Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 218: Lợi ích thứ hai?

Chương 218: Lợi ích thứ hai?
Bảy giờ sáng, An Lương đã sớm tỉnh dậy, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu luôn rất tốt, trừ những khi có Hồ Ly Tinh, còn lại An Lương đều luôn theo tiết tấu đi ngủ sớm và dậy sớm.
An Lương liếc mắt nhìn ba người còn lại, tất cả đều đang ngủ.
Cậu lặng lẽ đứng dậy, sau khi tắm rửa đơn giản cậu đến căng tin số hai gần khu ký túc số bảy nhất.
Trong căng tin số hai, An Lương nhìn xem bữa sáng có gì. Có rất nhiều lựa chọn phong phú, bao gồm món mì cay sợi nhỏ, món cháo thanh đạm, nhiều loại bánh hấp như bánh bao cuộn hoa, sủi cảo, còn có bắp luộc, khoai lang luộc, khoai tây chiên, sữa đậu nành.
An Lương nhìn qua một vòng, cậu nhìn thấy một người bạn cùng lớp, người gầy gầy thấp thấp bên kia là Bạch Nguyệt, cậu đưa mắt nhìn từ xa, người bên kia gọi một cái bánh bao và một tô cháo trắng, sau đó lấy một đĩa dưa chua miễn phí.
Nhìn thấy bữa sáng như vậy, An Lương âm thầm cau mày, thảo nào trông cô ta như bị suy dinh dưỡng.
An Lương gọi hai lồng sủi cảo, một bát cháo bát bảo, bốn quả trứng luộc và một hộp sữa bò, sau đó bưng khay đi tới bàn của Bạch Nguyệt, cậu trực tiếp ngồi đối diện với Bạch Nguyệt.
“Bạn học Bạch Nguyệt, tôi có thể ngồi ở đây được không?” An Lương chủ động bắt chuyện.
Bạch Nguyệt dè dặt liếc nhìn An Lương, sau đó vội vàng gật đầu.
An Lương giả vờ gọi điện thoại, nói: “Thân sĩ, khi nào thì cậu đến? Tôi đã gọi đồ ăn sáng rồi, vào cửa nhà ăn thứ hai, rẽ phải.”
“Ý của cậu là gì?” Đột nhiên An Lương thay đổi giọng điệu: “Cậu không tới sao?
“Cút cút cút, ông đây đã gọi món cả rồi!” An Lương nói xong để điện thoại xuống bàn.
Bạch Nguyệt im lặng lắng nghe, không có ý tứ nói chuyện.
An Lương lại mở miệng: “Bạn học Bạch Nguyệt, tôi có thể làm phiền cậu một chuyện được không.”
Bạch Nguyệt ngẩng đầu nhìn An Lương, hôm qua An Lương tổ chức bữa tối miễn phí cho lớp, điều này đã nâng mức độ yêu thích của Bạch Nguyệt đối với An Lương từ 50 điểm lên 60 điểm, dù sao vẫn đạt mức bạn bè bình thường.
“Còn nhớ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của bí thư không?” An Lương thản nhiên đặt một biệt danh cho Thẩm Thế Trung.
Bạch Nguyệt gật đầu.
An Lương chỉ chỉ vào điện thoại trên bàn: “Cậu ta vừa gọi điện, cậu ta bảo phải ngủ thêm một giấc. Tôi đã mua đồ ăn sáng cho cậu ta rồi, tên quỷ lừa người này thật đáng ghét!”
Bạch Nguyệt không tự chủ được mà nhìn về phía lồng sủi cảo.
An Lương nói thêm: “Khẳng định một mình tôi không thể nào ăn hết, nhưng mà lãng phí là một thói quen rất xấu, vì vậy bạn học Bạch Nguyệt có thể giúp tôi không?”
Bạch Nguyệt lặng lẽ gật đầu đồng ý.
An Lương vốn tưởng rằng mình sẽ phải tốn nhiều lời hơn chứ, kết quả lại là đơn giản như vậy sao?
“Đúng rồi sữa tươi cũng cho cậu đấy. Căn tin vậy mà lại không có sữa tách kem, thật không hợp lý chút nào!” An Lương than thở.
Bạch Nguyệt im lặng ăn, không hề có ý nói chuyện.
An Lương nhìn Bạch Nguyệt ăn từng chút từng chút hết sạch một lồng sủi cảo, tâm tình cậu lúc này có chút phức tạp, chẳng lẽ là động lòng thương hại?
Mười lăm phút sau, An Lương ăn xong bát cháo bát bảo, thuận tiện ăn luôn một lồng sủi cảo, cuối cùng còn lại bốn quả trứng luộc, cậu cười nói: “Cũng ổn rồi, bốn quả trứng gà còn lại mang về cho mấy cậu quỷ kia!”
“Cảm ơn.” Bạch Nguyệt thì thầm.
An Lương vẫy vẫy tay, sau đó mang bốn quả trứng rời đi, cậu vòng qua nhà ăn thứ nhất, mua thêm chút điểm tâm rồi trở về ký túc xá.
Khi An Lương quay lại đã là 7 giờ 50, cả ba người trong ký túc xá vẫn còn đang ngủ.
An Lương đánh thức mọi người: “Mau dậy đi, tôi mua bữa sáng về cho ba người đây!”
Thẩm Thế Trung phỉ nhổ: “Tên quỷ nào lợi dụng tôi vậy hả?”
Lữ Văn Sơn phẫn nộ “Mới mấy giờ?”
Mã Long nhìn điện thoại rồi mới đáp: “Còn chưa tới tám giờ! An Lương, cậu trúng độc à!”
“Có bữa sáng, các cậu không ăn sao?” An Lương đáp.
“Nhất định phải ăn!” Thẩm Thế Trung là người đầu tiên bày tỏ lập trường: “Dù sao cũng đã bị cậu lợi dụng cho nên phải ăn bù lại đúng không?
Lữ Văn Sơn tán thành: “Tính cả tôi nữa!”
“Ngày mai tôi sẽ mang bữa sáng đến cho mọi người.” Mã Long giải thích.
Cả ba cùng ăn sáng và tán gẫu về việc huấn luyện quân sự vào buổi chiều.
Lữ Văn Sơn điên cuồng phàn nàn: “Tôi ngu người luôn rồi! Tôi vừa mới kiểm tra thời tiết một chút, nhiệt độ hôm nay là 35 độ C, độ nóng mặt đất là 42 độ C, cả tuần sau đều là nắng nóng. Đợt huấn luyện quân sự này cho dù không chết thì cũng sẽ bị lột một lớp da.”
“Đừng làm tôi sợ!” Mặt Thẩm Thế Trung biến sắc: “Nắng to nguyên một tuần, vậy thì sau khi đợt huấn luyện quân sự này kết thúc tôi sẽ bị đen đi ba cấp sao?
Thân hình thư sinh như cục bơ sữa của Thẩm Thế Trung sau một tuần có lẽ sẽ xếp ngang hàng với thầy giáo Cố Lạc chăng?
Mã Long thở dài nói: “Cũng may, tôi vốn đã đen sẵn.”
???
Ba người An Lương cùng nhìn Mã Long, tư tưởng của người này có vấn đề?
Đây là chuyện đáng để tự hào?
Có phải con khủng long bạo chúa hình người này đang hiểu sai vấn đề không?
'Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Ủy viên sinh hoạt tiến công.'
'Nhiệm vụ yêu cầu: Trong đợt huấn luyện quân sự nóng nực, yêu cầu ủy viên sinh hoạt tìm kiếm lợi ích huấn luyện quân sự cho các bạn học của mình.'
'Phần thưởng nhiệm vụ: Sẽ được đánh giá toàn diện dựa trên mức độ hoàn thành và mức độ yêu thích.'
'Hình phạt thất bại: Không có'
Nhiệm vụ mới này có chút thú vị!
Nhiệm vụ mới này khá mơ hồ, nó chỉ nói về việc yêu cầu An Lương tìm kiếm lợi ích huấn luyện quân sự. Vậy chính xác thì lợi ích huấn luyện quân sự là gì?
An Lương âm thầm suy xét, cậu muốn hoàn thành nhiệm vụ này, sau đó xem xem có thể nhận được phần thưởng gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất