Chương 235: Thật lòng bội phục!
“Giám đốc Tôn quá khen!” An Lương khách sáo trả lời.
“Xin hỏi, khi nào bạn học An có thể đưa cho chúng tôi những tài liệu liên quan?” Tôn Tiểu Phương lập tức tiến vào trạng thái làm việc.
Theo tình hình hiện tại, phía Anessa nhận được những tài liệu liên quan càng sớm, bọn họ càng có thể nhanh chóng tung tuyên truyền.
Suy cho cùng, bây giờ là lúc để chạy đua với thời gian!
Thị trường kem chống nắng cho quân sự của Hạ Quốc lớn đến mức nào?
Anessa rất háo hức với thị trường này, cho nên bọn họ phải đầu tư tuyên truyền càng sớm, như vậy hiệu quả phát sinh sẽ càng có lợi, vừa hay bọn họ có thể kiếm được một khoản tiền lớn trong đợt chia tiền lãi này.
“Tôi sắp đi đến cửa hàng chính hãng của bên cô.” An Lương nói.
“Được, hoan nghênh bạn học An tới!” Tôn Tiểu Phương nói một cách chân thành.
Anessa của bọn họ coi như đã bị An Lương “nhổ lông cừu”?
Sau khi An Lương và Tôn Tiểu Phương đồng ý, cậu gọi điện cho Thẩm Thế Trung.
“Này Thân sĩ, cậu và anh chàng Quán quân đang ở đâu đấy?” An Lương hỏi.
“Phải đi rồi à?” Thẩm Thế Trung hỏi ngược lại.
“Ừ, tôi có chút chuyện phải đi đến Taiko One bàn bạc, hai người đi cùng không?” An Lương đưa ra lời mời.
“Bọn tôi không đi đâu, bọn tôi đang đi dạo trong Học viện Điện ảnh.” Thẩm Thế Trung trả lời.
???
Hai tên đàn ông đi dạo trong Học viện Điện ảnh dưới cái nắng gay gắt trên đầu?
Mấy tên này, sao lại không bảo là đi làm tóc cho rồi?
Ngón chân của An Lương biểu thị nằm mơ mới tin!
“Tình huống gì đây?” An Lương hỏi thẳng.
“E hèm, bọn tôi đang ở trên sân bóng rổ, anh chàng Quán quân đang đại sát khắp nơi, tôi thì nói chuyện phiếm với đội cổ vũ, cậu hiểu mà.” Thẩm Thế Trung trả lời.
“Vậy tôi đi Taiko One trước, các cậu tự đi về trường đi.” An Lương nói.
“Không thành vấn đề!” Thẩm Thế Trung vội vã cúp máy.
An Lương biểu thị đám anh em của mình cũng “được” quá đấy?
Sau khi rời khỏi Học viện Điện ảnh, An Lương mang ổ cứng di động đến cửa hàng chính hãng Anessa ở Taiko One, Tôn Tiểu Phương đang đợi An Lương.
Lúc An Lương đi tới, Tôn Tiểu Phương cảm thán: “Bạn học An, cậu thật tuyệt!”
An Lương mỉm cười, trả lời: “Xem trước phim tuyên truyền nhỉ?”
“Chúng ta vào văn phòng nói chuyện.” Tôn Tiểu Phương dẫn đường, nói.
Trong văn phòng, An Lương kết nối ổ cứng di động với máy tính xách tay của cậu, để cho Tôn Tiểu Phương xem phim tuyên truyền với bản 1 phút và bản 3 phút.
Lỗ Duy Triết quả thực cũng rất được, dù là phim tuyên truyền dài 1 phút hay là phim tuyên truyền dài 3 phút, nó đều thể hiện đầy đủ tác dụng chống nắng của Anessa.
Gần 5 phút sau, Tôn Tiểu Phương lại cảm thán: “Hai bộ phim tuyên truyền này thật tuyệt vời! 20 vạn cũng đáng giá! Cảm ơn bạn học An, tôi tâm phục khẩu phục!”
“Giám đốc Tôn quá khách sáo. Chúng ta cùng ký thỏa thuận đi!” An Lương giải thích. “Nhân tiện, tôi còn có một yêu cầu bổ sung, khi nào bên cô tuyên truyền, xin hãy giữ nguyên thông tin của nhóm quay phim.”
Tôn Tiểu Phương lại giơ ngón tay cái lên cho An Lương: “Bạn học An thật biết đúng lúc đúng chỗ!”
An Lương mỉm cười, trả lời: “Nên thế chứ, suy cho cùng sau này nói không chừng còn có cơ hội hợp tác, thêm một người bạn tốt hơn là thêm một kẻ thù?”
“Tôi và bạn học An cũng là bạn sao?” Tôn Tiểu Phương hỏi đùa.
An Lương gật đầu khẳng định: “Chúng ta vốn dĩ chính là bạn bè!”
Tôn Tiểu Phương đột nhiên cảm thấy mình thật hẹp hòi, cô đã bị An Lương thuyết phục rất nhiều lần, cho dù là cách làm việc của An Lương hay tâm tư của An Lương, Tôn Tiểu Phương đều rất ngưỡng mộ cậu.
Đặc biệt là việc An Lương yêu cầu giữ nguyên thông tin của nhóm làm phim khiến Tôn Tiểu Phương cảm thấy phẩm chất của An Lương thật sự rất tốt!
Sau khi An Lương và Tôn Tiểu Phương ký một hợp đồng ngắn gọn trong văn phòng, Tôn Tiểu Phương đã chuyển luôn 20 vạn vào tài khoản của An Lương.
“Cảm ơn, giám đốc Tôn!” An Lương cảm thán nói: “Theo cách này thì tôi có thể giải thích rõ ràng với những người bạn học của tôi rồi!”
Tôn Tiểu Phương sững người một lúc, cô do dự nhìn An Lương, không chắc chắn lắm hỏi cậu: “Không phải là bạn học An muốn kiếm khoản tiền này sao?”
“Tất nhiên là không” An Lương trả lời: “Bộ phim tuyên truyền này cho thấy những thăng trầm của từng bạn học sinh chúng tôi trong quá trình huấn luyện quân sự, và giá trị nó tạo ra đương nhiên thuộc về từng bạn học sinh đó.”
“Vậy…” Tôn Tiểu Phương thăm dò.
“Về phí ủy quyền 20 vạn đó, tôi sẽ chia cho từng bạn học sinh.” An Lương nói ra câu trả lời.
Tôn Tiểu Phương giơ ngón tay cái lên: “Tôi lại bội phục bạn học An thêm lần nữa rồi!”
Tôn Tiểu Phương thật sự rất hâm mộ An Lương, 20 vạn bảo chia là chia, vốn dĩ cô còn tưởng An Lương muốn kiếm số tiền này, nhưng ai biết An Lương sẽ chia cho các bạn học sinh cùng lớp.
Trên thực tế, cho dù bây giờ An Lương có nghèo đi chăng nữa, cậu cũng sẽ phân phát tiền cho mỗi bạn cùng lớp.
Quân tử thích tiền tài, dùng nó cho việc đạo.
Chia đều 20 vạn cho mỗi bạn cùng lớp, bạn sẽ giành được tình bạn của bốn mươi bạn cùng lớp. Ngay cả khi những tình bạn này không nảy nở trong tương lai, ít nhất họ cũng sẽ không trở thành kẻ thù.
Quan trọng hơn, nếu An Lương không chia tiền, một khi tin tức bị lộ ra ngoài, bốn mươi người còn lại sẽ trở thành kẻ thù!
Chẳng phải vậy là được một mất mười?
Dù sao, An Lương cũng không có tầm nhìn thiển cận như vậy, cậu thích tính chuyện lâu dài và theo đuổi nguyên tắc: Có thêm một người bạn chắc chắn sẽ tốt hơn là thêm một kẻ thù. Nếu cả lớp là kẻ thù thì sao?
Đây là trường đại học địa ngục mức độ khó khăn gì thế này?
Nghỉ học thôi!