Chương 229: Chưởng môn có thể diện quá nhỉ
Sau khi thăng cấp lên đến cấp mười, hắn lại rút thưởng cấp 7 10 lần.
Cấp 7 cần đến 1 tỷ điểm cho mỗi lần, 10 lần cần phải tiêu tốn 10 tỷ điểm.
Nhưng mà rút thưởng cấp 7 đáng giá lắm.
Phần thưởng của mười lần rút có ba viên tiên đan tam phẩm, tiên đan ở cấp bậc này thật ra là để cho Huyền Tiên dùng tu luyện.
Nhưng với Thành ca mà nói thì cho dù cho hắn tiên đan cửu phẩm đi chăng nữa thì hắn cũng có thể hấp thu thẳng luôn.
Còn có một bộ tiên khí Phược Địa Tinh Trần Cung, cơ mà đáng tiếc là Thành ca không có dự định làm xạ thủ.
Mục tiêu quan trọng nhất của hắn vẫn là mảnh vỡ quy tắc.
Mà quả nhiên rút thưởng cấp 7 ra được mảnh vỡ quy tắc cấp hai.
Mảnh vỡ quy tắc cấp 2: Có thể thăng cấp một điều quy tắc chủ bất kì đến cảnh giới Tinh Thông, hoặc có thể thăng cấp 10 điều quy tắc chủ bất kì đến cảnh giới Tiểu Thành.
Đây chính là thứ mà bây giờ mà hắn cần nhất.
Chỉ cần tất cả 992 điều quy tắc chủ trong đạo tâm thăng lên đến cấp Tiểu Thành, vậy thì hắn có thể trực tiếp vượt qua cấp bậc Thiên Tiên, trở thành Huyền Tiên.
Bởi vì trở thành Huyền Tiên thì cần tất cả quy tắc chủ đều thăng lên đến cấp Tiểu Thành.
Còn về Thiên Tiên thì chưa có bất cứ yêu cầu gì về cảnh giới quy tắc chủ.
Đương nhiên là trước hết cảnh giới linh lực và cảnh giới tiên hồn cũng cần phải thăng cấp lên theo.
Mấy thứ này Thành ca không cần phải tu luyện, hắn chỉ định ăn tiên đan tiên từ đầu đến cuối.
Không có chút theo đuổi gì hết.
Tóm lại thì rút thưởng cấp 7 cũng rút được thứ mà bản thân cần, vậy thì chẳng còn gì phải do dự nữa.
Hắn lại chi ra thêm 100 tỷ, rút một phát 100 lần liên tiếp.
Cuối cùng nhận được 12 miếng mảnh vỡ quy tắc cấp hai, rồi hắn nâng cấp 120 điều quy tắc chủ lên cấp Tiểu Thành.
Còn về mấy loại thần phẩm nâng cấp thiên phú gì đó, hắn chẳng buồn liếc mắt nhìn.
Ngoài ra, còn có được hai bộ công pháp cấp Huyền Tiên và bốn bộ võ kỹ cấp Huyền Tiên.
Mấy thứ này, hắn định sau này hẵng mở ra dùng.
Sau khi làm xong xuôi, hắn mở Toàn Cơ Đồ thả đám đệ tử ra ngoài.
Lần này ở trong tiên giới giả của bảo bình mất gần cả một năm thời gian, bây giờ đám đệ tử ra ngoài, tu vi cũng lại chuyển biến từng ngày.
Các nàng ở bên trong đó đồng nghĩa với việc đã trải qua hơn hai vạn năm rồi.
Thêm việc A Hoàng đã nâng cấp linh mạch đến cấp bậc tiên nguyên chi khí, và bản thân mình đã thăng cấp tư chất, đương nhiên là tu vi có bước thăng tiến nhảy vọt rồi.
Nhưng mà đệ tử đời thứ tư thì kém hơn rất nhiều.
Bởi vì hầu hết tư chất chỉ có tứ đẳng, cho nên bây giờ chín trăm người thì chỉ có ba trăm người đến Nhập Thánh cảnh, những người còn lại đều là Đạo Cung cảnh.
Bọn họ vừa mới ra ngoài đã tích thêm cho Thành ca 75,2 tỷ điểm tích phân.
Nhưng mà bởi vì thời gian quá lâu nên đan dược trong đó đều sắp hết rồi.
“Chưởng môn! Lần này lâu quá đi!”
“Đúng vậy, chúng ta lại đổi đến chỗ nào thế?”
Mọi người vẫn nhớ lúc ở trong tiên giới giả của bảo bình, bây giờ nhìn xung quanh hình như là một tòa thành rồi.
“Tiên nguyên chi khí ở nơi này còn nồng đậm hơn chỗ trước kia gấp mấy lần đó!”
“Không phải chứ? Lẽ nào chưởng môn lại tiêu diệt phái của ai nữa hả?”
“Trước đây chỉ là tiên giới giả mà thôi, bây giờ chỗ này mới là tiên giới thật.”
Thành ca chẳng buồn tốn nước bọt, trực tiếp để Mạc trưởng lão giải thích cho bọn họ.
Đám người nhanh chóng biết được thời gian gần đây xảy ra chuyện gì, tiếng kinh ngạc và cảm thán không ngừng vang lên.
“Chưởng môn đến tiên giới mà lẫm liệt vẫn hệt như trước vậy.”
“Đương nhiên rồi, chưởng môn mà xuất chiến thì mọi việc đều thuận lợi.”
“Ta dám cá là cho dù là tiên giới thì chưởng môn cũng là cao thủ hàng đầu!”
“Không hổ danh là chưởng môn…”
Đã lâu không gặp, kỹ năng nịnh hót của đám đệ tử vẫn chẳng thụt lùi chút nào.
Mặc dù chẳng hiểu chút gì về tiên giới, cơ mà điều đó vẫn chẳng ngăn cản việc bọn họ tâng bốc đến tận trời.
Thành ca rất chi là hưởng thụ, vì thế hắn lại bắt đầu phân phát phần thưởng.
Mấy trận đại chiến liên tiếp này, tiên đan tiên tinh thu được đương nhiên là để cho mình dùng, còn thánh đan bỏ đan và lịch thạch là để cho đám đệ tử.
Lại được nhìn thấy nhẫn trữ vật đầy ắp, đám đệ tử không biết nên nói gì mới được.
Với một tu sĩ tu luyện thì tài nguyên là quý giá nhất, cũng khó kiếm nhất.
Đáng lẽ họ nên vui mừng, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, thì họ phải tiếp tục tiết tấu vào bị đá vào trong Toàn Cơ Đạo Trường tu luyện thêm mấy vạn năm nữa.
“Chưởng môn, có thể cho chúng ta hít thở ít không khí tươi mới bên ngoài được không vậy!”
“Đúng vậy, mới tới tiên giới, còn chưa kịp cảm nhận được chút gì…”
“Ta còn muốn ở lại với chưởng môn cơ!”
Thành ca lắc đầu cười: “Lần này ta không để các ngươi vào Toàn Cơ Đạo Trường nữa mà là vào phi thăng đài cùng cảm ngộ quy tắc với các cao thủ của vực giới khác.”
“Cùng với cao thủ của các vực giới khác á?”
“Bọn họ dễ làm quen lắm hả?”
“Đúng vậy, là các tiền bối cao nhân của các vực giới lớn, thật sự ở chung với bọn họ có hơi căng thẳng…”
Theo chân Khương Thành, đám người nhanh chóng vào trong phi thăng đài.
Thoạt nhìn qua thì bên trong thật sự rất rộng rãi, có thể chứa đến cả hàng trăm vạn người ấy chứ.
Nhưng mà bên trong chỉ có 10050 bồ đoàn được hình thành tự nhiên, nằm rải rác khắp nơi trên không trung.
Rõ ràng là chỉ khi ngồi lên trên bồ đoàn thì mới có thể có được sự ưu ái từ khí tức quy tắc.
Tất cả các bồ đoàn đều cùng nhau bảo vệ vương tọa cao nhất ở chính giữa.
Đó cũng chính là chỗ ngồi của thành chủ trước đây trước khi hắn xông ra, nó cũng được coi như là vị trí nòng cốt của phi thăng đài.
Giờ phút này, các vực giới lớn cũng chọn xong người được tu luyện ở bên trong.
Mấy thủ lĩnh như Tỉ Trường, Quy Tàng, Hư Huyền, Kim Long Vương đều ở bên trong.
Ngoài ra mấy người được chọn còn lại, thấp nhất cũng phải là Thánh Giai trung kỳ.
Chỉ có duy nhất một ngoại lệ là Thanh Sa và bốn tộc lão khác của Tâm Bộ được phá lệ lựa chọn bởi vì bọn họ có quan hệ gần gũi với Khương Thành.
Điều này khiến đám đệ tử của Phi Tiên môn áp lực như núi.
Dựa theo tiêu chuẩn này thì trong đám bọn họ chỉ có ba người Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh và Lam Đề mới đạt tiêu chuẩn, mấy đệ tử đời thứ hai thứ ba làm gì có đủ tư cách.
Càng khỏi cần nói đến đám đệ tử đời thứ tư mới Đạo Cung cảnh.
Đặc biệt là bên ngoài còn có một đám Thánh Giai sơ kỳ và Nhập Thành cảnh Cửu trọng đang nhìn chằm chằm vào, điều này càng khiến bọn họ tự ti xấu hổ, cảm thấy mình không xứng.
Nhưng mà sau khi vào trong, cảnh tượng bị gạt bỏ trong tưởng tượng không hề xuất hiện.
Vừa thấy đám đệ tử Phi Tiên môn xuất hiện, đám người Quy Tàng, Hư Huyền, Tỉ Trường lập tức đứng dậy khỏi bồ đoàn, mặt mày tươi cười chắp tay.
“Khương chưởng môn đến rồi à!”
“Đây chính là môn nhân Phi Tiên môn của ngươi đó hả? Quả nhiên là ai nấy đều nhân trung hiện long phụng, tiền đồ trước mắt vô hạn!”
“Ha ha ha, các bạn nhỏ có thể ngồi xuống đây cạnh lão hủ!”
“Nếu như lúc cảm ngộ quy tắc có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi bổn thánh bất cứ lúc nào.”
“Hoan nghênh hoan nghênh, mau ngồi xuống!”
Mức độ nhiệt tình như này khiến đám đệ tử tay chân luống cuống cả lên, hệt như rơi vào trong sương mù vậy.
Mấy tiền bối của vực giới khác không chỉ hoan nghênh bọn họ mà còn nhường mấy vị trí bồ đoàn cao nhất cho bọn, tốt đến mức khiến bọn họ cảm thấy được sủng ái mà sợ hãi.
Bọn họ không hề ngu, đương nhiên biết đây chắc chắn là do chưởng môn.
Chưởng môn đúng là có mặt mũi quá đi, vậy mà khiến cao nhân của các vực giới lớn khác cùng phải tâm phục khẩu phục.
Sau khi mọi người ngồi xuống thì nhanh chóng bước vào trạng thái tu luyện.
Thành ca cũng làm việc đáng phải làm, ngồi lên vị trí vương tọa kia.
Hắn lập tức cảm nhận được khí tức quy tắc nồng đậm, trái đạo tâm của bản thân cũng nháy mắt trở nên sục sôi.
992 điều quy tắc chủ trong đạo tâm dường như đang được cơn mưa tưới đẫm, tốc độ tu luyện nhanh hơn bình thường gấp năm lần.