Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 233: Cơ hội kinh doanh đến rồi!

Chương 233: Cơ hội kinh doanh đến rồi!
Gần 11 giờ, Mã Long vội vã trở về từ thư viện, cậu bước vào ký túc xá với mồ hôi nhễ nhại.
“Bên ngoài nóng quá, lúc từ thư viện trở về, tôi cảm thấy như mình vừa đi tắm vậy.” Mã Long than thở: “Cũng may là phòng của chúng ta có máy lạnh.”
An Lương hỏi: “Có muốn đi tắm không? Quý nhân đã nói sẽ đãi bữa trưa, tôi muốn cho chàng đại gia đó một trận nên chọn món ăn Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người.”
Mã Long cười hê hê nói: “Chỉ 3 phút là tắm xong rồi! Tôi đột nhiên cảm thấy Văn Sơn sẽ lỗ lắm đây, món ăn Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người. Lát nữa tôi sẽ chụp hình gửi cho Văn Sơn, anh em tốt thì phải có phúc cùng hưởng!”
An Lương giơ ngón tay cái biểu thị tán thành, anh em tốt thì phải có phúc cùng hưởng!
Mã Long tắm táp sơ sài trong phòng tắm, sau đó thay quần áo rồi nói: “Đã xong!”
Thẩm Thế Trung hỏi: “An Lương có xe trong trường học không?”
An Lương trả lời với thái độ phủ định: “Có thì có đó, nhưng không thích hợp. Chúng ta bắt luôn taxi đi.”
Thẩm Thế Trung đã hiểu ra chỉ trong vài giây.
Mã Long hơi bối rối.
“Vị trí ghế sau quá nhỏ, cho dù là anh chàng quán quân Mã Long hay là cậu, đều không phù hợp ngồi ở ghế sau.” An Lương nói thêm, tránh cho Mã Long suy nghĩ nhiều.
“911?” Thẩm Thế Trung hỏi.
An Lương cũng không phủ nhận: “Dạo gần đây, tôi đang chuẩn bị mua một chiếc Audi để sử dụng hàng ngày.”
Thẩm Thế Trung khen ngợi: “Audi được đánh giá rất tốt!”
Mã Long thở dài nói: “Tôi phải cố gắng hơn nữa, ngày nào cũng đến thư viện, để cho con cháu đời sau cũng sẽ ưu tú như tôi.”
An Lương trêu ghẹo: “Này anh bạn quán quân, anh có chắc là anh tới thư viện không phải để ngắm gái chứ?”
Mã Long đột nhiên trở nên lúng túng, cậu ta quả thực là đi ngắm gái, còn hi vọng sẽ tìm được bạn gái trong thư viện.
Cả ba ra ngoài trường bắt taxi đi đến Trung tâm Quốc Kim.
Hôm qua An Lương đã đến đây, cậu chọn món rất là rành rọt.
“Tôi cảm thấy mình bị lừa rồi!” Khi Thẩm Thế Trung nhìn thấy cách gọi món của An Lương, cậu ta biết rằng An Lương nhất định đã từng ăn ở đây.
An Lương không phủ nhận: “Tối hôm qua tôi có tới đây, mùi vị quả thực rất ngon.”
Khi hết món này đến món khác được bưng lên, Mã Long dứt khoát cầm điện thoại chụp ảnh và gửi cho nhóm wechat của ký túc xá 307, sau đó @ Lữ Văn Sơn.
‘Lữ Văn Sơn: ???’
‘Lữ Văn Sơn: Tình huống gì đây?’
‘Mã Long: Cả ba bọn tôi đón Trung thu một mình ở trường, có vị quý nhân tuyệt vời với tấm lòng lương thiện đã mời bọn tôi ăn cơm, ăn món Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người, hiểu chứ?’
‘Lữ Văn Sơn: Ôi mẹ ơi, tôi tan nát rồi!’
‘Lữ Văn Sơn: Trà, phải không?’
‘Lữ Văn Sơn: Thông tin vị trí 【Số 107, đường Xuân Tửu Tam Chi, Phố cổ Giang Dương】’
‘Lữ Văn Sơn: Bây giờ tôi nhanh chóng qua đó, có muộn quá không?’
‘Thẩm Thế Trung: Nhớ mang rượu về, chúng ta còn một trận nội chiến!’
‘An Lương: Mỉm cười vuốt ve đầu chó Văn Sơn!’
Cả ba người bọn họ no căng sau một bữa ăn Nhật Bản, Mã Long đề nghị: “Chúng ta đi dạo đây đó tiêu hóa đi?”
Thẩm Thế Trung hít sâu một hơi: “Tôi thấy được đấy, tôi hơi phình rồi, nhất định phải giữ vóc dáng hoàn mỹ của tôi!”
“Chàng trai quán quân, tôi nghi ngờ cậu muốn đi ngắm gái.” An Lương nói đùa.
Mã Long gãi gãi đầu: “Vậy mà cũng bị Lương ca nhìn thấu rồi?”
“Đi, đi, đi, cùng nhau đi dạo để ngắm gái đẹp nào.” Thẩm Thế Trung bất ngờ hét lên như bị điên.
An Lương và Mã Long vô cùng ăn ý, bọn họ tránh xa Thẩm Thế Trung, biểu thị rằng bọn họ không biết loại người này, huống hồ người qua đường đã nhìn thấy chuyện này, hoài nghi có phải người này bị trúng tà rồi không?
Trong lúc An Lương đang đi dạo, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra lời nhắc.
‘Cơ hội kinh doanh xuất hiện!’
‘Cơ hội kinh doanh 1: Shiseido chuẩn bị mua phim tài liệu 【Anessa X Quân sự】để công chiếu, giá cả cụ thể sẽ do bộ phim quyết định.’
‘Cơ hội kinh doanh 2: Khi hoàn thành【Cơ hội kinh doanh 1】, sẽ nhận được thông tin chi tiết hơn’
Nhìn thấy tin nhắn của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gửi tới, An Lương kêu gọi: “Các anh em, mọi người có hứng thú đi dạo Học viện Điện ảnh không?”
“Có, có, có!” Con tinh tinh Mã Long nói với thái độ gấp gáp.
Cái tên lông mày rậm với đôi mắt to Mã Long đã bị sụp đổ hình tượng vào lúc này!
Không đúng.
Hình tượng của cậu ta đã biến mất từ lâu rồi được chứ?
Thẩm Thế Trung trả lời: “Đúng lúc ăn quá nhiều, chúng ta đi qua dạo qua đó tiêu hóa tí đi.”
“Trông cậu như thể rất là lịch lãm vậy đấy!” An Lương trêu ghẹo.
Cả ba người bọn họ bắt taxi đến Học viện Điện ảnh, trên đường đi, An Lương nhắn tin cho Lỗ Duy Triết, nói rằng mình đang đến Học viện Điện ảnh để “hối thúc”, đồng thời còn đưa đám “thuộc hạ” tới, nếu Lỗ Duy Triết chưa hoàn thành phần hậu kỳ, vậy thì bọn họ sẽ hối thúc cậu ta ngay tại chỗ!
Hiển nhiên là Lỗ Duy Triết biết An Lương đang nói đùa, nhưng anh ta cũng hợp tác gửi lại một biểu cảm “run rẩy.”
Chưa đầy 15 phút, cả ba người bọn họ đã đến Học viện Điện ảnh, An Lương không nhờ Lỗ Duy Triết đến đón, cậu đi thẳng tới địa chỉ của phòng học đa phương tiện do Lỗ Duy Triết cung cấp lúc đi trên đường.
“Chào anh Lỗ, anh chỉnh sửa xong chưa?” An Lương thúc giục, đi thẳng vào vấn đề.
Lỗ Duy Triết cười đau khổ.
“Ha ha ha, đùa thôi, lại đây nào, anh Lỗ, tôi có mang đồ uống ướp lạnh tới, mọi người chia nhau một phần đi.” An Lương cười nói.
Ngoài Lỗ Duy Triết ra, trong phòng học đa phương tiện còn có bốn người, An Lương mang theo hơn chục chai đồ uống lạnh tới.
Lỗ Duy Triết không khách sáo, anh ta chia đồ uống lạnh xong, sau đó mới nói: “Thực ra, cậu An không liên lạc với tôi thì tôi cũng muốn liên lạc với cậu. Bọn tôi làm sắp xong rồi, đợi lát nữa cậu xem tình hình thế nào.”
“Được!” An Lương đáp lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất