Chương 68. Ta hết tiền
Khi Tiêu Minh đang buồn rầu, Lily lại tìm tới.
"Điện hạ, bữa tối đã sẵn sàng" Lily tiến lên.
"Bữa tối..... Có rồi, ta có biện pháp rồi, cám ơn Lily, Mu..aaa” Tiêu Minh vốn còn đang trầm tư suy nghĩ bị Lily nhắc nhở như vậy liền đột nhiên nảy ra chủ ý.
Hơn nữa còn không quên tiến lên ôm Lily, hôn lên trán trắng nõn của nàng một cái, sau đó lưu lại Lily sững sờ tại chỗ tự mình trở lại trong tòa thành.
Mà Lily cả người trong lúc nhất thời còn không kịp phản ứng, giống như một người gỗ ngây ngốc đứng tại chỗ, thẳng đến thật lâu thật lâu.
"Ah ah... Điện điện điện điện hôn ta? (? ??? ω??? ?)?”
Lily phản ứng lại lúc này đã ngượng ngùng đến đỏ mặt, giống như một quả táo chín đỏ, từ vành tai, đến cổ, từ lưng đỏ xuống thẳng đến gót chân, che mặt ngồi xổm trên mặt đất, trên đầu còn không ngừng bốc lên hơi nóng.
"Làm sao bây giờ, ta sẽ mang thai sao, nhưng điện hạ hẳn là không tính là người xa lạ, nếu thật sự mang thai điện hạ sẽ chịu trách nhiệm sao?" Lily đã nhịn không được bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Từ nhỏ mẹ Lily đã nói cho cô biết tuyệt đối không thể để cho nam nhân xa lạ hôn mình, nếu không sẽ mang thai, cho nên từ nhỏ đến ngay cả phụ thân cũng chưa từng hôn nàng, nhưng hôm nay lại bị Tiêu Minh hôn, điều này tự nhiên khiến Lily không biết làm sao.
Nhưng đầu sỏ tội lỗi Tiêu Minh lại hoàn toàn không có cảm giác làm chuyện xấu, tự mình trở lại phòng ăn cùng Y Vân, Y Đóa hai người hưởng dụng cơm tối.
Mà Lily vẫn không trở lại phòng ăn, thẳng đến khi đám người Tiêu Minh ăn không sai biệt lắm mới cúi đầu bước vào thu thập bát đũa, ánh mắt né tránh không dám ngẩng đầu nhìn Tiêu Minh.
"Lily tỷ tỷ, mặt tỷ đỏ quá, có phải chỗ nào không thoải mái không?" Y Vân chú ý tới sự khác thường của Lily hỏi.
Mà Lily đầu tiên là cả kinh, sau đó phát hiện Tiêu Minh cũng nhìn qua nàng, mặt càng đỏ hơn.
"A, có sao, có thể là do vừa rồi đi bên ngoài bị gió lạnh thổi, ha ha..."
Lily đánh hai cái ha ha lừa gạt qua, vội vàng tăng nhanh tốc độ thu dọn bát đũa, đặt lên khay, giống như chạy trốn rời đi.
Tiêu Minh thì nghi hoặc nhìn bóng lưng Lily chạy trốn, hoàn toàn tin lời quỷ quái của nàng, trong lòng còn nghĩ.
Hiện tại thời tiết tuy rằng đã bắt đầu chuyển lạnh, nhưng cũng không thể tính là lạnh, mới nhiêu đó liền đem nàng thổi đỏ mặt, xem ra lần sau phải làm chút sản phẩm chăm sóc da cho nàng rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Tiêu Minh liền đem Y Vân Y Đóa hai người dỗ ngủ, sau đó liền một mình đi tới xưởng luyện thiết tìm được Viên Thiết.
"Điện hạ, không biết trễ như vậy tìm thuộc hạ có phân phó gì?" Viên Thiết hành lễ với Tiêu Minh.
Tiêu Minh lấy ra bản vẽ đã chuẩn bị trước đặt ở trên bàn trải ra, chỉ vào đồ án phía trên nói, "Trong đêm nay có thể làm ra thứ này hay không?"
Viên Thiết nghiêm túc kiểm tra cấu tạo đồ án trên bản vẽ, rất thoải mái gật gật đầu nói, "Tuy rằng vật này làm có chút khó khăn, bất quá cũng may điện hạ ngài đưa ra bản vẽ này đối với phương pháp chế tác cũng có giảng giải rất chi tiết, ta vừa mới nhìn xong liền có đại khái suy nghĩ, một đêm đừng nói là làm một cái, cho dù mười cái cũng làm ra. ”
Tiêu Minh gật gật đầu, "Được, vậy thì làm mười cái, có nhu cầu gì cứ việc nói"
Sáng sớm hôm sau, vẫn là phòng khách.
Lúc này Kim Thiển cũng đã sớm đến, ngồi đối diện Tiêu Minh, ở phía sau hắn còn có hai vệ sĩ bình thường không có gì kỳ lạ, chỉ đơn thuần nhìn khí thế cũng không khác gì người bình thường.
Nhưng Tiêu Minh thông qua hệ thống lại biết, hai người đều là cao thủ cấp bậc Vương cảnh, một vương cảnh sơ kỳ, một vương cảnh trung kỳ, hai người này trong mắt Kim Thiển đã là cao thủ có thể bảo hộ hắn chu toàn, nhưng trong mắt Tiêu Minh đều như là hàng hóa đều có thể dễ dàng đập bể.
"Ai nha, Kim hội trưởng à, có tin xấu muốn nói cho ngươi biết, vốn là thế này, nhóm linh thạch này của ngươi ta là muốn mua, nhưng đáng tiếc thật sự là ngươi kéo dài quá lâu, ngươi cũng thấy được, hiện tại Xuất Thiết Thành chúng ta khắp nơi đều đang xây dựng, tiêu tiền như nước chảy, hiện tại ta cũng không thể cầm được nhiều như vậy a." Tiêu Minh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề muốn nói.
Mà Kim Thiển tựa hồ đối với câu trả lời này của Tiêu Minh cũng không ngoài ý muốn, mà là rất bình tĩnh trả lời:
Ai nha, cái này cũng không trách ta nha, thật sự là số tiền rất lớn, thủ tục cần làm nhiều lắm, dù sao lúc trước điện hạ ngài nói có bao nhiêu muốn bao nhiêu mà, ta cũng không phải là vì có thể hoàn thành nhiệm vụ điện hạ ngài giao sao!
Sau đó Kim Thiển lại bày ra một bộ dáng rất bất đắc dĩ tiếp tục nói, "Nhưng hiện tại ta vì nhóm linh thạch này đã tiêu không ít tiền xoay vòng, còn thiếu không ít nhân tình với đồng nghiệp, hiện tại ta đưa tới, ngươi lại nói ngươi không có tiền, như vậy ta rất khó làm nha!"
"Tiền mà nói trước mắt ta không có nhiều như vậy, chỉ là không biết các ngươi có thể lấy vật đổi vật hay không." Tiêu Minh làm bộ suy tư một chút rồi nói.
Lấy vật đổi vật đúng như tên gọi của nó chính là dùng vật phẩm cùng giá tiền để đổi lấy nhóm linh thạch trên tay Kim Thiển, hơn nữa Tiêu Minh lấy ra vật phẩm còn phải là Kim Thiển cảm thấy đáng giá, cũng chính là đến trong tay hắn thu có thể được lợi ích cao hơn nhóm vật phẩm linh thạch này, như vậy giao dịch lấy vật đổi vật liền có thể đạt thành.
Nghe được Tiêu Minh đưa ra yêu cầu lấy vật đổi vật, đôi mắt nhỏ của Kim Thiển lóe lên một đạo tinh quang khó có thể phát hiện, lập tức ngồi thẳng người nói:
"A, lấy vật đổi vật cũng không phải là không thể, nhưng trước mắt trong tay Vương tử điện hạ tựa hồ cũng chỉ có quặng sắt kia tương đối đáng giá đúng chứ? Nếu điện hạ ngài nguyện ý, Vạn Bảo thương hội chúng ta nguyện ý lấy giá một trăm vạn kim tệ mỗi năm để mua quyền khai thác mỏ sắt trên tay điện hạ 20 năm!
Nói xong Kim Thiển còn đồng thời lấy ra hợp đồng đã sớm chuẩn bị, đặt ở trên bàn đẩy tới trước mặt Tiêu Minh, chỉ cần Tiêu Minh ký tên, như vậy trong vòng 20 năm tới mỏ sắt Thiết Thành liền thuộc sở hữu của Vạn Bảo Thương Hội.
Tiêu Minh mặt không chút thay đổi nhìn nội dung trên hợp đồng, hơi có chút kinh ngạc.
Kinh ngạc chính là Kim Thiển đưa ra giá như vậy đã xem như là rất cao rồi, bởi vì số lượng quặng sắt có thể khai thác hàng năm của Xuất Thiết Thành có hạn, mà quặng sắt khai thác ra bình thường bán cho thương nhân khác thì thu nhập trung bình một năm cũng chỉ khoảng bảy tám mươi vạn, cái này còn chưa tính là chi phí nhân công đào quặng.
Thế giới này tổng thể mà nói công nghiệp hóa lạc hậu, quặng sắt sau khi tinh luyện giá trị bình thường có thể tăng gấp năm lần, điều này phụ thuộc vào kỹ thuật luyện sắt của đối phương, kỹ thuật càng cao thu được lợi nhuận càng cao.
Mà Kim Thiển sở dĩ dám trả giá cao như vậy là bởi vì Vạn Bảo Thương Hội của bọn họ là thế lực trải rộng khắp Khải Nguyên đại lục, bọn họ có kỹ thuật luyện thiết tiên tiến nhất, cùng với dây chuyền sản xuất chế tạo hiện đại.
Bên này từ chỗ Tiêu Minh bỏ ra 100 vạn kim tệ đào quặng sắt một năm, bên kia tinh luyện liền có thể thu được khối sắt giá trị năm sáu trăm vạn kim tệ, nếu tiếp tục lấy ra tự mình chế tạo vũ khí, khôi giáp các loại, giá trị có thể trực tiếp đột phá ngàn vạn kim tệ, đây chính là ưu thế của bọn họ.
Tiêu Minh sau khi nhìn thấy giá cả, thấy đối phương cũng không bởi vì hiện tại mình không lấy ra được tiền mà cố ý đè thấp giá trị mỏ sắt của mình, ngược lại còn cao hơn giá thị trường bình thường, cũng cảm thấy đối phương ít nhất coi như là người có uy tín, ấn tượng đối với hắn cũng tăng lên không ít.
Đối phương ngoại trừ âm thầm gài mình một phen ra, phía sau vẫn là bình thường cùng mình làm ăn.
Mà chuyện của Kim Thiển gài chính là cố ý giả bộ hồ đồ mang một đống lớn linh thạch tới đây, để cho mình lấy không ra tiền, nhưng cũng may Tiêu Minh đối với linh thạch khát vọng vượt xa tưởng tượng của bọn họ, cho nên cũng không ngại chuyện này.
Vốn định nếu như đối phương dám ép giá mình, chờ chuyện này qua đi, phải đi gây phiền toái cho hắn, nhưng thấy đối phương lúc này coi như có chút lương tâm, liền quyết định buông tha ý định.
Vì thế Tiêu Minh lắc đầu nói:
"Xin lỗi, ta không có ý định dùng quyền sở hữu mỏ sắt đổi lấy linh thạch."