Chương 49: Sau ba ngày, Côn Luân chiêu thu đệ tử
Táng Tiên Sơn Mạch. Côn Luân. Tông môn chủ điện.
Lâm Vân, Lạc Linh Tuyết, Tần Nhược Tiên, Lạc Vô Song và Tần Chiến cùng các đệ tử khác đang ở trong đại điện. Mọi người đều cung kính nhìn về phía Lục Thần đang ngồi trên vị trí chủ tọa.
Ngay cả ánh mắt của Tần Nhược Tiên cũng thể hiện sự kính sợ sâu sắc hơn đối với Lục Thần. Trước mặt Lục Thần, vị Đại Đế kia không còn vẻ lãnh ngạo và cao quý, giờ đây trông giống như một đệ tử Côn Luân bình thường. Thực sự rất bình thường!
Lục Thần từ từ mở mắt, rồi thản nhiên nhìn về phía mọi người nói:
"Ta Côn Luân đã thành lập được một thời gian, nên tuyển thêm nhiều đệ tử."
"Lạc Vô Song, Tần Chiến, hai người các ngươi hãy truyền đi tin tức Côn Luân chiêu thu đệ tử."
Nghe vậy, sắc mặt hai người phía dưới vô cùng kích động, cung kính đáp lời. Côn Luân chiêu thu đệ tử, đối với hai người họ mà nói là một đại sự kinh thiên động địa!
Hậu bối của họ đều có cơ hội trở thành đệ tử Côn Luân. Cho dù chỉ là đệ tử ngoại môn, đối với hậu bối của họ cũng là một cơ duyên lớn. Dù hiện tại con gái của họ đều đã là đệ tử Côn Luân, nhưng họ vẫn mong muốn các hậu bối khác cũng có thể trở thành đệ tử của tông môn.
"Vâng, tông chủ." Hai người cung kính đáp, rồi Lạc Vô Song chợt nhớ ra điều gì và hỏi: "Tông chủ, chiêu thu đệ tử bắt đầu từ khi nào?"
Lục Thần nói: "Ba ngày nữa chính thức bắt đầu. Ta Côn Luân chiêu thu đệ tử không kể thiên phú, không kể tu vi, chỉ cần phẩm tính và tâm tính qua được khảo hạch đều có thể trở thành đệ tử của ta Côn Luân."
Lục Thần đương nhiên cũng muốn tuyển chọn những đệ tử có thiên phú, nhưng hắn càng coi trọng phẩm tính và tâm tính của một người. Chỉ có những người như vậy mới toàn tâm toàn ý vì tông môn, có trách nhiệm với tông môn.
Đương nhiên, đối với phẩm tính và tâm tính của Lâm Vân, Lạc Linh Tuyết, Tần Nhược Tiên, Lục Thần hoàn toàn yên tâm. Đừng quên Lục Thần là người có hệ thống.
Nghe vậy, Lạc Vô Song và Tần Chiến vô cùng kích động. Không ngờ tông chủ lại không coi trọng thiên phú và tu vi, chỉ xem trọng phẩm tính và tâm tính. Như vậy, cơ hội cho hậu bối của họ trở thành đệ tử Côn Luân càng lớn hơn!
Hiện tại Cửu Châu vương thành đã bị hủy, vương thành mới đang được xây dựng lại. Nhưng hậu bối và gia quyến của họ không ở Cửu Châu Vương Triều, mà đang ở kinh thành cũ của Đại Tần Vương Triều.
"Vâng, tông chủ, chúng thần sẽ lập tức đi các châu truyền đạt tin tức."
Lạc Vô Song và Tần Chiến cung kính nói rồi rời khỏi Côn Luân, đi đến các châu.
Sau khi hai người đi rồi, Lâm Vân bước tới, nói:
"Tông chủ, thần muốn đi ra ngoài lịch luyện, mau chóng nâng cao tu vi và thực lực."
Lâm Vân đặt quyết tâm muốn đi ra ngoài lịch luyện, vẻ mặt kiên quyết, như thể Lục Thần không cho phép thì hắn sẽ cứng rắn phản đối.
Hiện nay Côn Luân chiêu thu đệ tử, nghĩa là sau này đệ tử Côn Luân sẽ ngày càng đông. Nếu hắn, Đại sư huynh của Côn Luân, tu vi vẫn thấp như vậy thì các đệ tử khác khó tránh khỏi nghi ngờ về Côn Luân.
Lâm Vân không muốn làm Lục Thần thất vọng, bởi vì tất cả những gì hắn có đều do Lục Thần ban cho. Hắn càng muốn nâng cao tu vi và thực lực của mình.
Lần sau nếu có kẻ nào dám bất kính với Lục Thần, hắn sẽ có đủ sức mạnh để tiêu diệt đối phương, mà không cần phải nhờ các trưởng lão trong tông môn ra tay. Đó là động lực thúc đẩy Lâm Vân phải mạnh mẽ hơn.
A? Lịch luyện?
Nghe vậy, Lục Thần lộ vẻ kinh ngạc. Hắn không ngờ Lâm Vân lại có giác ngộ cao như vậy!
Thực ra, Lục Thần cũng đã sớm muốn cho Lâm Vân ra ngoài lịch luyện. Dù sao, hoa trong nhà kính không thể hiện được trước mắt người đời.
Lâm Vân có Đấu Chiến Thánh Thể, phải không ngừng chiến đấu. Chiến đấu càng nhiều, cảm ngộ về Đấu Chiến Thánh Thể càng cao. Quả thực như vậy, sau này Lâm Vân sẽ một tay diệt Thánh Nhân, lật tay trấn áp Thần Vương, quyền thánh ra tay thì Đại Đế cũng phải diệt vong.
"Không tệ, Lâm Vân, bản tọa không nhìn lầm ngươi. Đi đi."
Lục Thần nhìn về phía Lâm Vân, nhẹ nhàng cười nói: “Về phần Lâm Vân đi đâu lịch luyện, ta không cần quan tâm.”
Cái gọi là lịch luyện, chính là lẻ loi một mình, không sợ gian nguy, không sợ tử vong, có can đảm cùng thiên địa tranh thủ khí vận, không ngừng tăng lên tâm cảnh và thực lực.
Sau đó, Lục Thần lại nói:
“Lâm Vân, lần lịch lãm này, bản tọa sẽ không để bất cứ ai trong tông môn đi theo bảo hộ ngươi. Gặp nguy hiểm, ngươi tự mình ứng phó.”
Nghe vậy, Lạc Linh Tuyết biến sắc, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng. Nàng biết Lục Thần nói không sai, cường giả chân chính bắt đầu từ sự cô độc.
Tần Nhược Tiên cũng như có điều suy nghĩ, liếc nhìn Lâm Vân.
Nhưng Lâm Vân vẫn không đổi sắc, chỉ trong mắt hiện lên một vòng khát vọng sức mạnh.
“Cám ơn tông chủ.” Lâm Vân cung kính nói.
Lục Thần nói tiếp: “Lâm Vân, ngươi xuất phát thì đến Trưởng Lão Phong một chuyến. Thanh trưởng lão sẽ giao cho ngươi một vật.”
Nghe vậy, Lâm Vân không hỏi nhiều, cung kính đáp: “Vâng, tông chủ.”
…
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Hai ngày sau, Nam Hoang Vực lại có tin tức chấn động truyền khắp các đại châu, khiến vô số tu sĩ vô cùng kích động. Thiên Châu, vì gần Thanh Châu nhất, cũng là nơi đầu tiên nhận được tin tức.
Giờ phút này, trong Thiên Châu:
“Huynh đệ, nghe nói chưa! Côn Luân lại chiêu thu đệ tử!” Một tu sĩ nói với người bên cạnh. Nghe vậy, người bên cạnh như bị kích thích, nhảy dựng lên, hoảng sợ nói:
“Cái gì!”
“Là… có phải Thanh Châu Côn Luân không?”
“Ngươi mẹ nó cần phải kích động như vậy sao? Hù chết ta!” Tên tu sĩ kia mắng to, rồi tiếp tục nói:
“Không sai, hiện tại Nam Hoang Vực, ngoại trừ Thanh Châu Côn Luân, ai dám tự xưng là Côn Luân? Chẳng thấy các thế lực đỉnh cấp đều không dám đắc tội Côn Luân sao?”
Mọi người gật đầu tán thành. Tên tu sĩ kia tiếp lời: “Hơn nữa, ta nghe nói Côn Luân lần này chiêu thu đệ tử không xem trọng thiên phú, không xem trọng tu vi, chỉ khảo nghiệm phẩm tính và tâm tính!”
Lời này vừa ra, lập tức gây nên sóng lớn. Mọi người đều vô cùng kích động và rung động. Bởi vì họ đều là tán tu, thiên phú và tu vi tầm thường. Vì vậy, khi nghe được lời tu sĩ kia, ai nấy đều vô cùng phấn khích.
Điều này có nghĩa là, họ cũng có cơ hội trở thành đệ tử Côn Luân.
Côn Luân đệ tử!
Chỉ nghe thôi đã khiến người ta toàn thân kích động. Trong mắt họ, Côn Luân còn mạnh hơn cả thập đại thế lực bá chủ đỉnh cấp của Nam Hoang Vực.
Bởi vì những thế lực bá chủ đỉnh cấp ấy, đối mặt Quân gia còn chưa từng như vậy!
Điều này khiến họ đoán sức mạnh của Côn Luân đã đạt đến mức đáng sợ. Đó là, Côn Luân có Thánh Nhân tồn tại!
Vì vậy, đối với những tán tu này, được làm đệ tử Côn Luân chính là một bước lên trời.
Tuy nhiên, hiển nhiên vẫn có người không tin, liền có người nghi ngờ nói:
“Huynh đệ, ngươi đừng lừa chúng ta! Côn Luân, nghe đồn còn mạnh hơn thế lực bá chủ đỉnh cấp, làm sao có thể chiêu thu những đệ tử không có thiên phú?”
“Đúng vậy! Côn Luân bực này tông môn, làm sao có thể chiêu thu đệ tử mà không cần thiên phú?”
Rất nhiều người phụ họa.
…