Chương 57: Tặng ngươi một câu chúc mừng
Còn đối với yêu thú, chúng nó biến hóa như vậy được gọi là hóa hình.
Có thể từ yêu thú biến ảo thành hình người, nhưng không thể biến thành các loài khác.
Hiện tại, Tam Nhãn Hổ có thể biến thành hình người nhưng là với hình dáng thu nhỏ trông sẽ giống như một em bé. Nó cũng quan tâm đến hình ảnh của mình để trách tổn hại vẻ uy nghiêm.
Nghĩ đến một số việc có thể làm sau khi biến hóa. Thành ca cười vui phơi phới.
Chúng đệ tử vẫn luôn nhìn hắn, trong lòng mỗi người đều thầm có chung một ý nghĩ.
Tại sao lại cảm thấy, trong chớp mắt chưởng môn trở nên bỉ ổi vậy?
Không không không, nhất định chỉ là ảo giác.
Chưởng môn anh minh thần võ, làm sao có thể liên quan đến từ bỉ ổi chứ?
Nhìn thấy lần thăng cấp tiếp theo cần đến một triệu điểm, Thành ca tập trung vào các kỹ năng mà hắn vừa đạt được.
Cưỡng chế để một mục tiêu thăng cấp lên một đại cảnh giới bất kỳ, có muốn thử một lần hay không?
Ánh mắt hắn lướt nhanh qua người các đệ tử, vẫn là dừng lại trên người Kỷ Linh Hàm.
Đây là người đầu tiên hắn nhìn thấy trên đời này, hơn nữa lại còn nói gì nghe nấy, ôn nhu chăm sóc hắn, cũng coi như là bạch nguyệt quang trong lòng Thành ca.
Click để thăng cấp kỹ năng, một chuỗi ký tự phát sáng ngay lập tức xuất hiện trên đầu Kỷ Linh Hàm.
Mục tiêu: Kỷ Linh Hàm.
Cảnh giới hiện tại: Phân Hồn nhị trọng.
Cảnh giới có thể thăng cấp: Linh Đài nhị trọng (mục tiêu tự động nhận được cảnh giới).
Tích Phân tiêu hao: 30000.
Chết tiệt, đắt như vậy sao?
Hiện tại hắn chỉ có hơn 20.000 điểm, thực sự là không đủ.
Hắn chỉ có thể thử dùng kỹ năng của mình cho người khác để xem thử.
Mục tiêu: La Viễn.
Cảnh giới hiện tại: Tụ Nguyên cửu trọng.
Cảnh giới có thể thăng cấp: Phân Hồn cửu trọng.
Tích Phân tiêu hao: 3000.
Rẻ hơn gấp mười lần lận.
Hắn cũng đã nhìn ra điểm quy luật, mục tiêu đại cảnh giới càng thấp, càng cần ít tích phân.
Một khi vượt qua một đại cảnh giới, bởi vì đã đột phá đại cảnh giới bình cảnh, đạt được năng lực mới của đại cảnh giới đó thì tích phân được yêu cầu tăng lên gấp mười lần.
Việc La Viễn thăng cấp lên Phân Hồn cửu trọng, chỉ làm tăng sức mạnh năng lực thần hồn một tý. Mà Kỷ Linh Hàm nếu thăng cấp lên tới Linh Đài nhị trọng, sẽ tự nhiên đạt được linh đài.
Đương nhiên là tiêu hao nhiều tích phân hơn.
Nhìn như vậy, thực lực của Yêu Vương Tam Nhãn Hổ nếu muốn thăng cấp một đại cảnh giới, dưới mấy trăm triệu tích phân e rằng là không đủ.
Vẫn là nghĩ lại thôi.
Hắn đang có kế hoạch thăng cấp cho La Viễn một chút và tiếp tục cải thiện hình ảnh của mình, để có địa vị như một vị thần trong tâm trí các đệ tử của mình.
Bất chợt hắn lại nhất thời thay đổi ý định.
Không phải hắn không nỡ bỏ ra 3000 tích phân, mà là bỗng nhiên nghĩ tới, La Viễn là nam mà.
Thành ca không phải phân biệt nam nữ đâu, tình anh em cũng rất tốt, nhưng hứn chỉ sợ các đệ tử sẽ hiểu lầm mình thôi.
Nhiều người như vậy, tại sao hắn lại đặc biệt đối với với La trưởng lão như thế?
Chỉ thăng cấp duy nhất một mình hắn và bỏ bê những người khác?
Oa! Ngươi yêu thích nam phong sao, sợ thật sự luôn!
Kỹ năng này chỉ có thể thăng cấp cho một người, thời gian làm mới là một tháng, trong vòng một tháng đó, hắn chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.
Quên đi, hắn vẫn là chọn người khác.
Cuối cùng, hắn nhắm mục tiêu tới Ấn Tuyết Nhi.
Tại sao không chọn Lâm Ninh, người có thiên phú hơn?
Nàng nhập môn trễ hơn, hơn nữa Ấn Tuyết Nhi đi theo hắn sớm hơn, không thể làm nguội lạnh nhiệt huyết của những người cũ được.
Mặt khác, Khương Thành vẫn còn nhớ vụ cá cược của Lâm Ninh và Kỷ Linh Hàm.
Lâm Ninh mới nhập môn năm ngày, nàng đã đột phá từ Tố Linh bát trọng lên Tụ Nguyên nhất trọng.
Điều gì sẽ xảy ra nếu nàng được thăng cấp quá nhanh, sau này nàng thực sự vượt qua Kỷ Linh Hàm thì sao?
Vậy đến lúc đó, dựa vào vụ cá cược nàng sẽ bái mình làm thầy.
Mục tiêu: Ấn Tuyết Nhi.
Cảnh giới hiện tại: Tụ Nguyên cửu trọng.
Cảnh giới có thể thăng cấp: Phân Hồn cửu trọng.
Tích Phân tiêu hao: 3000.
Có thăng cấp không?
Để cưỡng chế thăng hoa hoàn toàn, Thành ca không click xác nhận ngay mà vẫy tay.
“Tuyết Nhi, ngươi lại đây.”
“Hả? Ta sao?”
Ấn Tuyết Nhi không hiểu chuyện gì sắp xảy ra nhưng nàng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Từ trước đến nay chưởng môn luôn sủng ái mình Kỷ sư tỷ, gần đây có Lâm Ninh nhập môn, sự sủng ái đó mới bị chia bớt.
Tuy rằng nàng cũng là một đệ tử chân truyền ở cấp thiên tài, nhưng so với hai người yêu nghiệt này vẫn kém hơn một chút.
Chưởng môn đối với bản thân mình rất tốt, nhưng cũng đối tốt với mọi người, cũng không phải là đối xử đặc biệt với nàng.
Vì vậy, dù có ngoại hình xinh đẹp nhưng nàng vẫn là sớm dập tắt mong muốn được ưu ái.
“Đúng vậy.”
Khương Thành mỉm cười xoa đầu nàng.
“Tuyết Nhi, ngươi có thể được coi là đệ tử đời đầu của ta, ta vẫn luôn lặng lẽ theo dõi sự nỗ lực của ngươi.”
Lần đầu tiên thăng cấp cho người khác, tốt hơn hết là hắn nên đưa ra một số lý do hợp lý.
Nỗ lực thầm lặng?
Ta đã nỗ lực thầm lặng cái gì chứ?
Ấn Tuyết Nhi lơ mơ và chỉ có thể gật đầu.
“Nỗ lực gì đó, tuy ngươi không nói ra, nhưng trong lòng ta đều biết hết.”
Thành ca vỗ vào ngực mình, làm ra vẻ mà cả ta và ngươi đều hiểu, nhưng thực ra chính hắn cũng không biết mình đang nói gì.
Tóm lại, Ấn Tuyết Nhi rất khó giãi bày, nhưng nó rất giá trị để được khen thưởng.
Ấn Tuyết Nhi thậm chí còn bối rối hơn.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chưởng môn muốn tỏ tình với mình phải không?
Trời ạ, không phải chứ?
Chẳng lẽ lão nương đã đánh bại Kỷ sư tỷ và Lâm Ninh một cách thần kỳ và có được trái tim của chưởng môn rồi?
Giờ phút này, Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh đều ngừng thở và thiếu chút nữa xỉu tại chỗ.
Cho nên ta quyết định, tặng ngươi một câu chúc mừng.
“Chúc mừng?”
Ấn Tuyết Nhi nghe mà không hiểu gì cả.
“Cứ coi như ngươi được thưởng là được rồi.”
Khương Thành ngẩn đầu lên, nhìn góc trời ở trên chính điện, hắn thản nhiên nói: “Thực ra bản chưởng môn nắm giữ một môn tiên thuật.”
Tiên thuật?
Mọi người náo động lên.
“Tiên thuật!”
“Chẳng lẽ chưởng môn là thần tiên sao?”
“Nhất định là vậy, nếu không sao tiểu tử hổ kia lợi hại như vậy lại đầu hàng hắn chứ?”
“Ta đã sớm biết chưởng môn là thần thiên rồi.”
“Không biết chưởng môn có tiên thuật gì?”
Khương Thành cười nhạt: “Mọi người sẽ biết ngay thôi.”
Sau đó, hắn nhấp vào để xác nhận thăng cấp.
Một luồng ánh sáng trắng đột nhiên phát ra từ cơ thể của Ấn Tuyết Nhi, kéo dài ba giây mới biến mất.
Tay phải của Khương Thành vẫn đang sờ đầu của nàng và hắn nói về tiên thuật với sắc mặt nghiêm nghị.
Nhìn như vậy, cũng có chút giống quan niệm “Thần tiên sờ đầu, kết tóc trường sinh” .
Khi hắn bỏ tay xuống, Ấn Tuyết Nhi mở to mắt.
Nàng bỗng nhiên phát hiện sức mạnh của mình thăng cấp một cách điên cuồng!
Linh lực trong cơ thể đã tăng lên gấp mấy chục lần so với Tụ Nguyên cửu trọng trước kia.
Thần hồn cũng bị thay đổi rất nhiều về chất, nàng lại có siêu năng lực nắm giữ phân hồn một cách khó hiểu.
Hơn nữa, siêu năng lực này lại hoàn mỹ, tựa hồ không xa nữa sẽ tới đại cảnh giới tiếp theo.
Bây giờ, dường như nàng có thể đánh bại một trăm mình của trước đây.
Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc và thắc mắc, Thành ca vung tay áo lên, chắp tay lại ở sau lưng, thản nhiên nói: “Ta đã giúp ngươi thăng cấp lên một đại cảnh giới, hiện giờ ngươi đã là Phân Hồn cửu trọng.”
Phân Hồn cửu trọng!
Vừa dứt lời, Ấn Tuyết Nhi gần như bị sốc ngã ngồi trên mặt đất.
Tất cả mọi người đều điên rồi, còn có loại thao tác này hả?
Kỷ Linh Hàm, La Viễn và những người khác ngay lập tức sử dụng thần hồn cảm nhận Ấn Tuyết Nhi. Họ đột nhiên nhận ra rằng họ không thể nhìn thấu sức mạnh của nàng nữa.
Điều này…
Sau cú sốc, Ấn Tuyết Nhi rơi vào trạng thái mừng như điên.
Nàng nóng lòng bay lên trời, linh kiếm nhẹ nhàng run lên, hỏa diễm bao trùm cả bầu trời và mặt trời.
Thần hồn bị chia ra, khu vực rộng lớn xung quanh quảng trường không thể thoát khỏi cảm nhận của nàng.
Sức mạnh đó còn mạnh hơn của chưởng môn trước đây.
“Chưởng môn!”
Nàng lảo đảo bay xuống nhào vào lòng ngực Khương Thành, nước mắt giàn dụa vừa cọ vừa lau trên vai hắn.
“Hu hu hu! Chưởng môn, vì sao người đối tốt với ta như vậy…”