Chương 211: Phúc lợi đến từ ủy viên đời sống
An Lương nhìn phần thưởng, cậu lập tức mở một phần mềm ra xem bình luận của quần chúng, sau đó trong các bình luận tìm một nhà quán lẩu cho điểm không quá thấp ở gần trường học.
Lúc vào nhà vệ sinh, An Lương gọi điện thoại tới quán “Ngon Lại Tới.”
“Xin chào, đây là nhà hàng lẩu Ngon Lại Tới.” Nhân viên nhận điện thoại đáp lại.
“Xin chào, tôi muốn đặt một buổi liên hoan cho lớp, ông chủ của quán có ở đây không?” An Lương hỏi.
“Xin chào, bạn học, nếu như bạn muốn đặt liên hoan cho lớp, tôi có thể quyết định.” Nhân viên đáp lại.
An Lương giải thích thêm: “Chúng tôi có hơn bốn mươi người, liên quan đến tình huống cụ thể của lớp tôi muốn thống báo cho ông chủ của quán một chút, nếu như ông chủ của quán ở đây thì có thể thương lượng, vì vậy xin giúp tôi hỏi ông chủ một chút, nếu như không ở đây hoặc là không thể thương lượng vậy thì tôi sẽ đổi một quán khác, được không?”
“Tôi chính là ông chủ.” Nhân viên nghe điện thoại đáp lại.
“….” An Lương cạn lời, mẹ nó, sao không nói sớm?
“Bạn học, cậu muốn giảm giá, hay là muốn phản lợi?” Ông chủ hỏi.
Xem ra ông chủ là người thẳng thắn!
Phản lợi cái gì chứ không phải chính là ăn hoa hồng sao?
An Lương phủ định đáp lại: “Tôi nói rồi, tôi muốn đặt một hoạt động liên hoan cho lớp, tôi sẽ lén lút trả tiền, khi lớp chúng tôi đến, ông cứ nói là tài trợ miễn phí cho hoạt động, chỉ cần sau này tuyên truyền quán lẩu trong vòng bạn bè một chút, hiểu chứ?”
“Muốn vào hội học sinh à?” Ông chủ trêu chọc hỏi.
“….” An Lương không nói gì, tại sao ông chủ quán lẩu nói tới hội học sinh lại không thích như vậy?
Dù sao cũng có thể có quan uy?
“Chỉ đơn giản là quan tâm bạn học.” An Lương giải thích.
“Được, không thành vấn đề, tôi sẽ giảm 10% ưu đãi, được không?” Ông chủ đáp lại.
“Vấn đề nhỏ. Chúng tôi có 42 người, ông đặt trước sáu cái bàn liền nhau, khoảng 6h chúng tôi tới, không thành vấn đề chứ?” An Lương hỏi.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Ông chủ đáp lại: “Đúng rồi, thuận tiện add WeChat được không, cậu đặt ít tiền cọc, chúng tôi mới giữ bàn cho cậu.”
“Được, số điện thoại di động của tôi chính là tài khoản WeChat, ông add tôi, ghi chú là quán lẩu Ngon Lại Tới là tôi nhận.” An Lương trả lời.
“Được!” Ông chủ quán Ngon Lại Tới chủ động cúp điện thoại, lập tức add WeChat của An Lương.
Đối phương ghi chú là: Hách Nhân, quán lẩu Ngon Lại Tới.
An Lương chấp nhận lời mời kết bạn.
Đối phương gửi tin nhắn: “Xin chào, bạn học, tôi là Hách Nhân, ông chủ quán lẩu Ngon Lại Tới.”
Hách Nhân, cũng được!
Tên này quá chiếm tiện nghi đi?
‘Tôi tên là An Lương, là sinh viên học viện kinh tế ở gần đây, muốn đặt trước chỗ.’ Sau khi An Lương gửi tin nhắn xong thì chuyển 2000 tệ qua.
‘Đã nhận được, lúc nào cũng hoan ngênh bạn học An đến.’ Hách Nhân trả lời tin nhắn.
Sau khi An Lương nhận được tin nhắn xác nhận, cậu lập tức gửi tin nhắn vào trong nhóm của lớp số 3 khoa tài chính.
‘Các bạn học chú ý, phúc lợi đến rồi, mình liên hệ với quán lẩu ở bên cạnh trường, thuận lợi lấy được hoạt động cho lớp, xin mời các bạn học tới tham gia!’
‘Hoạt động lần này miễn phí, cũng không cần quỹ lớp chi ra, tất cả chi phí sẽ do quán lẩu Ngon Lại Tới tài trợ, xin mời mỗi một bạn đến tham gia hoạt động của tuyên truyền với bạn bè cho quán lẩu.’
‘Ngoài ra, hoạt động lần này tùy ý gọi món, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, nhưng nhất định không được lãng phí, rượu và đồ uống cũng tùy ý gọi, có điều ngày mai tập huấn quân sự, tự mọi người hiểu!’
‘Các bạn học đều phải tham gia, bao gồm cả người hướng dẫn @Vạn Vân Phi.’
Sau khi An Lương gửi tin nhắn, anh nhắn riêng vơi Vạn Vân Phi, để Vạn Vân Phi @ tất cả mọi người.
Sau khi Vạn Vân Phi, @ tất cả mọi người, nhóm lớp lập tức trở nên náo nhiệt.
‘Trần Nhạc: Ủy viên đời sống dũng mãnh! Tôi là người giỏi ăn uống chùa nhất, hôm nay sẽ cho ông chủ quán lẩu biết sự lợi hại!’
‘Bạch Tinh Tinh: Bạn học An Lương thật giỏi!’
‘Lữ Văn Sơn: Anh Lương uy vũ!’
‘Lưu Tiểu Yến: Báo danh tham gia!’
‘Lâm Hân: Bạn học An Lương quá giỏi đi! Tôi thích hoạt động này!’
‘Thẩm Thế Trung: Anh Lương lợi hại!’
Vạn Vân Phi đưa An Lương vào làm người quản lý nhóm WeChat lớp, để An Lương @ tất cả mọi người lần nữa.
‘An Lương @ tất cả mọi người: mời các bạn đã xem thông báo hãy báo cho bạn cùng phòng, 6h sẽ liên hoan ở quán lẩu Ngon Lại Tới, lúc vào chỉ cần trình WeChat của nhóm lớp mình là được. Đương nhiên, nếu như có bạn học muốn đi qua từ 5h30, cũng hoàn toàn không thành vấn đề, sớm qua đó nghỉ một chút, chờ trận chiến bắt đầu!’
‘Mã Long: Ha ha ha! Ngày hôm nay, thoải mái chiến đấu!’
‘Bạch Nguyệt: Xin hỏi có thể xin nghỉ không?’
Nhìn tin nhắn của Bạch Nguyệt, An Lương nghĩ đến bóng người không đủ dinh dưỡng kia, cậu lập tức trả lời tin nhắn.
‘An Lương @Bạch Nguyệt: Không thể vắng, đây là hoạt động đầu tiên của lớp ta.’
‘Bạch Nguyệt: Được, xin hỏi chi phí bao nhiêu, nộp luôn cho ủy viên đời sống à?’
‘An Lương: ???’
‘Bạch Tinh Tinh: ???’
‘Mã Long: ????’
‘Lữ Văn Sơn @Bạch Nguyệt: bạn học, mời xem lịch sử nói chuyện có được không?’
‘Bạch Nguyệt: Ừ ừ ừ, đã nhìn thấy, cảm ơn ủy viên đời sống.’
Nhìn Bạch Nguyệt trả lời, An Lương thầm thở dài trong lòng, xem ra bạn học Bạch Nguyệt này thật sự có khó khăn đi?