Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 260: Thịt viên cũng được đấy?

Chương 260: Thịt viên cũng được đấy?
Lớp học kết thúc vào lúc 3 giờ chiều thứ 6, trong ký túc xá 307, Lữ Văn Sơn đang soi gương và sửa soạn, Mã Long cũng không khá hơn là bao, cậu ta đang chỉnh lại kiểu tóc.
Lữ Văn Sơn vừa sửa soạn vừa nói: “Thân sĩ, cậu với Ngụy Lệ Duyệt là sao vậy?”
Mã Long vểnh tai lắng nghe.
Trầm Thế Trung chưa kịp trả lời, An Lương đã bật cười.
Ngụy Lệ Duyệt ...
An Lương nói không biết nên giải thích như thế nào, dù sao ở phần đánh giá của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, số liệu của Ngụy Lệ Duyệt có chút thảm thương.
Ngụy Lệ Duyệt:
Chiều cao: 159cm
Cân nặng: 62kg
Nhan sắc: 62
Dáng người: 60
Đặc thù: 86
Thiện cảm: 70
Số liệu của Ngụy Lệ Duyệt, ngoại trừ điểm đặc thù được coi như là ổn, An Lương không biết nên đánh giá như thế nào.
Chiều cao 1m59 không có vấn đề gì, đối với con gái mà nói, 1m59 thì có gì lớn lao đâu?
Nhưng vấn đề ở chỗ chiều cao 1m59 đó lại đi đôi với cân nặng 62kg, chiều cao này kết hợp với cân nặng này, nói một cách dễ nghe là tựa người xưa và nói một cách uyển chuyển là có một thân hình đầy đặn.
Nếu thẳng thắng chút nữa?
Bạn học à, cậu béo quá đấy!
Hai cái nọng là do cắt ra à?
Bụng to lồi cả ra kìa?
Mặt khác, Trầm Thế Trung cao 1m78 và nặng 70 kg, cộng thêm việc cậu sở hữu một nét đẹp nữ tính, nói kiểu gì thì cũng là một anh chàng đẹp trai?
Trầm Thế Trung trả lời: “Tôi với cô ấy không có gì cả, mọi người có vấn đề à!”
“Vậy mọi người đã thân mật với nhau trong nhóm wechat tới mức nào rồi?” Lữ Văn Sơn tò mò.
Trầm Thế Trung nhìn chằm chằm Lữ Văn Sơn: “Cái đó gọi là thân mật ư? Gần đây tôi học được một câu phương ngôn của người Thiên Phủ, trách nhiệm của một người đầu trọc, là một cái đầu nóng!”. (1)
(1) Ví von kiểu một người nồng nhiệt, một người lãnh đạm.
Mã Long gật đầu đồng ý: “Tôi nghĩ Ngụy Lệ Duyệt đang cưỡng chế trói buộc Thân sĩ, chắc cô ấy đã thích Thân sĩ rồi?”
“Còn có kiểu quấy rối như vậy à?” Lữ Văn Sơn sửng sốt.
An Lương cắt ngang: “Tôi cảm thấy buổi liên hoan ký túc xá lần này, có thể cậu sẽ không gặt hái được gì, con gái nhà người ta đã chủ động theo đuổi hạnh phúc, còn đàn ông như cậu lại cảm thấy đó là quấy rối?”
Mã Long đồng ý: “Tôi thấy Văn Sơn thua rồi!”
Trầm Thế Trung cũng đồng ý: “Tôi đã điều tra ký túc xá của Bạch Nguyệt, đối phương đã bị Bạch Nguyệt ở ký túc xá số 8 loại bỏ, đúng không?”
Cả Lữ Văn Sơn và Mã Long đều tán thành.
Bọn họ cũng không quan tâm rốt cuộc An Lương như thế nào với Bạch Nguyệt, thương hại cũng được, thương hại thì thôi, dù sao cũng không có vấn đề với việc tự động loại bỏ.
“Chiều cao của Ngụy Lệ Duyệt là 1m59, phù hợp với chiều cao của Văn Sơn.” Trầm Thế Trung nói.
Lữ Văn Sơn trực tiếp phản bác: “Bỏ đi, cục thịt viên đó rất hợp với cậu!”
“Ha ha ha!” An Lương bật cười.
Lữ Văn Sơn này hơi tàn nhẫn!
Thịt viên còn ổn không?
Khóe miệng Trầm Thế Trung giật giật: “Không hổ là cậu! Miệng mồm thật độc!”
Lữ Văn Sơn cũng có chút nổi tiếng nho nhỏ trong lớp Tài Chính 3, có lúc cậu ta đột ngột ra tay khiến người khác không kịp đề phòng.
“Chúng ta sẽ tiếp tục phân tích hai người còn lại. Chắc mọi người đều biết mức độ nổi tiếng của Đinh Thải Vân và Miêu Tuệ Oánh trong lớp, phải không?” Trầm Thế Trung giải thích.
“Trước tiên, không bàn đến việc hai người họ là kiểu gái đẹp dạng bích ngọc nhà ai, chỉ mỗi việc bọn họ cao hơn cậu, Văn Sơn, cậu cảm thấy bản thân còn có hi vọng à?” Trầm Thế Trung nói như cứa vào tim.
Lữ Văn Sơn có chút nản lòng: “Tôi chỉ có thể ăn thịt viên sao?”
An Lương đâm một nhát dao: “Thịt viên nhìn trúng Thân sĩ, cho dù Thân sĩ không thích thịt viên thì cậu cũng không còn niềm hi vọng nào nữa đâu.”
Mã Long gật đầu: “Đúng, đúng, đúng, những người này, ai ai cũng xấu vậy mà còn muốn đẹp, mấu chốt là tự cao tự đại, buồn nôn quá!”
Lữ Văn Sơn ban đầu sửa soạn rất nhiệt tình, sau một hồi phân tích, cậu ta nói rằng cậu ta không có hứng thú sửa soạn nữa, được không?
“Tiện thể, các anh em, hôm nay tôi không đi buổi liên hoan ký túc xá được, dù gì cũng là Thân sĩ mời nên cứ để cho Thân sĩ dẫn đội.” An Lương giải thích.
Trầm Thế Trung nhìn An Lương: “Lương ca sao vậy?”
“5 giờ bay thẳng đến Đế Đô, sau đó phải rời đi lập tức.” An Lương giải thích.
Ba người bọn họ không hỏi chi tiết.
“Văn Sơn, cậu nghĩ thoáng một chút, cho dù không tìm được bạn gái, nhưng Thân sĩ đã mời một bữa, cậu cứ ăn uống thỏa thích, biến nỗi sầu hận thành sự thèm ăn!” An Lương nhắc nhở.
Lữ Văn Sơn thở dài: “Chỉ có thể như vậy, tôi bó tay rồi!”
An Lương vỗ vỗ cánh tay Lữ Văn Sơn, sau đó rời khỏi phòng, tiếp đó lái chiếc Porsche 911 TurboS đến sân bay.
Vốn dĩ kế hoạch ban đầu là chủ nhật đi mua Audi, nhân tiện xem xét bất động sản của Thiên Phủ rồi sử dụng “Thẻ Hoàn Tiền Mua Bất Động Sản - Sơ Cấp”, kết quả là bây giờ chỉ có thể hoãn lại lần nữa.
Trên đường đến sân bay, An Lương gọi điện cho Trần Tư Vũ.
“A lô, ai vậy?” Trần Tư Vũ cố ý hỏi.
An Lương trả lời: “Em nói xem?”
“Gọi nhầm số hả?” Trần Tư Vũ vẫn giả ngu ngơ.
“Được rồi, được rồi, Tư Vũ, anh đang trên đường đến sân bay, chuyến bay lúc 5 giờ, dự kiến sẽ đến Đế Đô trước 7 giờ.” An Lương giải thích tình hình.
“Thật sao?” Trần Tư Vũ có chút kích động.
“Đương nhiên!” An Lương khẳng định, sau đó nói thêm với điệu bộ đáng thương: “Tư Vũ, chút nữa đến đón anh đi!”
“Anh em của anh đâu?” Trần Tư Vũ hỏi.
“Đừng nói nữa, một đám anh em tình nghĩa 3 xu, vào thời khắc quan trọng vẫn chỉ có mỗi Trần Tư Vũ cứu được anh.” An Lương trả lời.
“Được rồi, được rồi, em sẽ đến đón anh sau, khi anh qua cổng an ninh và sắp lên máy bay thì gửi tin nhắn cho em.” Trần Tư Vũ trả lời.
An Lương nói thêm: “Anh vẫn chưa ăn tối, em sắp xếp đi, chúng ta đi ăn trứng cá!”
“Ừm, em biết rồi!” Trần Tư Vũ có hơi nũng nịu.
“Lát nữa gặp” An Lương trả lời.
Trần Tư Vũ ngoan ngoãn trả lời: “Vâng!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất