Chương 205. Cùng đi nghênh địch
Hắn lại hỏi: “Năm vị Chân Tiên kia tốt bụng như vậy sao, lại phổ cập kiến thức cho ngươi nhiều như vậy?”
Nghe Thành ca hỏi câu này, đừng nói là hai trăm kiếm tu của Kiếm vực, mà dường như ngay cả hơn một ngàn cao thủ của các vực giới còn lại kia cũng đều lộ vẻ phẫn nộ.
“Khương chưởng môn nói chí phải.”
Quy Tàng Kiếm Thánh lo lắng thở dài: “Bọn họ sẽ tốt bụng như vậy sao, vì có bọn họ mà đảo Vô Căn này trở thành chiến trường ba bên tranh đoạt...”
Sau khi nghe hắn giải thích, rốt cuộc, Khương Thành cũng hiểu được tình hình trên đảo Vô Căn.
Sau khi năm vị Chân Tiên xuất hiện, đã bắt đầu thu phục cao thủ của các đại vực giới, phục vụ cho mình.
Bọn họ có tiên thể tiên hồn tiên lực, lại có tiên khí, thêm vào đó, việc vận dụng quy tắc cũng vượt xa Thánh Giai, nên đương nhiên thực lực của họ áp đảo cao thủ Thánh Giai.
Hơn nữa đi theo bọn họ, tương lai còn có thể được ngồi Tịnh Trần Tiên Liên.
Một vài vực giới đã dần dần thần phục bọn họ, trở thành chư hầu của bọn họ
“Năm vị này, lần lượt là Hoàn Thung Chân Tiên, Ninh Ô Chân Tiên, Thiệu Sùng Chân Tiên, Tân Tuyền Chân Tiên, Trọng Đài Chân Tiên. Không phải cả năm người cùng trên chiến tuyến mà Hoàn Thung Chân Tiên và Ninh Ô Chân Tiên ở trong đó cùng một đội.”
“Thiệu Sùng Chân Tiên kết giao với Tân Tuyền Chân Tiên.”
“Còn lại một người là Trọng Đài Chân Tiên.”
“Bọn họ thu nạp một số vực giới khác nhau, hiện giờ ba bên đang không ngừng chinh phạt.”
Thành ca nghe đến u đầu luôn rồi.
Làm thế thì sống kiểu gì đây?
Còn chơi trò Tam Quốc Diễn Nghĩa trên đảo nữa hả?
“Sao bọn họ lại đánh nhau thế?”
Lăng Tinh Kiếm Thánh thản nhiên nói: “Vì tài nguyên, giết cao thủ của vực giới còn lại, là có thể lấy được đồ của bọn họ.”
“Hơn nữa, đây cũng coi như là loại bỏ đối thủ cạnh tranh trước. Dù sao số lượng người lên Tịnh Trần Tiên Liên kia cũng có hạn, nếu giết người khác thì người còn lại có thể ngồi Tiên Liên rời khỏi đây trong tương lai.”
Thành ca thuận miệng hỏi: “Vậy các ngươi gia nhập phe nào?”
Từ đầu đến cuối, Bi Ai Kiếm Thánh vẫn luôn không nói một lời, chậm rãi ngẩng đầu, lông mày rũ xuống dần dần trở nên cực kỳ sắc bén.
“Kiếm tu chúng ta…Tuyệt không làm chư hầu!”
Lời hắn vừa nói ra khiến hai trăm kiếm tu và một ngàn cao thủ phía sau đều xúc động hô to.
“Đúng vậy, thành tiên vì tự tại, há làm nô dịch cho kẻ khác?”
“Nếu như thế, thà chết còn hơn!”
“Chân Tiên thì đã sao? Cho dù là Tiên Đế tới thì cũng chỉ có thể bóp nát xương cốt của bổn thánh chứ không thể bẻ cong đầu gối của bổn thánh!”
Những lời này của bọn họ nói tới mức đến Khương Thành không ngăn được nhiệt huyết sôi trào.
Ngẫm lại cũng phải, các cao thủ tinh anh ở hạ giới này có mấy ai không phải anh hùng một phương chứ.
Muốn bọn họ nghe lời trưởng bối bổn môn còn được.
Muốn bọn họ hạ mình với người ngoài, làm trâu làm ngựa cho người khác, vậy thì không thể nào.
Cho dù thực lực bọn họ không bằng tiên nhân trên tiên giới nhưng muốn thu phục bọn họ còn khó hơn thu phục tiên nhân hàng vạn lần!
Thậm chí ngay cả các cao thủ hạ giới đã quy thuận năm đại Chân Tiên, e là cũng đều có tính toán riêng.
Dù sao ngoài trữ kiên cường bất khuất thì vẫn là ẩn nhẫn tính kế.
“Vậy bây giờ các ngươi làm gì?”
“Bây giờ ba bên không chỉ tấn công lẫn nhau, mà còn ra sức tiêu diệt toàn bộ các vực giới không gia nhập ở xung quanh.”
Quy Tàng Kiếm Thánh thở dài nói: “Hoang vực là vực giới đầu tiên trong vạn vực không may bị tập kích bởi Ninh Ô Chân Tiên và Thiệu Sùng Chân Tiên, đã có hơn mười vị Hoang tổ chết trong trận chiến…”
“Ma vực cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng, thực lực của Lạc Hồn Ma Thánh không thua lão hủ cũng bị nổ tung rồi ngã xuống…”
“Kiếm vực chúng ta bị tập kích bởi Trọng Đài Chân Tiên và thuộc hạ, 7 Thánh Giai chết trận, Nhập Thánh thì có 45 người, Đạo Cung 70 người…”
Đám người Thanh Sa và Huyền Quy Vương hít một hơi lạnh.
Hoang vực, Ma vực, Kiếm vực chính là ba vực giới mạnh mẽ hàng đầu trong vạn vực hạ giới.
Nhất là Hoang vực, lại vững vàng chiếm ngôi đầu.
Nghe nói lần này Hoang vực có hơn trăm Thánh Giai tiến vào Hư Tiên Giới, mạnh tới mức khiến người ta phải căm phẫn.
Còn thực lực tổng thể của Ma vực thì ngang với Kiếm vực.
Ngay cả bọn họ cũng thảm như vậy, các vực giới khác ngoài việc thần phục thì làm gì còn đường sống khác?
Sớm muộn gì thì cao thủ của ba vực giới lớn này cũng sẽ có thành tựu trong tương lai, đương nhiên bây giờ không muốn thần phục mấy tên Chân Tiên này.
Vì vậy, tất cả bọn họ bị xem như chim đầu đàn, là trọng tâm tấn công.
Phía sau bọn họ, còn hơn một ngàn người của các vực giới khác, là thu nạp được ở trên đường.
Thứ khiến Thành ca kinh ngạc hơn lại là sức chiến đấu của ba vực giới lớn này.
Bị bao vây tiêu diệt bởi Chân Tiên và một đám tay sai, thế mà toàn quân của ba vực giới lớn này không bị tiêu diệt hoàn toàn.
Cũng trâu bò ghê đấy!
Phải biết là khoảng cách giữa Chân Tiên và Thánh Giai là cả một khoảng lớn, hệt như lấy thịt đè người vậy.
Xem ra cao thủ đứng đầu ba vực giới lớn, ai nấy đều có kỳ ngộ phi phàm, có những yêu nghiệt còn đã vượt qua giới hạn của Thánh Giai ở một số khía cạnh.
Đáng tiếc không thu phục được, nếu không trở thành người của mình, vậy thì điểm tích phân kia chẳng tăng vọt hay sao.
“Bây giờ các ngươi có tính toán gì không?”
“Chúng ta định tránh đi trước, sau khi khôi phục nguyên khí, chúng ta và Hoang vực, Ma vực sẽ liên lạc với nhau, sau đó sẽ cùng đưa ra quyết định.”
Quy Tàng Kiếm Thánh lại cười tươi một lần nữa, bắt đầu mời Khương Thành: “Nếu như Khương chưởng môn bằng lòng, có thể đi với chúng ta, thêm người là thêm một phần sức mạnh.”
Lời nói lần này của hắn rõ ràng đã khiến Thanh Sa động lòng.
Ngẫm lại hiện tại cao thủ và nhân thủ bên ta không đủ, quả thật quá nguy hiểm.
Nhưng mà, Thành ca lại có tính toán khác.
Nghe có vẻ nơi này đang loạn cả lên, kẻ địch thì mạnh, tình hình hết sức nguy cấp, quả thật hắn… sắp nhảy dựng lên vì vui sướng.
Mảnh vỡ quy tắc, chỉ có cấp rút thưởng 6 cấp mới ra được.
Mỗi lần rút cấp 6 cần 100 triệu điểm, hiện tại hắn “khát” điểm tích phân như khát nước vậy.
Cả ngày đều nghĩ nên kiếm ở đâu đây.
Cách nhanh nhất để có điểm tích phân chính là đánh trận rồi vơ vét chiến lợi phẩm.
Hắn đã tính toán cẩn thận hàng loạt loại hack và buff mà hắn có thể mở, cuối cùng đi đến kết luận rằng, hẳn là Chân Tiên cũng không áp chế được mình.
Hơn nữa, cho dù chết rồi rồi, chẳng phải còn có hồi sinh sao.
“Ta không định trốn tránh, ta muốn chiến đấu trực diện với bọn họ.”
Quy Tàng Kiếm Thánh cũng không khỏi sửng sốt.
Ý gì đây, nghe phải đối mặt với Chân Tiên mà ngươi không trốn, ngược lại còn muốn đi liều mạng?
“Khương chưởng môn đừng kích động!”
“Đúng vậy, thực lực của Chân Tiên… Không phải thứ chúng ta có thể với tới.”
Xem ra hắn và Bi Ai Kiếm Thánh cũng rất uyển chuyển đấy.
Ý trong lời nói đó là, đừng không biết tự lượng sức mình mà đi chịu chết.
Mà những tu sĩ khác đều là lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.
Hầu hết bọn họ đều chưa từng nghe đến tên của Khương Thành.
Nhưng mà bọn họ đã từng nghe đến Thiên Linh vực, là một vực giới có thực lực ở dưới tầm trung không đáng chú ý mấy.
Với thân phận, thực lực của Quy Tàng Kiếm Thánh, lại có thể để ý người này như vậy, khiến bọn họ không thể nào hiểu nổi.
Hiện tại lại càng cảm thấy, người này kích động quá mức, không có đầu óc.
Hoàn toàn không đáng được xem trọng như thế.
Khương Thành cũng lười để ý đến suy nghĩ trong đầu của bọn họ, bây giờ trong đầu hắn toàn là điểm tích phân.
Đừng có ai cản hắn
“Thế hệ tu sĩ ta, vốn là tranh trời đoạt đất!”
“Khổ tu nhiều năm, vượt mọi chông gai, có bao giờ ngại gian khổ?”
“Trốn tránh không phải phong cách của bản chưởng môn, mấy tên Chân Tiên thì có là gì chứ?”
Nói xong, Thánh Kiếm rào rào rút ra, chỉ thẳng về phía trước!
Phía sau, đám người Mạc Trần, Tam Nhãn Hổ âm thầm chửi bậy, lời này người khác nói còn được, ngươi nói không thấy vô lý à?
Ngươi khổ tu lúc nào chứ?
Gặp gian nguy lúc nào, còn vượt mọi chông gai?
Nhưng mà, Quy Tàng Kiếm Thánh cũng lộ vẻ cảm động.
Hắn im lặng một lát rồi đột nhiên cười lớn.
“Hay cho một Khương chưởng môn, chúng ta hổ thẹn không bằng, lão hủ sẵn lòng cùng đi nghênh địch!”