Chương 119: Sự chênh lệch tư chất
Để củng cố vương triều, cũng là để tăng cường mức độ tôn thờ của dân gian đối với hoàng tộc, Hạng Cao Dã đã tuyên truyền không ít.
Vị hoàng đế này có quyền lực và uy thế to lớn đến mức nào, dùng linh khí gì, có chiến tích nào, công lao gì, cho đến nay vẫn luôn lưu truyền trong dân gian.
Tử Nhật Cuồng Lũng Đao là một trong những linh khí mang tính biểu tượng.
Truyền thuyết nói rằng, hoàng đế tay cầm thanh đao, tiếp nhận sức mạnh của mặt trời và các vì tinh tú, một chiêu hủy diệt hàng vạn quân địch....
Tất cả mọi người ngậm chặt miệng, cùng nhìn về phía Khương chưởng môn.
Tại sao thanh đao này lại ở trong tay ngươi?
Ca, đừng bảo là ngươi đã tiêu diệt vương triều Càn Tinh rồi đấy?
Không phải chứ?
Hẳn là không đến mức đấy đâu nhỉ?
vương triều Càn Tinh lớn như vậy, hơn nữa còn xa như vậy....
Nhưng kết hợp với phong cách chỉ cần ra khỏi cửa là tiêu diệt môn phái của vị đại ca này, hình như là rất có khả năng a.
“Đúng vậy, vương triều Càn Tinh đổi họ rồi.”
Một cơ hội lớn để khoe khoang như vậy, Khương Thành đương nhiên sẽ không phủ nhận.
“Còn về việc sau này họ gì, thì ta cũng chưa biết.”
Không có hoàng tộc họ Hạng, thì tương lai cũng sẽ có hoàng tộc họ Lý, họ Trương, một vùng đất rộng lớn như vậy, chẳng sớm thì muộn cũng sẽ có người thống trị.
Còn về bản thân Khương Thành, hắn không có hứng thú đi thống trị giới thế tục kia.
Thành tiên không tốt hơn sao?
“Cái gì?”
“Thực sự là sự thật sao?”
“Điên rồi, điên rồi, không ngờ rằng vương triều mấy trăm năm truyền thừa lại phải thay đổi triều đại rồi....”
“Dũng mãnh quá rồi đấy, nói diệt là diệt luôn?”
“Chưởng môn, người có thù với gia tộc Hạng thị sao?”
Ở dưới trần gian, bọn họ rất sùng bái hoàng tộc.
Nhưng bây giờ trở thành tu sĩ thế ngoại, không hề quá quan tâm nữa, chỉ là bọn họ cảm thấy quá đột ngột, quá kinh ngạc mà thôi.
“Không có thù oán gì hết.”
Khương Thành nhún nhún vai: “Ta cũng không có cách nào, là bọn họ tự tìm cái chết, ta chỉ đành làm một vài việc nhỏ nhặt mà thôi.”
Mặc dù cố tình nói những lời này một cách hời hợt, nhạt nhẽo, tạo ra hiệu quả đối lập lúc làm màu, nhưng cũng không phải là nói dối.
Trước khi đến Lung Nhạc Hoàng Thành, thực ra hắn muốn kiếm nhiều điểm tích phân hơn.
Nhưng nếu như Hạng Cao Dã và Ngưng Đề và bảy vị cao thủ, cùng với hai đại thánh tử trong suốt cuộc hành trình không trêu chọc hắn, không tiếp cận hắn, thậm chí không tấn công hắn...
Thì hắn sẽ không làm như vậy rồi.
Suy cho cùng thì đó cũng không phải trả thù.
Chuyên gia tâng bốc số 1 là Đan Thái lập tức nhảy cẫng lên.
“Nhìn đi nhìn đi, việc nhỏ nhặt tầm thường, chưởng môn mới đúng là khí phách của cao thủ!”
Những người khác cũng không chịu yếu thế, tranh nhau tiến lên, mong rằng sớm có ngày trở thành tâm phúc số một của Khương Thành.
La Viễn lấy bút và sổ ra viết nhanh: “Ta sớm đã ghi lại rồi, về sau nhất định phải học theo khí phách của chưởng môn, có thể học được một phần tinh hoa ấy, có thể sử dụng nó vô hạn rồi...”
“Đối với chưởng môn mà nói, đây chỉ là một bản lĩnh nhỏ mà thôi, chuyện nhỏ xíu, mọi người bình tĩnh!”
Đối mặt với mọi người, Cam Tử Nghĩa mỉm cười vẫy tay: “Thao tác cơ bản thôi, ngồi xuống ngồi xuống nào!”
Khung cảnh vô cùng hài hòa, mọi người đều tiến bộ rất lớn, Khương Thành rất vui vì sự trưởng thành của bọn họ,.
Nhớ lại lần trước sau khi nâng cấp hệ thống, hắn đã thăng cấp tư chất của các đệ tử rồi.
Hắn quét Kỷ Linh Hàm đầu tiên.
Mục tiêu: Kỷ Linh Hàm.
Tư chất: Tam đẳng.
Có thể thăng cấp: Nhị đẳng.
Hệ thống cũng vô cùng tóm tắt, không đánh dấu tư chất gì của nàng hết, trực tiếp phân chia đẳng giai.
Thiên phú của Kỷ Linh Hàm tốt như vậy, vậy mà chỉ là tam đẳng thôi sao?
Khương Thành có chút ngạc nhiên, ngay sau đó đã bị đập cho một chuỗi số 0.
Tiêu hao tích phân: 120.000.000
Chỉ một lần thăng cấp tư chất cho Kỷ Linh Hàm, vậy mà cần phải có một trăm hai mươi triệu điểm tích phân!
Rõ ràng là điên rồi.
Hắn lại quét Lâm Ninh một vòng.
Mục tiêu: Lâm Ninh.
Tư chất: Tam đẳng.
Có thể thăng cấp: Nhị đẳng.
Tiêu hao tích phân: 190.000.000
Một trăm chín mươi triệu cũng là con số mà hắn không thể gánh vác nổi.
Hắn cảm thấy có chút kỳ lạ, không phải Lâm Ninh đáng giá hơn Kỷ Lâm Hàm sao?
Tại sao lại là tam đẳng.
Hơn nữa cùng là thăng cấp lên nhị đẳng, nàng còn cần nhiều tích phân hơn.
Xem ra, sau khi mỗi người thăng cấp thì kết quả không giống nhau.
Kỷ Linh Hàm thăng cấp lên Thất Khiếu Linh Lung Thể, còn Lâm Ninh thăng cấp lên Ẩn Hoàng Huyết Mạch, một khi hai người được thăng cấp lên thì khẳng định sẽ thăng lên thứ hạng tương đương.
Đành tạm thời từ bỏ hai thiên tài này vậy.
Hắn lại quét Ấn Tuyết Nhi một vòng.
Mục tiêu: Ấn Tuyết Nhi.
Tư chất: Lục đẳng.
Có thể thăng cấp: Ngũ đẳng.
Tiêu hao tích phân: 800
Rẻ quá rồi đấy?
Vừa nãy Khương Thành bị một lượng lớn tích phân công kích đến hộc máu, giờ hắn hơi nghi ngờ mắt mình.
Chỉ kém tam đẳng thôi mà giá trị thấp hơn nhiều như vậy hả?
Vậy thì có thể suy xét rồi.
Hắn lại quét La Viễn, Đan Thái và các đệ tử khác.
Hắn phát hiện ra rằng đa phần những người này đều thuộc lục đẳng, tích phân cần để thăng cấp đều không giống nhau, nhưng đều chỉ cần 2000 điểm trở xuống.
Trong đám đệ tử, có Đường Như và Lục Phàm đời thứ 3 đạt đến ngũ đẳng.
Số điểm tích phân để thăng cấp lên nhất đẳng của bọn họ lần lượt là ba vạn và hai vạn.
Đối với một phú ông có hàng ngàn vạn như Khương Thành mà nói thì con số này nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Cuối cùng, hắn lại nhìn về phía vị tiên nhân Mạc Trần kia.
Kết quả vượt ngoài dự tính của hắn.
Mục tiêu: Mạc Trần.
Tư chất: tứ đẳng.
Có thể thăng cấp: tam đẳng.
Tiêu hao tích phân: 1.880.000
Lão này là tiên nhân đó, vậy mà chỉ có tư chất tứ đẳng?
Nói cách khác, thực chất tứ đẳng cũng có thể trở thành tiên sao?
Vậy thì tư chất tam đẳng là Lâm Ninh và Kỷ Linh Hàm có thể tu luyện đến mức nào? Thiên tài cường giả của tiên giới sao?
Bỗng nhiên hắn hiểu ra, tư chất tốt và thành tích cao mới là hai việc khác nhau.
Thế giới tu luyện thực ra vô cùng nham hiểm, đặc biệt là trong những năm tháng dài dằng dẵng, bất cứ sự cố bất ngờ nào cũng có thể xảy ra.
Dù cho tư chất tốt cũng không thể sống quá lâu.
Chỉ sợ rằng những thiên kiêu giữa đường ngã xuống chiếm hơn một nửa.
Những người còn lại thì có người giống như Kỷ Linh Hàm, chỉ là thêm vào Phi Tiên môn trước đây.
Ngay cả công pháp kế tiếp để thăng cấp lên thiên mệnh cảnh cũng không có thì nói gì đến những tài nguyên như đan dược linh mạnh cao giai hay là linh khí.
Những người bị chôn vùi đó, không phải là một con số nhỏ.
Huống chi bây giờ hạ giới hoàn toàn không thể phi thăng, chặn hết đường sống của bọn họ.
Cái giá phải trả cho Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh phải quá cao, tạm thời đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Còn tất cả các đệ tử khác thì có thể thăng cấp một lần.
Dù sao thì cũng không tốn bao nhiêu tích phân.
Còn phần báo đáp còn được tăng gấp 10 lần đó.
Kỹ năng này hắn chỉ cần cooldown một ngày, cho hắn mấy tháng là hắn thăng cấp tất cả bảy mươi đệ tử lên tứ đẳng rồi.
Nghĩ đến đây, hắn vẫy tay cười híp mắt lại.
“La Viễn, ngươi lại đây.”
“Hả? Chưởng môn tìm ta làm gì?”
La Viễn vui vẻ chạy lại, tất cả mọi người đều vô cùng ghen tị, thậm chí có vài người còn thầm rủa hắn ngã sấp mặt.
Chịu thôi, từ trước đến nay hễ được Khương Thành gọi tên thì kiểu gì cũng là chuyện tốt.
Không phải tên này được ban thưởng đấy chứ? Dựa vào gì chứ?
“Vừa nãy ngươi lấy quyển sách ra, tinh thần học tập rất đáng khen ngợi, bản chưởng môn quyết định cho ngươi một BUFF.”
Mặc dù không hiểu BUFF là gì nhưng La Viễn vui sướng như điên.
Cam Tử Nghĩa và đám người Ngụy Miêu ở bên cạnh lập tức vây quanh.
“Chưởng môn, vừa rồi bọn ta cũng học tập rất nghiêm túc!”
“Còn có ta nữa, lúc về ta sẽ khắc những lời nói của chưởng môn lên cánh tay....”
“Này, ngươi cũng ác quá rồi đấy?”
Khương Thành bĩu môi, đám nhóc này thật sự cho rằng vì học tập lời nói của chưởng môn sao?
Hắn rất thù dai nha, lần trước biến thân, bọn nhóc này đều vây đánh tấn công hắn.
Còn La Viễn lúc đó ở bên trong Toàn Cơ Đồ nên không tham gia.
Chỉ dựa vào nguyên nhân nhỏ bé này cũng đủ để hắn trở thành người đầu tiên rồi.
“Được rồi được rồi, lần sau lại đến lượt các ngươi.”
Nói xong, hắn vừa ấn nút hệ thống thăng cấp, vừa giả vờ giả vịt xoa đầu La Viễn.