Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 157. Con gái cũng có thể bị cảm động

Chương 157. Con gái cũng có thể bị cảm động
Khách sạn Di Hanh.
An Lương đang nằm ngửa trên ghế sofa gọi thoại trên WeChat với Trần Tư Vũ, sau khi Trần Tư Vũ nhận, An Lương trêu chọc luôn: “Tay mỏi không?”
“Hừ!” Trần Tư Vũ hừ nhẹ, đáp án không cần nói cũng biết!
Liên tục đánh lái ở cường độ cao, cho dù có điện tử trợ lực thì tay cũng sẽ vẫn mỏi đi?
“Buổi tối hôm nay bọn Tồn Viễn hẹn ở Thập Tam Tiên Sinh, em có đi không?” An Lương dò hỏi.
Trước khi Trần Tư Vũ trả lời, An Lương nói bổ sung: “Anh cho em chút Vượng Tử.”
“Em không phải Vượng Tử!” Trần Tư Vũ đáp lại.
“Ấy?” An Lương nhíu mày, Vượng Tử mà cậu nói, hình như không giống với Vượng Tử mà Trần Tư Vũ nói, đúng không?
Khụ khụ!
Đừng hỏi nữa, hỏi lại thì An Lương cũng không nhớ chuyện ngày hôm qua, càng không biệt rốt cuộc là Vượng Tử khác gì nhau, thứ mà An Lượng nói chính là sữa bò Vượng Tử!
“Anh nói là sữa bò Vượng Tử ấy!” An Lương cười xấu xa.
“Lúc nào?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
“Buổi tối cùng nhau ăn cơm, anh đi đón em trước, buổi chiều em có chuyện gì không?” An Lương dò hỏi.
Trần Thư Vũ phủ định đáp lại: “Buổi chiều em luyện đàn.”
“Vậy được, đợi bên này xác định thời gian, anh sẽ gửi qua WeChat cho em, sau đó đến giờ thì đi đón em.” An Lương giải thích nói.
“Ừm”. Trần Tư Vũ đồng ý.
Sau khi kết thúc trò chuyện, An Luong không nhịn được kiểm tra thông tin độ hảo cảm của Trần Tư Vũ, độ thiện cảm của cô đã lên đến 89 điểm, vẫn chưa đạt đến mức cao nhất của người yêu, chỉ kém bước cuối cùng, là có thể đột phá quan hệ thân mật, đúng không?
Nhưng bước cuối cùng sợ là sẽ cao hơn!
An Lương liên hệ lại cho Vân Hải Dương: “Phía bên tôi sẽ đưa bạn gái theo, mọi người vẫn tìm tổ bầu không khí sao, hay là tình hình như thế nào?”
“Đương nhiên là tự đưa theo rồi! Buổi sáng tôi đi tới học viện vũ đạo bày sạp bán nước, thành công định được một thứ ăn ngoài.” Vân Hải Dương đắc ý nói.
An Lương bất lực, trò cợt nhả này, cậu sẽ không bao giờ làm, bởi vì có điểm hạn chế đặc biệt, An Lương lại khá là quan tâm điểm đặc biệt này.
“Đúng rồi, anh Lương, buổi tối tôi chuẩn bị món ăn Pháp của Michelin, không thành vấn đề chứ?” Vân Hải Dương dò hỏi.
“Không thành vấn đề, tôi đưa Tràn Tư Vũ theo, các cậu xem đó là mà làm.” An Lương đáp lại: “Đúng rồi, mấy giờ, ở đâu?”
“Tôi gửi WeChat cho cậu.” Vân Hải Dương trả lời.
“Được!” An Lương đồng ý.
Lúc xế chiều, An Lương lại đi tới Công viên Ô tô Goldenport, cậu đổi một bộ lốp của Ferrari 812 Super Fast, ngày hôm nay chạy hai giờ trên đường thi đấu, còn điên cuồng di chuyển, bốn cái lốp đã không chịu được nữa rồi.
Vì sao nói đường thi đấu là hoạt động đốt tiền?
Bởi vì tiền thuê đường thi đấu đắt, tính năng cả xe đắt, lốp xe tiêu hao đắt, dầu máy tiêu hao cũng rất đắt!
Thay bốn cái lốp xe là phải bỏ ra 20.000 tệ, bạn dám tin không?
Mới chạy hơn hai giờ thôi, vốn bởi vì di chuyển với cường độ cao dẫn đến lốp xe bị mài mòn nhanh, nên cần đổi.
Hơn nữa, đặt bao hết ba tiếng, cùng với di chuyển trên sân huấn luyện, tất cả hết 60.000 tệ.
Di chuyển một hồi mà tiêu tốn hết 80.000 tệ!
Đương nhiên, nếu như dùng BMW M2 đẳng cấp tương đương như xe dã ngoại mà di chuyển trên sân bãi thì xác thực không cần tốn một đồng nào, nhưng hệ số an toàn sẽ giảm đi rất nhiều, tiềm ẩn cả những rủi ro về mặt pháp lý.
Thay xong lốp xe, An Lương lái xe đến học viện âm nhạc, cậu muốn xem sinh hoạt ở trường của Trần Tư Vũ một chút.
Lúc ở trên đường, An Lương đã mua kem của một người nổi tiếng trên mạng, cửa tiệm này còn cực kỳ chu đáo tặng thêm hòm có bọt giữ nhiệt cùng với đá khô để giữ lạnh.
An Lương thuận lợi đi vào trong học viện âm nhạc quốc gia, đầu tiên cậu đứng ở bãi đậu xe ngoài trời, sau đó tự xách hòm kem giữ nhiệt, chặn một nữ sinh đi đường hỏi.
“Bạn học, xin chào, tôi muốn hỏi một chút phòng đàn piano ở hướng nào?” An Lương dò hỏi.
Nữ sinh kia chỉ vào một phương hướng nói: “Bên kia.”
“Cảm ơn.” An Lương khách khí nói.
“Không cần.” Nữ sinh trả lời một tiếng rồi rời đi.
An Lương dựa theo hướng đối phương chỉ đi về phía phòng đàn piano, dọc đường cậu lại hỏi ba người, cuối cùng cũng đến được phòng đàn piano, sau đó từ từ tìm kiếm Trần Tư Vũ.
Số lượng phòng đàn piano có hạn, cậu tìm chưa đến năm phút đã thấy Trần Tư Vũ. Cô đang ở trong phòng đàn piano, trừ Trần Tư Vũ ra còn có ba nữ sinh.
Trong đó có một người mà An Lương quen, đó là Tống Thiến.
Lúc An Lương đi vào, Trần Tư Vũ đang đánh đàn, cô biểu diễn ca khúc Our Love ở cuối phim Căn hộ 2.
Tống Thiến nhìn thấy An Lương, An Lương làm một động tác im lặng “suỵt”.
Sau khi Our Love kết thúc, An Lương mới vỗ tay nói: “Đàn hay quá!”
Trần Tư Vũ xoay người nhìn về phía An Lương, trong mắt cô thoáng qua nét kinh ngạc, sau đó dò hỏi: “Sao anh lại đến đây?”
“Anh thấy trời nóng quá, em luyện đàn rất khổ cực, vì vậy nên đưa kem tới cho em.” An Lương giơ hòm giữ nhiệt trong tay lên.
Tuy rằng trị giá của kem không cao, nhưng trong lòng Trần Tư Vũ thầm cảm động.
Chỉ cần một số thời khắc, cô gái thật sự có thể bị cảm động!
Tống Thiến xen vào nói: “Chúng tôi có phần không?”
“Đương nhiên!” An Lương cười trả lời.
Kem của người nổi tiếng trên mạng này có mười cái mà!
Sau khi An Lương mở ra, đưa cho Trần Tư Vũ chọn trước, đây là vấn đề nguyên tắc, nếu như sai, e là độ thiện cảm sẽ hạ thấp, đúng không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất