Chương 98: Mị lực quá lớn
Ngưng Đề công chúa đột nhiên hưng phấn lên vì vậy trên gương mặt tinh xảo cũng dâng lên hai mảng ửng hồng.
“Ngươi nói…. Có phải chúng ta cũng có thể nghĩ cách thu phục con hổ yêu kia để bản thân sử dụng không?”
Điều này với ý tưởng của đám người Tề Thương và đại đệ tử chân truyền của Bát Vân tông không có gì khác biệt.
Chẳng qua đám người Tề Thương và đại đệ tử chân truyền không biết Tam Nhãn Hổ là cấp bậc Yêu Vương mà thôi.
Nghĩ đến việc một Yêu Vương mạnh mẽ như vậy bị mình nắm trong tay, cả người nàng đều nhịn không được run rẩy.
Nghĩ đến lúc đó đến ngay cả những thánh địa này cũng sẽ phải đối xử với nàng một cách khép na khép nép, thứ ta cần ta cứ lấy rồi.
“Ngươi thật sự dám nghĩ đấy.”
Cung nữ váy xanh cười chế giễu, không giấu giếm sự khinh thường cùng châm chọc.
“Ngươi cảm thấy ngươi xứng sao?”
Ngoài mặt Ngưng Đề công chúa không dám phản bác nhưng trong lòng cũng không phục lắm.
“Có phải ngươi muốn nói hổ yêu kia Khương Thành có thể nắm trong tay, dựa vào cái gì ngươi không thể, đúng không?”
“Ta…. Ta không dám.”
“Hừ, ta xem ngươi rất dám!”
Cung nữ váy xanh lạnh lùng nói: “Vận may của một số người căn bản không phải là thứ mà ngươi có thể chống lại, cơ duyên đó là của hắn thì chính là của hắn, người khác có đi giành cũng chỉ bị cắn trả lại mà thôi.”
“Ta không biết giữa bọn hắn đã phát sinh chuyện gì.”
“Nhưng Tam Nhãn Hổ kia là cấp bậc Yêu Vương, cho dù Khương Thành có thật sự chết đi, ta và ngươi cũng sẽ không đủ tư cách khống chế nó.”
Trái lại, nàng rất tỉnh táo và bình tĩnh.
Hoàn toàn không giống với bộ dáng của đám người Tề Thương và đại đệ tử chân truyền của Bát Vân tông.
“Vậy, chúng ta….”
“Yên tâm, Yêu Vương không phải là thứ mà chúng ta có thể hy vọng đạt được, nhưng thực lực của nó chúng ta có thể mượn.”
“Ý của ngươi là….”
“Hợp tác, mượn sức! Chỉ cần có được sức mạnh của bọn hắn, kế hoạch của ngươi và ta sẽ trở nên dễ dàng….”
Lời của nàng còn chưa nói hết, bầu không khí xung quanh đột nhiên biến đổi.
Nồng độ linh khí trong phòng đột nhiên tăng lên, trở nên nồng đậm ít nhất gấp đôi so với trước đây!
Linh mạch của Phi Tiên môn vốn dĩ là tứ giai tương đương với Bát Vân điện.
Khi đến đây, các nàng đã rất kinh ngạc, linh mạch như vậy mà lại bị một cái môn phái nhỏ không đến trăm người chiếm giữ.
Mà hiện tại, các nàng còn đồng loạt kinh ngạc hơn.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Nồng độ linh khí sao có thể đột nhiên tăng lên, lại còn tăng lên nhiều như vậy?”
Linh mạch thăng cấp, loại chuyện này chưa từng xảy ra trong giới tu luyện.
Hai người bọn họ cũng không hiểu là chuyện gì.
“Đi, ra ngoài nhìn xem!”
Bên kia, Khương Thành vừa gỡ chiếc trâm cài bằng ngọc vừa lấy được ra.
Sau khi lấy mảnh vỡ của Thế Giới Chi Tâm bên trong ra thù đi thẳng đến chỗ A Hoàng.
Sau đó mảnh vỡ này cũng bị A Hoàng nuốt xuống.
Cũng giống như lần trước, A Hoàng lại trưởng thành thêm hai tuổi, trở thành của một tiểu cô nương mười một mười hai tuổi.
Sau khi nàng trở lại trong linh mạch, linh mạch của Phi Tiên môn cũng tăng lên ngũ giai.
Tồn tại lâu ngày trong môi trường linh khí nồng đậm thế này, một số cây cối thông thường sớm muộn gì cũng sẽ trở thành linh thảo có lợi cho việc tu luyện.
Mà một số quái thú và chim muông ở trong rừng sớm muộn gì cũng sẽ lột xác thành yêu thú cấp thấp.
Ngay cả những người bình thường không biết tu hành nếu sống ở đây cũng có thể có tuổi thọ trăm năm.
Kể từ thời điểm này, Phi Tiên môn đã trở thành một cái bảo địa.
Chúng đệ tử nghe tin thì mừng rỡ, tất nhiên là một trận hoan hô, ở đây tu luyện có thể khiến cho tốc độ trở nên nhanh hơn.
“Chúc mừng chưởng môn, chúc mừng chưởng môn!”
Quá trình Khương Thành đút cho nữ nhi những mảnh vỡ cũng không có giấu giếm Mạc Trần.
Tuy nhiên vị thượng tiên này chưa bao giờ nghe nói đến mảnh vở của Thế Giới Chi Tâm, chỉ biết rằng nó tất nhiên lại là một bảo bối cấp bậc nghịch thiên.
Bởi vì Tiên Vực cũng chưa nghe qua có bảo bối gì có thể tăng cấp linh mạch lên.
Hắn lại cảm khái, thật không hổ danh là vị diện chi tử!
Đây là số vận may mắn ngoài sức tưởng tượng của kẻ khác.
Chỉ cần vẫn đi theo hắn, tương lai nhất định có thể càng mạnh hơn nữa!
Hắn thậm chí còn toát ra một cái ý tưởng cổ quái trong đầu.
Ngàn vạn năm trước bị đánh rớt xuống chẳng lẽ là chủ ý của ông trời chính là muốn bản thân đến làm “lão gia gia tùy thân” của hắn sao?
“Khương chưởng môn?”
“Không biết đã xảy ra cái gì, bổn cung phát hiện nồng độ linh khí đã tăng lên rất nhiều.”
Động tĩnh lớn như vậy, Ngưng Đề, Hạ Hầu Tuấn và những người khác đều vội vàng chạy tới.
“Ồ, bổn chưởng môn chỉ dùng vài thủ đoạn để thăng cấp linh mạch lên mà thôi.”
Vì làm màu, Thành ca lại chẳng biết xấu hổ ôm hết công lao vào mình.
Dù sao nữ nhi cũng đã đi vào linh mạch rồi, hơn nữa là một người cha, những gì nữ nhi làm cũng tương đương với bản thân hắn làm thôi.
Về phần tiết lộ cho người ngoài biết?
Thì đã làm sao?
Nói thật lòng, ngoại trừ việc có thể sống lại một ngày ba lần, những việc khác bị người khác biết cũng chẳng sao cả.
“Việc này, thăng cấp linh mạch?”
Ngưng Đề và Hạ Hầu Tuấn tất cả đều choáng váng.
Vốn dĩ còn tưởng rằng chỉ là linh khí tạm thời tăng lên mà thôi, không ngờ đúng thật là linh mạch, đó chính là tăng lên vĩnh cửu!
“Trên đời lại có kì tích như vậy, Khương chưởng môn thật sự là thủ đoạn thông thiên.”
Ngưng Đề không muốn tin tưởng, nhưng sự thật lại xảy ra trước mắt.
Xem ra cung nữ váy xanh nói đúng, có vài người vận khí thông thiên, căn bản không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Thành ca còn cố ý bày ra vẻ mặt vân đạm phong kinh, giống như hắn chỉ vừa mới làm ra một chuyện bé nhỏ không đáng kể đến.
“Chỉ là một việc nhỏ thôi, tùy tiện làm, không nghĩ tới chuyện này cũng có thể kinh động đến các ngươi.”
Mạc Trần nhàn nhạt liếc chưởng môn một cái, lại có được một cái nhận thức mới về hắn.
“Khương chưởng môn, lần này đầu tiên là mạo phạm, sau đó lại nấn ná một đêm, quấy rầy nhiều….”
“Vì biểu thị lòng biết ơn, bổn cung muốn mời Khương chưởng môn đến Hoàng Thành của hoàng triều Càn Tinh ta để tụ họp một chút, không biết ý của ngươi thế nào?”
Thành ca ngớ ra, tại sao lời này của Ngưng Đề nghe rất quen tai?
Em gái à, ngươi muốn làm gì đó?
Đừng nói là lại muốn học theo bọn người Tề Thương, Lỗ Trọng của Bát Vân điện nha, ngoài mặt biểu thi là muốn mời ta, nhưng lại ngầm mưu hại ta chứ?
Chiêu này ca đã trải qua một lần rồi, hậu quả rất nghiêm trọng, em gái ngươi xác định cũng muốn đùa với lửa sao?
Nhìn sắc mặt kỳ quái của hắn, Ngưng Đề cho rằng hắn còn băn khoăn.
“Sao vậy, Khương chưởng môn không đồng ý, nghi ngờ bổn cung có ý đồ riêng sao?”
Nàng đột nhiên lựa chọn lặng lẽ truyền âm.
“Nói thật lòng, Khương chưởng môn dáng vẻ tuyệt thế, phong thái nhanh nhẹn, thực lực thông thiên,…. Bổn cung mới gặp lần đầu đã đem lòng cảm mến, đã có ý ngưỡng mộ.”
“Nghĩ đến ngày mai từ biệt, muốn gặp lại không biết phải chờ đến năm nào, trong lòng cảm thấy mất mát….”
“Vì thế mới nghĩ muốn mời ngươi đến làm khách.”
Vì đại kế, nàng không tiếc bất cứ giá nào.
Ồ wow!
Đến thế giới này, vẫn là lần đầu tiên có một em gái tỏ tình với mình một cách trắng trợn như vậy.
Thành ca thừa nhận chính mình có chút lâng lâng.
Điều duy nhất hắn không quá hài lòng chính là vài câu tỏ tình này của Ngưng Đề đều là truyền âm, những người khác đều không nghe thấy.
“Ha ha ha, công chúa hiểu lầm rồi, ta chỉ là tự hỏi sau khi rời đi thì đại sự của tông môn nên an bài như thế nào.”
“Ngươi biết rằng ta là người đứng đầu của một phái, mỗi ngày có rất nhiều thứ phải quản lý….”
Đám người Kỷ Linh Hàm lặng lẽ oán thầm, tông môn ta cũng chẳng có đại sự gì.
Hơn nữa ngươi đã từng phụ trách sao?
“Nhưng mà lời mời của công chúa làm Khương mỗ cảm thấy rất vinh hạnh, cho dù có bận đến cỡ nào đi nữa cũng nhất định sẽ dành ra một khoảng thời gian rảnh, cam tâm tình nguyện đi đến.”
Bất kể mục đích của đối phương là chỉ, hắn chỉ cần cứng rắn ngoài mặt là được, cũng không cần phải nghĩ gì nhiều.
Công chúa Ngưng Đề vui mừng không xiết khi nghe được hắn đồng ý.
“Vậy thì chúng ta đã ước định rõ rồi nha, tâm ý của ta ngươi biết rồi đó….”
Tính tình của nàng biến đổi khó đoán.
Lúc này nhìn thoáng qua giống như một thiếu nữ ngây thơ.
Sau đó mới hóa thành một làn gió thơm, nhẹ nhàng lướt qua.
Để lại tất cả mọi người mắt to trừng mắt nhỏ.
Cái gì ước định?
Cái gì tâm ý?
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Khương chưởng môn.
Thành ca dang hai tay.
“Ta cũng không có cách nào khác, đôi khi mị lực quá lớn sẽ như vậy.”