Chương 317: Có bao nhiêu cần bấy nhiêu
Mấy ngày sau, tin tức về trận chiến của Phi Tiên môn từ từ lan truyền ra ngoài.
Dù rằng nhiều người không biết luật Tiên Đế không thể ở lại trung tiên giới quá lâu.
Nhưng để bọn họ tin Khương Thành là Tiên Đế, thì bọn họ tình nguyện tin rằng tám vị cao thủ đã thành danh từ sớm bên ngoài kia thì hơn.
Đây cũng là suy đoán theo lẽ đương nhiên.
Có tám vị Tiên Vương cấp cao thủ, có ai sẽ không dùng, mà để bày trong nhà ngắm chứ?
Vậy thì không phù hợp với lẽ thường ấy!
Cho nên lúc đó tám vị kia chắc chắn sẽ ra tay.
Cho nên trận chiến kia là do bọn họ làm!
Còn về Khương lão tổ của Phi Tiên môn, chỉ là một người mượn danh nghĩa thôi nhỉ?
Những người có mạch não bình thường đều sẽ đoán như vậy, nhưng nào ai biết rằng Khương Thành có mạch não bất thường.
Trong nháy mắt, nhóm người tam đại Thi Vương, Vô Quyết Tiên Vương và Tinh Vũ Tiên Vương đã thu hút được sự chú ý cực kỳ lớn.
Điều này khiến cho Thành ca không biết nên cười hay nên khóc, nhất thời tâm trạng rất phức tạp.
Mẹ nó chứ, rõ ràng là công lao của một mình hắn, các ngươi dựa vào cái gì mà đặt lên đầu người khác?
Lẽ nào lại thế được!
Nhưng mặt khác, loại suy đoán này thật sự cũng có lợi cho hắn.
Nếu như hắn bị coi là có sức mạnh của cấp bậc Tiên Đế, vậy thì sau này khó mà thu được giá trị kinh sợ rồi.
Tiên Đế ở trung tiên giới được coi là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, đến lúc đó làm cái gì cũng sẽ bị coi là lẽ đương nhiên.
Vài ngày sau, Phi Tiên môn cuối cùng cũng tích góp được hơn 14 tỷ tiên tinh thượng phẩm.
Nhiều tiên tinh như vậy, có thể mua được hơn 14 vạn Tiên Duyên Lệnh, đủ để tất cả môn đồ của Phi Tiên môn mang theo.
Cầm lấy tiên tinh, Thành ca lại bước lên con đường đến Thiên Khu các một lần nữa.
Mà lần này, tám đại cao thủ nói gì cũng phải cùng nhau đi theo!
Mà phía bên này, những người khác vì để leo lên được chuyến xe lần này của Khương lão tổ, suýt chút nữa đã đánh nhau.
Ngoại trừ Tố Diệp, Tố Mộng được Khương Thành thuận tay lựa chọn, những người khác đều không chắc chắn.
“Tổ sư gia mang ta theo với, lần trước ta không được đi theo, thì sẽ hối hận đến mức lệ rơi đầy mặt mất....”
“Cút ra, ngươi còn mặt mũi nhắc đến lần trước nữa cơ à? Lần trước không phải ngươi gay gắt phản đối sao?”
“Vậy ngươi thì sao, lần trước ngươi đã đi rồi, lần này nên nhường cơ hội đi chứ!”
“Đúng vậy, để lại cơ hội cho những người cần nó!”
“Lão tổ gia, ta là một phần mà ngươi không thể thiếu được, ngươi không thể bỏ rơi ta...”
Thành ca cũng cạn lời.
Người của Phi Tiên môn không thể cung cấp bất cứ giá trị kinh sợ nào nữa rồi, vốn dĩ hắn cũng lười mang theo.
Cuối cùng chọn ra chọn ra mười người trong số đó, đại trưởng lão Nguyên Chân và nhị trưởng lão Nguyên Thù cũng chen vào, Lãnh Hóa Hàn và Cổ Thanh Ngọc cũng nằm trong số đó.
Mà Nguyên Triết, Nguyên Ngộ, Nguyên Hạc lần trước đã đi theo, lần này đã bị loại bỏ tàn nhẫn.
Cứ như vậy, một đoàn người leo lên phi thuyền, lại một lần nữa chạy về hướng Thiên Khu các.
Khương Thành đã chọn chi nhánh của thành Đan Hoa đầu tiên.
Nguyên nhân rất đơn giản - gần.
Còn về việc Tiên Duyên Lệnh ở đây đã bị hắn mua hết rồi, cũng không quan trọng.
Dù sao thì cũng có thể chuyển từ các chi nhánh khác của Thiên Khu các đến đây.
Vừa vào cửa, phân hội trưởng Đinh Thụy đã phi như bay ra nghênh đón.
Sau khi nhìn thấy mọi người, cười đến mức mặt rúm lại.
“Ai da, Khương lão tổ, ngươi đại giá quang lâm, thật sự khiến cho Thiên Khu các của bọn ta rực rỡ hẳn lên!”
“Nếu ngươi nói sớm, ta đã phái người đi đón ngươi rồi!”
Hắn cũng coi là người quen rồi.
Lần đầu Thành ca tới đây, còn cảm thấy hắn chỉ là một tên làm việc một cách mù quáng.
Mà bây giờ, ấn tượng tự nhiên thay đổi hoàn toàn.
Loại chuyện giết sạch chín đại Tiên Vương, không ai có thể coi là bình thường được.
Cho dù là ở thượng tiên giới, đây cũng là chuyện lớn.
Cho dù hắn có cảm thấy đây là tám vị đại Tiên Vương kia làm, nhưng tám vị Tiên Vương kia không phải đi theo sau Khương Thành sao?
Vậy thì cũng đại diện cho lực lượng của hắn chứ!
Những người khác trong tiệm nghe nói đây là lão tổ của Phi Tiên môn, ngay lập tức toàn thể im lặng, ném ra ánh nhìn chăm chú đầy kính sợ.
Thành ca rất hài lòng, mặt mũi của hắn lớn hơn nhiều so với lần trước rồi.
Lần trước còn có vài tên công tử bột chưa rõ sự đời tới gây hấn nữa cơ.
“Ha ha, đã lâu không gặp, Đinh hội trưởng vẫn khỏe chứ?”
Đinh Thụy dần dần an tâm.
Đến nay vị vày có danh tiếng không mấy tốt đẹp bên ngoài đấy!
Nếu hắn thực sự muốn bất chấp chế tài trừng trị của thượng tiên giới, mang theo một nhóm Tiên Vương nổi điên không kiêng nể gì cả kia, vậy thì Thiên Khu các sẽ bị tổn thất nặng nề lắm.
“Khỏe, khỏe, khỏe lắm... Lần này Khương lão tổ đến đây, không biết là có thể giúp gì cho ngươi được không?”
“Đến đây có gì để giúp chứ, mua Tiên Duyên Lệnh!”
“Hả?”
Đinh Thụy sửng sốt, toàn bộ những người khác có mặt tại chỗ cũng sững sờ.
Lần trước Khương Thành mua 3300 viên Tiên Duyên Lệnh, chuyện này đã truyền ra ngoài từ lâu rồi, còn gây ra sóng gió to lớn.
Sở dĩ gây ra sóng gió to lớn, chính là vì hắn mua quá nhiều.
Thông thường với Thái Cổ Tiên môn Ma môn, mỗi lần cũng chỉ thu gom hàng trăm mảnh Tiên Duyên Lệnh, mua nhiều thì sẽ hỏng mất “quy củ”, hoàn toàn không thể ăn được.
3300 mảnh đã là con số vô cùng nhiều rồi.
Vậy mà còn chưa mua đủ?
“Ngươi còn muốn mua nữa?”
Thành ca gật đầu: “Đúng vậy, lần trước không cầm đủ tiền, chỉ có thể mua thử trước.”
Lần trước mà chỉ là đồ mua thử à?
Đinh Thụy không nhịn được mà hỏi một câu: “Vậy lần này ngươi định mua bao nhiêu?”
“Vậy thì phải xem Thiên Khu các của các ngươi có bao nhiêu hàng rồi.”
Thực chất Thành ca muốn mua hơn 14 vạn mảnh cơ.
Bên phía chín đại Tiên Vương và năm tông môn một thế gia kia, hắn thu được không ít chiến lợi phẩm, đến nay mình hắn đã có tài sản là 18 tỷ tiên tinh thượng phẩm.
Cộng thêm Phi Tiên môn tích góp, có thể mua được 32 vạn viên.
Lời này vừa nói ra, tất cả đều vô cùng kinh ngạc.
Trước mười năm cuối cùng, đa số những tiên nhân có được Tiên Duyên Lệnh, đều sẽ lựa chọn bán cho Thiên Khu các.
Suy cho cùng bản thân có giữ cũng không giữ được, còn gây ra tai họa nguy hiểm đến tính mạng của chính mình.
Cho nên, đến nay Thiên Khu các phải có hàng tồn của hơn 8 thành trong trung tiên giới.
Mặc dù số lượng cung cấp Tiên Duyên Lệnh mỗi lần không giống nhau, nhưng theo như quy luật để phán đoán, trước mắt cộng tất cả số lượng các phân bộ vào với nhau, Thiên Khu các cũng không thể ít hơn 25 vạn, nói không chừng thậm chí còn có tận 30 vạn.
Có bao nhiêu mua bấy nhiêu?
Lẽ nào có 30 vạn, ngươi cũng mua hết sao?
Đinh Thụy cố gắng hết sức bình tĩnh lại hô hấp, chỉ cảm thấy trong não vang lên những tiếng ầm ầm.
Người này điên rồi à?
Điên thật rồi!
“Ngươi... ngươi muốn mua nhiều Tiên Duyên Lệnh như vậy để làm gì?”
“Không phải đã nói từ lâu rồi sao, đồ tử đồ tôn của ta rất nhiều.”
Ngươi thật sự định mang tất cả người của Phi Tiên môn lên à?
Cho dù muốn mang tất cả đi lên, cũng không cần phải mua hết sạch chứ!
Đinh Thụy đã không còn sức lực châm biếm nữa rồi.
Thấy hắn trố mắt đứng nhìn, nửa ngày cũng không rặn ra được một chữ, Thành ca mất kiên nhẫn vẫy vẫy tay.
“Được rồi, được rồi, rõ ràng lần mua bán này ngươi không tự quyết được.”
“Để cho mỹ nữ lần trước ra chủ trì đi!”
“Ngoài ra chờ hàng của các ngươi cũng khá lâu, trước tiên dọn cho bọn ta mười mấy gian phòng đã!”
Ngươi coi Thiên Khu các của ta là nhà trọ, còn ta là tiểu nhị à?
Mặc dù trong lòng thầm oán, nhưng ngay lập tức Đinh Thụy nở một nụ cười vô cùng vô cùng chuyên nghiệp.
“Được rồi!”
“Mời các vị!”
Không còn cách nào khác mà, các vị khách này quá đặc biệt.
Thành ca vừa đi vào, trong tiệm lại sôi nổi.
“Đù má, ta không nghe nhầm chứ, mua hết sạch toàn bộ sao?”
“Vậy thì phải cần bao nhiêu tiên tinh chứ?”
“Tất cả của cải của Phi Tiên môn bán sạch cũng không đủ nhỉ?”
“Không chắc, Phi Tiên môn đã từng vô cùng huy hoàng, của cải giàu có hơn đa số các Tiên môn nhiều.”
“Không quan trọng là bao nhiêu tiên tinh, quan trọng là hắn mua nhiều như vậy, giữ thế nào?”
“Đúng vậy, cho dù bọn họ đã giết chết chín đại Tiên Vương cũng vô dụng. Trung tiên giới có hàng ngàn vị Tiên Vương cơ, bọn họ mua sạch như vậy, những người khác không địch nổi họ sao?”
“Xem ra trung tiên giới sắp rối loạn cực mạnh rồi...”
“Mười năm cuối cùng, chính là ngày hoàn toàn bùng nổ!”