Chương 15: Thánh Nhân cưới vợ, chấn động Thiên Mục châu
Ấy vậy mà hết lần này tới lần khác, lão tổ lại lựa chọn một tiểu bối của Đường gia.
Điều này không khỏi khiến Diệp gia bọn họ cho rằng, mị lực của nữ nhân này quá lớn chăng?
Đến nỗi lão tổ cũng không thể ngoại lệ mà yêu mến.
Đường Linh Lung mặt lạnh nhìn những trưởng lão này.
Những người này thật sự cho rằng nàng ta hiếm có muốn làm thê tử của Diệp Huyền à?
Chẳng qua chỉ là một Thánh Nhân thôi, nếu thực lực của nàng khôi phục...
Loại Thánh Nhân này, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Huống hồ, bây giờ nàng bị một Thánh Nhân bức bách lấy chồng, đây đã là vô cùng nhục nhã.
Nhớ ngày đó, nàng chấp chưởng Yêu tộc thiên đình, là vô thượng Thần Hoàng Nữ Đế.
Không biết có bao nhiêu thanh niên tuấn ngạn ưu tú hướng nàng cầu hôn, trong đó có ba bốn vị Đại Đế.
Còn lại thì là Chuẩn Đế hoặc đương gia của những siêu cấp thế lực.
Những người này đến đây, kết quả cuối cùng đều bị nàng dùng một đạo Thần Hoàng hỏa diễm đốt đến chật vật mà chạy.
Khi đó nàng cao ngạo, bá khí biết bao!
Cái gì Đại Đế, thiên kiêu, tất cả đều không lọt vào mắt nàng.
Mà bây giờ thì sao? Một Thánh Nhân cũng dám khi nhục nàng!
Rất tốt, Diệp Huyền, ngươi tốt nhất cầu nguyện cả đời ta thực lực cũng không khôi phục.
Bằng không đợi đến khi ta đạt tới Đại Thánh, tất nhiên là tử kỳ của ngươi.
Đường Linh Lung nghiến răng nghiến lợi, hận không thể giờ phút này trên trời giáng xuống thần lôi đánh chết Diệp Huyền.
"Lão tổ, cưới vợ tự nhiên là tốt, chỉ là huyết mạch Đường gia, phải chăng có chút..."
Diệp Kình Thương do dự, thăm dò mở miệng.
Chỉ là lời hắn còn chưa nói hết.
Một cỗ uy áp cực kì khủng bố trong nháy mắt giáng lâm.
Đặt lên người Diệp Kình Thương, ngay khắc ấy, Diệp Kình Thương cảm giác cổ họng ngòn ngọt.
Thân thể hắn lung lay, gần như sắp chống đỡ không nổi mà ngã xuống.
"Lão tổ tha tội, ta đã vượt quá giới hạn."
Diệp Kình Thương gắng chống đỡ thân thể, mở miệng thỉnh tội.
Lời vừa dứt.
Cái kia một cỗ uy áp vô thượng lúc này mới biến mất.
Diệp Kình Thương run rẩy đứng lên, cũng không dám ngỗ nghịch Diệp Huyền nữa.
"Ta đã quyết định, không ai được nghi ngờ, cũng không ai được sửa đổi. Hôn lễ định vào bảy ngày sau."
Diệp Huyền liếc nhìn mọi người Diệp gia.
Từ sau chuyện vừa rồi, không còn ai dám ngỗ nghịch Diệp Huyền.
Tin tức Diệp gia lão tổ Diệp Huyền sắp đại hôn cũng truyền khắp toàn bộ Thiên Mục châu.
Diệp gia trên dưới bắt đầu xử lý mọi việc.
Diệp Huyền thành hôn, tự nhiên là hỷ sự lớn của Diệp gia, hôn lễ nhất định phải long trọng.
Chỉ có như vậy mới xứng với Diệp gia lão tổ.
Tin tức Diệp gia lão tổ Diệp Huyền muốn thành hôn, truyền khắp Thiên Mục châu.
Thậm chí Thiên Tinh châu cũng nhận được tin tức này.
Dù sao, Thánh Nhân khác biệt với Bán Thánh, dù chỉ là một người vừa mới tấn thăng thành Thánh Nhân.
Nhất cử nhất động của hắn đều đủ để khiến vô số người chú ý.
Nhất là khi Diệp Huyền vừa tấn thăng Thánh Nhân, liền dẫn Diệp gia trực tiếp diệt Đường gia.
Trong trận đại chiến kia, hắn còn giết trưởng lão của Hãn Hải hoàng triều và Vô Cấu Kiếm Phái.
Ngay cả Ngự Thú sơn trang cũng không được nể mặt.
Kẻ tuyệt thế hung hãn này lại muốn thành hôn.
Hơn nữa đối tượng thành hôn lại là một tiểu bối của Đường gia, Đường Linh Lung.
Tin tức này, đương nhiên là điều mà mọi người hiện tại đang chăm chú.
"Thánh Nhân cưới vợ! Huyền Dương tông ta mới quy thuận Diệp gia mấy ngày, bây giờ lão tổ thành hôn, chúng ta nhất định phải dâng lên trân bảo làm quà mừng. Vậy thì dùng Vạn Niên Linh Dược, truyền thế chi bảo của tông môn ta làm quà mừng dâng lên đi."
"Thánh Nhân cưới vợ... Haizzz, người này vừa mới bước vào Thánh Nhân, thực lực cường hãn. Tiếc là lão phu không có vật gì dư thừa, nếu không đã có thể may mắn đi trước kết giao một phen. Thôi thôi, đến lúc đó lão phu nhất định sẽ đến hôn yến chung vui, chúc mừng hắn, dù sao cũng là Thánh Nhân."
Những Thánh Nhân trong các thế lực đỉnh cấp ở châu vực khác.
Sau khi biết tin Diệp Huyền muốn cưới vợ, cũng không hề kinh ngạc.
Thánh Nhân thọ mệnh dài lâu, thê thiếp thành đàn vốn không phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Dù sao, trở thành đạo lữ của Thánh Nhân, nếu may mắn, khi tu luyện còn có thể cảm ngộ được một tia đạo vận.
Dưới đạo vận như vậy, tốc độ tu luyện tự nhiên vô cùng nhanh chóng.
Cho nên, có rất nhiều thê tử của Thánh Nhân đều chủ động cầu gả.
Vậy nên đừng nói Diệp Huyền chỉ vừa mới tiến vào Thánh Nhân cảnh, thực lực cường hãn, lại đang tuổi xuân thì.
Cho dù là một số Thánh Nhân tuổi đã cao, thọ nguyên chỉ còn lại vài trăm năm vẫn có người muốn gả.
Bởi vậy, bọn họ không cảm thấy bất ngờ.
"Đã là Thánh Nhân cưới vợ, cần phải giao hảo. Bảy ngày sau, các ngươi hãy mang linh dược bảo bối đến Diệp gia một chuyến, coi như kết thiện duyên."
Thánh Nhân kia hào quang vạn trượng, khi nói chuyện, hắc bạch giao thoa, phảng phất có đạo pháp đang chảy.
Diệp Huyền vừa mới tiến vào Thánh Nhân cảnh, lại đang tuổi xuân.
Thực lực ngày sau chưa chắc không thể tiến thêm một bước.
Lúc này giao hảo, sau này chung sống càng thêm dễ dàng.
"Vâng, cẩn tuân lão tổ chi mệnh."
...
Thiên Mục châu! Kiếm Các đại điện của Hãn Hải hoàng triều.
Hãn Hải hoàng triều, hoàng đạo long khí bốc lên tận trời, từng đạo long khí chân cảnh ngưng tụ phun trào.
Vấn Tâm các nằm ở trung tâm thiên cung, phía dưới thiết lập Tử Vi các, phảng phất như ánh bình minh uống sương.
Chân Long chi linh trùng thiên, thần dị vô cùng.
Lúc này, hoàng chủ Vân Thiên Vũ của Hãn Hải hoàng triều đang ngồi ở vị trí chủ tọa.
Quanh thân hắn, Chân Long chi tức hùng hồn lượn lờ, bốc lên tận trời, như Chân Long hàng thế.
Chỉ là giờ phút này, sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng.
Dưới tay hắn, ngồi một chúng hoàng tử vương gia của Hãn Hải hoàng triều.
Đây là nội tình mạnh nhất của Hãn Hải hoàng triều.
"Chư vị, Diệp Huyền đã bước vào Thánh Nhân cảnh."
Trong Vấn Tâm các, không một ai lên tiếng.
Đợi một hồi lâu, Vân Thiên Vũ mới chậm rãi mở miệng nói.
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người trở nên khó coi.
"Bệ hạ, Diệp Huyền tiến vào Thánh Nhân, Thiên Mục châu ta cũng có một vị Thánh Nhân, đây là một chuyện tốt chứ? Ít nhất trong châu mục triều hội tương lai, Thiên Mục châu ta sẽ không bị người khác chế giễu là không có Thánh Nhân."
Một dị họ vương của hoàng triều hiển nhiên không muốn theo ý Vân Thiên Vũ, trực tiếp ngắt lời.
"Ầm!"
Vân Thiên Vũ lập tức giận dữ, trợn mắt nhìn dị họ vương kia.
Kiếm ý sắc bén, xuyên thẳng chân trời.
"Ta gọi các ngươi đến để nói về việc Hãn Hải hoàng triều ta sẽ bảo mệnh thế nào trong tương lai, chứ không phải cái gọi là đại hội. Các ngươi phải biết, Diệp gia lão tổ Diệp Huyền có tác phong bá đạo đến mức nào!"
"Trước kia khi hắn còn chưa bế quan, chỉ vì tranh đoạt tài nguyên mà hắn đã giết năm người của Hãn Hải hoàng triều ta, đồ diệt ba người của Vô Cấu Kiếm Phái, giết mà chúng ta cũng không dám đến tranh đấu."
"Mãi cho đến khi hắn bế quan, mấy chục năm không xuất hiện, chúng ta còn tưởng rằng hắn đã vẫn lạc, nên mới muốn giúp đỡ, nuốt lấy sản nghiệp của Diệp gia. Nhưng bây giờ, việc đã thất bại trong gang tấc, Diệp Huyền không chết."
"Còn đột phá đến Thánh Nhân. Chư vị cũng biết tính cách của Diệp Huyền, các ngươi cho rằng hắn sẽ không điều tra ra chuyện này, sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
"Bây giờ hắn chưa động thủ chỉ vì Diệp gia có việc ràng buộc, đợi đến khi hắn rảnh tay, Hãn Hải hoàng triều ta và Vô Cấu Kiếm Phái chỉ sợ sẽ là thịt cá trên thớt, mặc cho hắn xử trí."
Vân Thiên Vũ không khách khí chỉ ra tình cảnh hiện tại của họ.
Lời này vừa nói ra.
Những người ngồi ở đó đều hai mặt nhìn nhau, không nói được một lời nào...