, tiếng kinh hô vang lên liên tiếp.
"Móa nó, tư chất cửu tinh! Đã bao nhiêu năm rồi Vạn Pháp tông chưa từng xuất hiện tư chất cửu tinh? Như vậy cũng quá kinh người rồi!"
"Đây không phải vẫn đề bao nhiêu năm, từ khi Vạn Pháp tông phát minh thạch trụ khảo nghiệm này đến nay, chưa ai có thể thắp sáng toàn bộ chín ngôi sao này!"
"Trời ạ, rốt cuộc người này là ai? !"
"Không nghĩ tới lại là cửu tinh, tư chất thật khủng khiếp!"