Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Cái Mạng

Chương 279: Có thể đó là tiên kiếm bát giai

Chương 279: Có thể đó là tiên kiếm bát giai
Rất nhiều người hoang mang nhìn về phía phủ thành chủ ở xa xa.
Chỉ thấy bầu trời ở đó hoàn toàn tối sầm lại.
Mà dưới khung cảnh tối hù, huyết hải không ngừng trào dâng.
Bên trong biển máu dường như có vô số xúc tu vô hình cố gắng tóm lấy tất cả những gì tồn tại rồi kéo vào vực sâu.
Dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng cũng vô cùng khó chịu.
Rất nhiều tiên nhân không khỏi phong bế ngũ quan, ngồi điều chỉnh lại khí tức ngay tại chỗ.
Bọn họ không hề biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết đó chắc chắn là chuyện lớn.
Phía bên trên của Thiên Khu các, sắc mặt Diệp Dương Tiên Vương vẫn lạnh nhạt hệt như cũ.
“Đó là Thất Tinh Huyết Kỳ.”
“Xem ra U Minh thật sự ra tay rồi, muốn kích hoạt được pháp bảo này thì cần ít nhất bảy Ma Tôn hợp lực lại mới được.”
Pháp bảo này có cấp bậc Tiên Tôn, dường như được coi là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.
Nhưng mà nó lại không thể uy hiếp được một Tiên Vương như hắn.
“Có pháp bảo với ma khí này, tiên kiếm thất giai cũng không thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh được.”
Đinh Thụy kinh ngạc nói: “Lợi hại như vậy mà cũng chỉ là pháp bảo cực phẩm thôi chứ không phải tiên bảo ư?”
Mâu Vũ cũng nhìn về phía đó, lạnh nhạt cất lời: “Sức mạnh của Thất Tinh Huyết Kỳ cực lớn, nhưng mà không đủ để so với Tiên Bảo.”
“Món pháp bảo này không thể di chuyển vị trí được, cần phải có nơi cố định mới kích hoạt được.”
“Không chỉ cần bố trí từ trước mà còn phải huyết tế.”
“Cho nên chỉ cần cảnh giác một chút thì rất khó bị sảy chân bước vào.”
Nghe tới đây, Đinh Thụy không khỏi lắc đầu.
“Tên họ Khương kia quá bất cẩn, này mà cũng bị lừa được, hoàn toàn là đẩy bản thân vào chỗ chết mà.”
Hắn vừa dứt lời, phía phủ thành chủ xuất hiện thay đổi cực lớn.
Chỉ thấy dưới bầu trời đen kịt của huyết hải kia đột nhiên càn quét, tiếp theo đó, bầu trời và mặt đất giống hệt như một sân khấu dành riêng cho bức màn đỏ như máu kia.
Ngay sau đó, bức màn đỏ rực kia bị phá vỡ!
Vô số ảnh lửa tím xé rách huyết hải kia, thiêu cháy huyết hải!
Ánh lửa nhanh chóng lan ra, có thể lờ mờ nhìn thấy hơn mười bóng người đang đứng trong biển máu đó.
Đinh Thụy kinh ngạc hô lên: “Đó là cái gì vậy…”
Không chờ hắn kịp phản ứng lại, đại dương đỏ rực kia nhanh chóng nhạt dần bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Đó là sự va chạm giữa các quy tắc.
Quy tắc máu đại diện cho Thất Tinh Huyết Kỳ hoàn toàn bị ngọn lửa kia cắn nuốt.
Ầm ầm!
Huyết hải hoàn toàn sụp đổ, mười bóng người trên bầu trời kia bị thiêu cháy.
“A!”
“Không…”
Tiếng kêu thảm thiết thê lương đó khiến trái tim của mọi người có mặt ở đây đều chấn động.
Rào rào!
Tro tàn bay tứ phía, ánh lửa cũng dần dần biến mất, trời đất lại trong xanh trở lại như ban đầu.
Chỉ mấy giây ngắn ngủi trôi qua, tất cả đều khôi phục lại dáng vẻ bình yên.
Thay đổi to lớn trước đó cứ như là một ảo giác vậy.
Diệp Dương Tiên Vương và Mâu Vũ đều không nói lời nào, họ đều nhìn chằm chằm về phía đằng kia.
Đinh Thụy hô hấp dồn dập, sau lưng toát mồ hôi lạnh.
Là một Tiên Tôn, mới nãy hắn cảm nhận được một luồng uy hiếp vô cùng mạnh mẽ.
Đó là mối nguy hiểm có thể giết hắn trong nháy mắt, sức mạnh đáng sợ của quy tắc khiến hắn phản ứng theo bản năng.
Một lúc lâu sau đó hắn mới ậm ờ nói: “Kết thúc rồi hả?”
“Kết thúc rồi.”
Diệp Dương Tiên Vương thở dài một hơn, chầm chậm nói: “Hắn thắng rồi.”
“Hắn” trong miệng hắn, đương nhiên là để chỉ Khương Thành.
“Nhưng không phải uy lực của Thất Tinh Huyết Kỳ rất lớn sau, sau lại nhanh chóng bị…”
Mâu Vũ cắt lời hắn: “Thực lực của người này ít nhất cũng phải trên Tiên Tôn thất hay bát phẩm.”
“Hơn nữa, kia chắc chắn không chỉ là tiên kiếm thất giai thôi đâu, có lẽ là bát giai đó!”
Nàng nhìn chằm chằm về phái đó, trong ánh mắt mang theo chút kinh sợ.
Bất kể trận chiến này thắng hay thua, nhưng mà bằng tốc độ kết thúc kia thì kết luận được đưa ra lúc này khiến nàng không thể bình tĩnh nổi.
“Cái gì cơ!”
Đinh Thụy suýt chút nữa thì bị câu nói này làm cho giật mình đến ngã xuống.
“Tiên kiếm bát giai?”
“Trung tiên giới… làm gì có tiên kiếm bát giai được cơ chứ?”
Hắn không khỏi liếc nhìn Diệp Dương Thiên Vương một cái.
Vị nguyên lão của Thiên Khu các này cũng mới chỉ dùng tiên kiếm thất giai thôi.
Chỉ là một Kim Tiên, hắn lấy đâu ra tiên khí bát giai vậy?
“Vậy chúng ta…”
Hắn nuốt một ngụm nước miếng, khó khăn nói: “Liệu có nên ra tay, nhân cơ hội lấy tiên kiếm…”
Đó là tiên kiếm bát giai đó, Tiên Vương cũng chưa chắc có bảo vật như này đâu!
Mới nãy mười Tiên Tôn không thể thành công được, nhưng mà Diệp Dương Tiên Vương lại được sao?
“Bỏ cái suy nghĩ ấy của ngươi đi.”
Mâu Vũ lại cắt ngang hắn thêm lần nữa, lần này giọng điệu của nàng càng lạnh lùng và nghiêm nghị hơn.
“Đừng quên là Thiên Khu các chúng ta đứng ở vị trí trung lập.”
Diệp Dương Tiên Vương không nói gì.
Mà ở bên kia, mấy người Lãnh Hóa Hàn, Nguyên Triết, Nguyên Ngộ và Nguyên Hạc có mặt ở đó nhanh chóng bị giật mình đến ngớ người.
Phía trước mà một vùng đất trống hoang tàn.
Tất cả những gì có thể thấy được đều đã hóa thành tro bụi hết rồi.
Không chỉ là trên trời dưới đất, mà đến cả lòng đất cũng bị thiêu cháy thành một cái hố to khổng lồ, đang bốc khói ngùn ngụt.
Phủ thành chủ đã biến mất từ lâu rồi.
Còn về mười Ma Tôn trước đó của U Minh, những cao thủ dưới trướng khác của thành chủ cùng với hai nghìn quân Tiên Vệ, bọn họ cũng đều biến thành tro bụi.
Khương chưởng môn thiết lại tìm kiếm những chiến lợi phẩm còn sót lại trong đống đổ nát hệt như trước đây, cần cù như một chú ong mật.
Kết thúc rồi đó hả?
Mười Ma Tôn chết sạch rồi hả?
Pháp bảo cực phẩm như thế cũng bị phá vỡ rồi ư?
Lãnh Hóa Hàn muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện ra năng lực ngôn ngữ của bản thân sắp mất đi luôn rồi.
Thứ mới nãy hắn nhìn thấy chỉ là một đường kiếm thôi!
Đơn giản vung ra một cái, sau đó thì… không còn sau đó nữa.
Đối mặt với pháp bảo được mười Ma Tôn kích hoạt, đồng thời cũng phát động công kích, nhưng dường như chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
Ở trước mặt thanh kiếm này, bọn họ nhanh chóng bị xé nát rồi nuốt chửng, hệt như một chiếc thuyền nan nhỏ lênh đênh giữa biển lớn lập tức bị con sóng dữ đánh cho tan tành.
Hoàn toàn không phải là cũng một cấp bậc.
“Thắng rồi ư?”
Trưởng lão Nguyên Triết không khỏi nhéo bản thân mình, hắn hơi không xác định được đây có phải là thật hay không.
Đấng lẻ kẻ bị hủy diệt phải là bên mình mới đúng.
Kết quả là, thậm chí còn chẳng cần phải chiến đấu, đối phương đã “toi” hết rồi.
“Thắng rồi.”
Tâm trạng của Nguyên Ngộ và Nguyên Hạc vô cùng phức tạp.
Rất kích động, rất vui vẻ, rất sợ hãi, đồng thời cũng rất ngại ngùng.
Không lâu trước đó, bọn họ còn đang âm thầm mắng Khương Thành trong lòng ấy chứ.
Mắng hắn gây chuyện, một kẻ làm rối tung hết cả lên, còn kéo cả bọn họ xuống nước cùng nữa.
Nếu không phải kiêng dè thân phận lão tổ không biết là thật hai giả kia, bọn họ đã cho một cái bạt tai rồi ấy chứ.
Mà bây giờ…
Bọn họ mới đột nhiên phát hiện ra rằng, hóa ra lão tổ này thật sự rất trâu bò, không hề khoác lác chút nào.
Không biết sức chiến đấu này mạnh hơn họ gấp mấy lần, cảm giác hệt như thẳng tới cấp bậc Tiên Vương vậy, cho dù tiêu diệt tất cả mấy người có tiếng nói trong Phi Tiên môn cũng chẳng là gì hết.
Cái này thật cmn đủ tư cách làm lão tổ của bọn họ!
Không cần biết liệu có phải sức chiến đấu này dựa vào thanh tiên kiếm thần kỳ kia hay không, chí ít bây giờ thanh kiếm đó thuộc về hắn.
Binh khí cũng là một phần của thực lực mà.
Trước đó bọn họ còn cho rằng, đây là điều dĩ nhiên.
Nếu như bọn họ cũng có thanh kiếm trâu bò như vậy thì…
Đối mặt với khiêu khích trước đó thì đương nhiên là phải dùng một kiếm này giết sạch, rác rưởi mà cũng dám kiêu ngạo hả?
Đối mặt với sự tấn công của một nghìn quân Tiên Vệ thì đương nhiên cũng phải dùng một kiếm tiêu diệt luôn, việc gì phải nhẫn nhịn chứ?
Đối mặt với lời mời kết nghĩa, vậy thì đương nhiên phải từ chối rồi, một Ma Tôn nhỏ bé như ngươi mà cũng xứng sao?
Lãnh Hóa Hàn cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng, bây giờ mới lại đến bên cạnh Thành ca.
Cung kính hỏi: “Lão tổ, thanh kiếm này của ngươi là tiên khí bát giai đúng không?”
Nghe được lời này của hắn, lại nhìn thấy ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào thanh tiên kiếm của ba vị trưởng lão, tâm trạng của Thành ca lập tức tuột dốc không phanh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất