Chương 213: Chỉ cầu điều tốt nhất, lại lên tường một lần nữa!
Một bữa lẩu ăn từ hơn năm giờ đến gần chín giờ.
Ủy viên tuyên truyền văn nghệ Trần Lạc rất bi thảm, tự mèo khen mèo dài đuôi rằng mình uống rượu rất ghê gớm, sau đó bị một con mãnh long hình người đến từ Đông Sơn đè bẹp một cách tàn nhẫn.
Cũng may là có giáo viên phụ trách ở đây, nếu không việc Trần Lạc có thể đi lại một cách tỉnh táo hay không vẫn là một câu hỏi lớn!
Trong nhà hàng lẩu Ngon Lại Đến, cuối cùng chỉ còn lại giáo viên phụ trách và ủy viên của lớp, ông chủ Hách Nhân không hổ là một diễn viên lão làng với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời. Ông ta đang cảm thán: “Vừa rồi mới nhìn một chút xong thì tôi thở phào nhẹ một hơi, mọi người đều không hề lãng phí, điểm này rất tốt!”
Hách Nhân tiếp tục nói: “Tôi vẫn cứ lo lắng, dù sao thì cũng là miễn phí, tôi sợ rằng các bạn học sinh sẽ tùy tiện gọi bất cứ thứ gì họ muốn nhưng cuối cùng lại ăn không hết, như vậy thì sẽ rất lãng phí.”
“Kết quả cuối cùng khiến tôi phải lau mắt mà nhìn!” Hách Nhân khen ngợi.
An Lương giễu cợt: “Dù sao cũng đã để ông chủ Hách chịu tốn kém, làm sao có khả năng làm những chuyện như hoang phí vậy được? Như vậy còn là người sao?”
Bạch Tinh Tinh nói cảm ơn: “Cảm ơn ông chủ, sau này chúng tôi sẽ giới thiệu thật nhiều về nhà hàng lẩu của ông.”
“Khách sáo, khách sáo!” Hách Nhân đáp lại.
An Lương xua tay nói: “Ông chủ Hách, chúng tôi về trước đây, cảm ơn ông một lần nữa!”
“Được được, xin hãy giúp tuyên truyền thật nhiều!” Hách Nhân khách sáo nói.
Sau khi rời khỏi nhà hàng lẩu Ngon Lại Đến, Bạch Tinh Tinh nhìn An Lương, cô ngập ngừng dò hỏi: “Bữa ăn này chắc hẳn không rẻ đúng không?”
An Lương thản nhiên đáp: “Tôi không biết, dù sao cũng là ông chủ Hách mời.”
Bạch Tinh Tinh thấy An Lương không có ý muốn nói, cô ấy cũng không đi sâu vào vấn đề hơn.
Mọi người cùng nhau trở lại trường học, trên đường đi, An Lương kiểm tra tin nhắn WeChat. Ông chủ Hách Nhân quả thật là diễn viên gạo cội, vậy mà ông ta lại không hề gửi tin nhắn cho An Lương, rõ ràng là suy xét về việc ông ta chủ động gửi tin nhắn sẽ rất có khả năng bị các bạn học của An Lương nhìn ra được vấn đề.
An Lương nhận được một tin nhắn từ Triệu Đan Lâm trên WeChat, bọn họ vẫn còn đang lắp đặt trong ký túc xá, An Lương đã trả lời lại một tin nhắn cho biết rằng bọn họ sắp về đến khu tập thể.
Bảy tám phút sau, An Lương trở lại phòng tập thể.
Quả nhiên Triệu Đan Lâm vẫn đang ở trong ký túc xá, anh ta đang hướng dẫn nhân viên bố trí hệ thống mạch điện bên trong ký túc xá, mỗi một chiếc giường sẽ được đặt cách nhau 50 cm, tất cả đều được trang bị ổ cắm chống rò rỉ để đáp ứng nhu cầu sạc điện thoại di động.
Mỗi bàn học có hai bộ ổ cắm chống rò rỉ, một bộ trên bàn và một bộ dưới bàn, tất cả đều được thiết kế tám lỗ, đảm bảo đầy đủ nhu cầu sử dụng điện.
“Cậu An, chúng tôi đã hoàn thành việc lắp đặt hệ thống điều hòa và hệ thống quạt mới. Hai bộ thiết bị và chi phí lắp đặt tổng cộng là hai vạn hai ngàn tệ.” Triệu Đan Lâm báo cáo với An Lương.
Ba người khác của ký túc xá 307 im lặng lắng nghe, vào những lúc thế này cứ để lão đại An Lương ra mặt đi!
An Lương khẽ gật đầu: “Không vấn đề. Đúng rồi, bức tường năng lượng Tesla của các anh vẫn chưa hoàn thành sao, hôm nay tôi có thể sử dụng điều hòa không? Hôm nay trời nóng thế này, nếu không có điều hòa thì tôi cảm thấy rất khó chịu.”
Triệu Đan Lâm đáp: “Chắc chắn không có vấn đề gì. Chúng tôi lập tức bố trí xong mạch điện cuối cùng, hiện tại chỉ có một vấn đề.”
“Hả?” An Lương khó hiểu.
“Cậu An muốn chọn bao nhiêu bức tường năng lượng, sau khi chúng tôi xác định sẽ tiến hành lắp đặt nó ngay lập tức, nhiều nhất cũng chỉ mất thời gian nửa giờ để hoàn thành.” Triệu Đan Lâm đáp lại.
“Phòng ký túc xá của chúng tôi có thể lắp bao nhiêu bức tường năng lượng?” An Lương hỏi ngược lại.
“Nếu như lắp ở trong ban công thì tối đa có thể lắp được bốn tấm.” Triệu Đan Lâm giải thích tình hình.
Thể tích của bức tường năng lượng không lớn lắm, bề dày chỉ 155 mm, cao 1150 mm, rộng 755 mm, nếu treo trên tường thì chỉ chiếm 0,868 mét vuông.
“Vậy thì lắp bốn tấm!” Ban đầu An Lương dự định lắp đặt ba tấm, nhưng vì có thể lắp đặt đến bốn tấm vậy thì lắp đặt bốn tấm đi, chỉ mong là có thể chuẩn bị được đầy đủ!
Hơn nữa, một bức tường năng lượng thế hệ thứ hai có giá chưa đến năm vạn. Sự khác biệt giữa ba và bốn đối với An Lương có lớn không?
Triệu Đan Lâm lộ ra vẻ tươi cười: “Không thành vấn đề chúng tôi đã chuẩn bị sẵn bốn bức tường năng lượng thế hệ thứ hai, lập tức sẽ lắp đặt ngay, nửa tiếng sau công việc hoàn tất là cậu An có thể tận hưởng điều hòa và có thể sử dụng toàn bộ hệ thống lưới điện của ký túc xá một cách tự do.”
Triệu Đan Lâm nói thêm: “Đúng rồi, cậu An, chúng tôi đã thay đổi lưới điện bên trong ký túc xá. Cho dù là thiết bị chiếu sáng hay thiết bị đun nước nóng, tất cả đều đã được chuyển sang lưới điện nâng cấp của chúng tôi, có nghĩa là cậu vẫn có thể sử dụng máy nước nóng và thiết bị chiếu sáng sau 12 giờ đêm.”
“Làm tốt lắm!” An Lương khen ngợi Triệu Đan Lâm: “Bốn bức tường năng lượng thế hệ thứ hai, cộng thêm chi phí lắp đặt, chi phí hệ thống điều hòa và quạt tổng cộng bao nhiêu tiền để tôi sẽ chuyển luôn cho anh, anh hãy nhanh chóng hoàn thành việc lắp đặt.”
Triệu Đan Lâm trả lời: “Bốn bức tường năng lượng thế hệ thứ hai, cộng với chi phí lắp đặt, tổng cộng là hai mươi mốt vạn hai ngàn, tôi đã chủ động bớt đi số lẻ. Hệ thống điều hòa và quạt mới có giá hai vạn hai ngàn, tổng chi phí là hai mươi ba vạn hai ngàn nhân dân tệ.”
“Gửi số tài khoản ngân hàng qua WeChat cho tôi, tôi sẽ chuyển ngay cho anh.” An Lương giải thích.
Một lúc sau, hai mươi ba vạn hai ngàn tệ được chuyển thẳng vào tài khoản, Triệu Đan Lâm tràn đầy động lực, biểu thị trường trước mười giờ nhất định sẽ giải quyết xong bốn bức tường năng lượng.
Khi Triệu Đan Lâm hướng dẫn lắp đặt bức tường năng lượng, An Lương lại được lên tường một lần nữa.