Chương 327: Huyền âm Phần Nguyệt
Tất cả đều trở về lúc trước, ngoại trừ bản thân Thành ca.
Quả nhiên hắn vẫn giữ được huyết mạch Nguyệt tộc max cấp, 55 vạn công đức trước đó nhận được cũng vẫn còn đấy.
Sau đó hắn lại không chút do dự bày ra hơn 30 vạn tấm Tiên Duyên Lệnh một lần nữa.
Không ngoài ý muốn, tất cả mọi người ở đây lại ồ lên, người người kinh sợ.
Chỉ là đáng tiếc, lần này hắn lại không nhận được giá trị công đức.
“Hệ thống, chuyện gì thế này? Bọn họ cũng đã kinh sợ đến vậy rồi mà!”
Thành ca rất không hài lòng.
“Sự kiện kinh sợ đã trải qua thì không thể nhận được giá trị kinh sợ một lần nữa.”
Hệ thống cũng rất bất đắc dĩ.
Ký chủ này làm việc thì lười nhác, được cái tìm đường tắt là giỏi.
Đổi thành người khác có được hệ thống, không được cung phụng thành khuôn vàng thước ngọc sao?
Duy chỉ có thanh niên này, ngày đầu tiên có được hệ thống là đã nghĩ làm thể nào để quét BUG mà đỡ tốn sức.
“Xin kí chủ hãy làm đến nơi đến chốn, đừng nghĩ tới việc lợi dụng sơ hở nữa!”
Không quét được BUG, Thành ca có chút mất mát.
Vì vậy, hắn chỉ có thể làm chuyện chính, làm màu để giảm bớt tâm trạng đau buồn của mình.
Ngay sau đó, hắn chợt hiện trên đài cao!
Tất cả mọi người ở đây đều hô lên một cách kinh ngạc.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Ngăn hắn lại!”
Không chờ mọi người phản ứng lại, hắn nhanh chóng vào trong thánh địa Tế Nguyệt.
“Sao ngươi lại vào được đây?”
Hai Tiên Vương Nguyệt tộc ngay từ đầu không hề ngăn cản hắn.
Bởi không có huyết mạch Nguyệt tộc, căn bản là không vào được thánh địa Tế Nguyệt này.
Nhưng bây giờ, hai người không khỏi ngạc nhiên.
Cảm nhận một chút, bọn họ lập tức phát hiện ra huyết mạch Nguyệt tộc trên người Thành ca.
Thế mà nồng độ huyết mạch kia còn cao hơn cả bọn họ nữa, hình thành một loại áp chế tự nhiên đối với bọn họ.
“Tại sao ngươi lại có huyết mạch của Nguyệt tộc?”
“Ngươi cũng không phải tộc nhân Nguyệt tộc bọn ta mà!”
Tuy rằng hai vị Tiên Vương không có cảm xúc gì, nhưng ý nghĩa của lời này đã mang theo vẻ cực kỳ khó mà tin nổi rồi.
Mà mọi người ở đây cũng nhốn nháo lên lần nữa.
Vậy mà người này lại có huyết mạch Nguyệt tộc ư?
Sao có thể có chuyện này được chứ?
Đặc trưng của người Nguyệt tộc là rất rõ nét, chắc chắn Khương Thành không phải, vậy huyết mạch Nguyệt tộc của hắn là từ đâu mà có đây?
“Hai đứa cháu ngoan, ta mới là huyết thống chân chính đây này, còn cao cấp hơn cả các ngươi đó!”
Thành ca khinh thường liếc xéo hai người một cái: “Chỉ bằng sức mạnh huyết mạch thấp kém của hai người các ngươi mà cũng dám ba hoa chích chòe ở đây ư.”
Hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc im lặng, một lát sau mới mở miệng.
“Sao ngươi lại làm được việc này hả?”
“Nếu ngươi nói cho bọn ta biết, vậy thì ngươi có thể vào vĩnh viễn.”
Soạt!
Mọi người dưới đài lại xôn xao cả lên.
Ý của câu này có nghĩa là, huyết mạch Nguyệt tộc của người này thật sự cao cấp hơn hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc, thế nên hai người kia liền mới có tham vọng ư?
Đám người Tiêu Hỗn và Tịch Vân liếc nhau một cái, sau giây phút khiếp sợ ngắn ngủi, tất cả đều cùng cười lớn bay lên không trung.
“Ha ha ha ha, ta biết ngay Khương chưởng môn nhất định có cách mà!”
“Nhưng ta thật sự ra không ngờ là cách này, thật sự trước sau như một khiến người ta không đoán ra được...”
“Khương chưởng môn lại tạo ra kỳ tích lần nữa rồi!”
“Lối vào này, từ nay về sau là của chúng ta rồi!”
Nếu Khương chưởng môn có huyết mạch Nguyệt tộc, vậy thì bản thân hắn có thể mở cửa vào, căn bản không cần cầu xin Nguyệt tộc!
Không chỉ riêng bọn họ, đến cả người của Thiên Khu các cũng vừa mừng vừa sợ.
Người này cũng thần kỳ quá nhỉ?
Sao mà hắn làm được hay vậy?
Thành ca tranh thủ liếc nhìn bảng hệ thống một cái, lại có thêm một một đống giá trị kinh sợ, khoảng chừng 42 vạn giá trị công đức.
Quả nhiên làm màu ở trước mặt Tiên Vương đáng giá thật đấy.
Sau đó, hắn lại gặp phải rắc rối khác.
Thánh địa Tế Nguyệt này chỉ có Tiên Vương Nguyệt tộc mới có thể mở ra được, Thành ca chưa đến Tiên Vương, nhưng mà cấp độ huyết mạch cao hơn cả Tiên Vương rồi, điểm ấy không phải vấn đề.
Vấn đề là đây là lần đầu tiên hắn tới đây, chưa từng mở thánh địa này lần nào.
Cho nên không biết làm kiểu gì.
Sau khi dùng vài loại thiên phú bí pháp của huyết mạch Nguyệt tộc, trong đàn tế nổi mây, nhưng cửa vào Tiên Thụ vẫn không thay đổi gì.
Đù má, tính sai rồi.
Xem ra thứ quái quỷ này vẫn cần bí thuật đặc biệt của Nguyệt tộc mới có thể mở ra được!
Quả nhiên, hai vị Tiên Vương Nguyệt tộc kia một trái một phải xông lên.
“Suýt chút nữa đã bị ngươi lừa luôn rồi!”
“Hóa ra ngươi hoàn toàn không biết bí thuật Huyền âm Phần Nguyệt.”
“Cửa vào này, cuối cùng vẫn chỉ có Nguyệt tộc chân chính bọn ta mới có thể mở được!”
Vừa rồi bọn họ thật sự bị dọa sợ rồi.
Ngẫm lại, nếu Khương Thành thật sự có thể mở ra được, vậy từ nay về sau bọn họ sẽ không còn độc nhất vô nhị, sẽ có thêm một kẻ cạnh tranh.
Đến lúc đó, Nguyệt tộc còn muốn bắt chẹt các Tiên Vương giống như bây giờ, sẽ không còn dễ dàng như vậy nữa.
Những Tiên Vương này không xin được bọn họ, có thể đến xin Khương Thành.
Cũng may Khương Thành không biết “Huyền âm Phần Nguyệt”.
Mọi người kinh sợ dưới đài lúc này mới phản ứng lại.
Có tới mấy chục tên Tiên Vương chủ động bay lên.
“Dám khiêu khích Nguyệt tộc cao quý, tội không thể tha!”
“Nào cần hai vị Tiên Vương động thủ, để bọn ta tới đi!”
Nếu Khương Thành không làm nổi việc này, bọn họ vẫn phải dựa vào Nguyệt tộc, thật nhanh trí giúp người, nghĩ muốn nhân cơ hội lấy lòng đây.
Thành ca thở dài, lại nhấn “đảo ngược thời gian” lần nữa.
Nháy mắt tiếp theo, hắn lại trở về tới khoảnh khắc khoe xong 30 vạn Tiên Duyên Lệnh.
Thời điểm này hắn vẫn chưa lên đài cao, cũng chưa ai ở đây biết hắn có huyết mạch Nguyệt tộc.
Chuyện vừa rồi, chẳng khác nào chưa từng diễn ra.
Mọi người há hốc miệng nhìn hắn, còn đang nghi hoặc tại sao hắn phải mua nhiều Tiên Duyên Lệnh như thế, càng nghi hoặc tại sao hắn phải khoe ra.
Lần này Thành ca không xông lên, mà là bay xuống dưới.
“Khương chưởng môn, ngươi…”
Đám người Tiêu Hỗn, Tịch Vân buồn bực!
Căn cứ theo phong cách của Khương chưởng môn, vừa mới chủ động bày ra 30 vạn Tiên Duyên Lệnh, rõ ràng là muốn làm khúc dạo đầu của chuyện lớn.
Thế làm sao lại xuống dưới rồi?
“Ngươi không định làm chút gì đó sao?”
“Làm cái gì?”
Thành ca trừng mắt: “Cả ngày không học cho tốt, chỉ biết kiếm chuyện!”
“Vâng vâng vâng...”
Trên đầu mấy người đều là nghi vấn, chỉ có thể âm thầm cảm khái, thật là nhìn không thấu lão nhân gia hắn!
Vẻ mặt của những người khác cũng ngơ ngác, đến ngay cả “đại hội chọn lựa” cũng tạm thời dừng lại.
Thành ca chỉ bay bay lên lần nữa, nhấc hai tay lên phe phẩy.
“Cái đó hả, ta xuất hiện là để chào hỏi mọi người một cái thôi, thỏa mãn nguyện vọng nhìn thấy người nổi tiếng của các ngươi.”
“Bây giờ các người đã thỏa mãn chưa?”
“Nhìn ta làm gì, ta không ký tên đâu nhá! Tiếp tục làm cái thưởng thiện phạt ác gì đó đi!”
Phen này nói nhảm quá nhiều, mọi người đều bất lực chửi bậy rồi.
Trong lúc nhất thời, thậm chí rất nhiều người còn cảm thấy liệu có phải thanh niên này bị gạt xuống, đả kích quá lớn, nên mới điên rồi không.
Mà đại hội lựa chọn kia cũng nhanh chóng khôi phục lại.
“Thưởng thiện” đã xong từ sớm, bây giờ vẫn là “quy trình phạt ác” như lúc đầu.
Từng Tiên Vương, Ma Vương bị điểm danh, sau đó bị loại xuống.
Hầu hết mọi người là bởi vì một vài nguyên nhân không hiểu ra sao mà làm Nguyệt tộc không hài lòng, sau đó hoặc là lần này không vào được, hoặc là đến cả lần sau cũng không vào được.
Mãi cho đến khi 153 cái tên được nhắc xong xong, danh sách loại bỏ cũng được xác định rồi.
Những người còn lại đều có thể vào.
Những người không bị gọi đến tên đều đồng loạt thở một hơi dài nhẹ nhõm, cứ như sống sót tai qua nạn khỏi vậy.
Thành ca cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng may phía sau không có ai có thể đoạt nổi bật của mình.
Cùng lắm thì cũng chỉ không được vào trong hai lần, có mỗi hắn là độc nhất vô nhị vĩnh viễn không được vào.
Vẫn bảo vệ được thể diện của nhân vật chính rồi.
Kế tiếp, hắn phải nhìn xem hai tên Tiên Vương Nguyệt tộc kia thao tác với đàn tế như thế nào.