Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 295: Phạm vi tầng năm xuất hiện: Hai cực đảo ngược

Chương 295: Phạm vi tầng năm xuất hiện: Hai cực đảo ngược
Trần Chính thực sự rất muốn tìm hiểu sâu hơn!
Lúc mới bắt đầu, Trần Chính cho rằng vận may của ba nam thanh niên này không tệ, vì vậy đã chạy thoát bằng cách ra đầu thú.
Tuy nhiên sau khi làm rõ logic, Trần Chính đã phát hiện chuyện này là do Giả Đức Văn gieo gió gặt bão thì anh ta lại nảy ra một suy nghĩ mới.
Nếu như An Lương là cố ý buông tha cho ba nam thanh niên này thì sao?
Ba nam thanh niên đi tới tận cửa tự thú có được kết quả gì không?
Hậu quả trực tiếp và rõ ràng nhất chính là vạch trần sự việc Giả Đức Văn đã thuê người giết người, từ đó đẩy An Lương lên trên vị trí người bị hại.
Vốn dĩ An Lương là người đứng sau âm thầm sai khiến!
Độc thủ phía sau màn là một con người có thủ đoạn cao siêu, tài nguyên phong phú, tâm tư kín đáo, lòng dạ khó đoán.
Kiểu người như này vô cùng đáng sợ! Ngay cả khi cùng với người như này trở thành bạn bè hoặc là đồng minh thì e rằng cũng sẽ không thể yên tâm, đúng không?
Nhưng mà hiện tại, sau khi ba nam thanh niên đã ra tự thú, hình thức lập tức đã bị đảo ngược, An Lương từ hình tượng người đứng sau âm thầm sai khiến trở thành thân phận người bị hại, trực tiếp hoàn thành: đảo ngược hai cực.
Cho dù là tất cả mọi người đều nghi ngờ An Lương đã làm rất nhiều chuyện, nhưng An Lương dưới tình hình thân phận là người bị hại, những chuyện kia chính là bị bắt buộc phải chống trả mà không phải là thân phận lòng dạ độc ác của người đứng sau âm thầm sai khiến.
Dù sao dưới tình hình thực tế, thân phận ở phía sau âm thầm sai khiến, chỉ vì tranh giành tình nhân mà không ngại ra tay giết người, thẳng tay xử lý đối phương, kiểu người này không đáng sợ sao?
Tình hình hiện tại lại không giống như vậy!
Dưới tình hình thực tế Giả Đức Văn thuê hung thủ giết người, An Lương bắt buộc phải chống lại còn ra vẻ không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại bày ra tài nguyên và sức mạnh vô cùng thâm hậu, đây là biểu hiện khiến cho người khác yên tâm.
Đồng thời cũng sức mạnh của một kẻ xấu đáng gờm!
Lần này sau khi đã bày ra sức mạnh, lần tiếp theo nếu có người còn muốn đối phó với An Lương thì sẽ phải nghĩ đến tình huống lần này, nếu như muốn đối phó với cậu, ngộ nhỡ lại bị An Lương sớm phát hiện nữa thì sao?
“Tên này còn đáng sợ hơn cả trong tưởng tượng!” Cuối cùng Trần Chính cũng để ý rõ ràng mà đoán ra được nguyên nhân và kết quả thật sự, trong lòng của anh ta bỗng không rét mà run!
Chuyện như vậy điều tra như thế nào đây?
Rõ ràng đã làm rõ nguyên nhân và kết quả một cách hợp lý, rõ ràng cũng đoán ra được đáp án, nhưng cho dù là không có chứng cứ, quan trọng là đối mặt với kiểu người như vậy, Trần Chính thật sự sinh ra cảm giác sợ hãi trong lòng.
Giống như đối mặt với một con hổ vậy!
Ngay cả khi hai bên được ngăn cách bằng kính chống đạn, vẫn khiến Trần Chính có cảm giác da đầu tê dại, cảm giác giống như là chỉ sau một giây thôi lập tức sẽ bị con hổ nuốt chửng.
Dù sao bên trong sự việc lần này, An Lương thể hiện ra rất nhiều nguồn lực, chỉ là ba chàng trai nảy sinh mâu thuẫn, vậy mà lại có thể nắm trong tay tất cả tình báo của Giả Đức Văn, đồng thời cũng nhanh chóng chống trả lại.
Trần Chính gia nhập đội ngũ tuần tra đã hai mươi sáu năm, anh ta đã xử lý qua một vài vụ án có chỉ số IQ cao, nhưng lần đầu tiên gặp vụ án kiểu như này.
Không chỉ là không điều tra được bất kỳ thứ gì, mà là căn bản còn không muốn đi điều tra!
Bởi vì tất cả sự thật đã bày ra trước mắt, tất cả chân tướng cũng không có sự giấu diếm, nguyên nhân hậu quả vụ án cũng logic, mạch lạc rõ ràng, cho dù không có chứng cứ, mấu chốt là sự đe dọa đã được thể hiện ra ngoài để cho người ta không muốn đi điều tra.
Chẳng lẽ nhất định phải vì một kẻ đáng chết lại đi đắc tội với một cao thủ tuyệt vời nắm trong tay nguồn lực mạnh mẽ?
Đã quấy rầy rồi!
Tạm biệt!
Trong phòng thẩm vấn, anh mắt Trần Chính vô cùng phức tạp, anh ta nhìn vào ba nam thanh niên kia, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
Ba nam thanh niên này không chỉ là đã truyền đạt tin tức, còn bày tỏ thiện ý, cho thấy An Lương sẽ không liên lụy tới người vô tội, ba nam thanh niên chỉ là một công cụ, kẻ cầm đầu chính là Giả Đức Văn.
Cho nên khi Giả Đức Văn biến mất, ba nam thanh niên đã đến trạm tuần tra tự thú một cách an toàn.
Đối mặt thiện ý này, Trần Chính đương nhiên không muốn lại tiếp tục đi điều tra.
Một số thời điểm, ngu ngốc cũng là một cái phúc!
“Vương Thụy, các cậu cố gắng hỏi bọn họ một chút, sau đó tiết lộ chuyện này cho các nhân viên liên quan.” Trần Chính dặn dò.
“Rõ.” Vương Thụy trả lời
Một bên khác, công việc nghiệp vụ của Tiền Tiểu Cương ở công ty bảo hiểm nhận được điện thoại của trạm tuần tra, khi lấy được tin tức liên quan, trong lòng Tiền Tiểu Cương thật lâu mới thở ra một hơi.
Nói thật, trước đó Tiền Tiểu Cương thật sự là có chút sợ hãi!
Bởi vì lúc trước An Lương thể hiện ra năng lực quá mạnh, cậu ta lo lắng sau khi mối quan hệ của cậu ta với An Lương tan vỡ, liệu có khi nào cậu ta cũng bị An Lương xử lý như thế hay không?
Mặc dù thân phận và xuất thân của cậu ta rất vững vàng, nhưng ai mà biết được An Lương có thể sẽ sinh lòng đố kỵ hay không chứ?
Hiện tại sau khi trạm tuần tra nói rõ về tình hình thực tế của sự việc là do Giả Đức Văn thuê hung thủ giết người, cuối cùng Tiền Tiểu Cương cũng yên tâm, vốn dĩ An Lương chỉ là bắt buộc phải chống trả lại, nếu đổi lại là cậu ta, cậu ta cũng sẽ dùng cách xử lý giống như An Lương.
“Hải Dương, tôi yên tâm rồi! Tiền Tiểu Cương đột nhiên nói.
Vân Hải Dương hiểu rõ ý của Tiền Tiểu Cương, anh ta đáp lại: “Trước giờ tôi chưa từng lo lắng!”
“Vừa rồi còn không sợ hãi sao?” Tiền Tiểu Cương kinh ngạc.
“Có vẻ như cậu đã quên nhà của chúng ta với anh ấy có quan hệ như nào.” Vân Hải Dương nói: “Con gái của người chị họ thứ hai của tôi gặp sự cố trong thang máy, tại thời khắc nguy hiểm đó An Lương còn lựa chọn làm việc tốt cứu người, câu cảm thấy cậy ấy có tâm địa độc ác sao?
Tiền Tiểu Cương vò đầu.
Nói như vậy hình như cũng đúng!
Con người ở trong thời khắc nguy hiểm, thường có biểu hiện chân thật nhất.
Ngay tại lúc này An Lương có thể giữ lại lòng tốt, dù là An Lương có khả năng nhìn thấy trước được nguy hiểm, nhưng cậu ấy vẫn lựa chọn làm việc thiện, không phải sao?
“Chết tiệt, cậu vừa nói như vậy, tôi lại đột nhiên thấy dễ chịu, có ông chủ như An Lương làm bạn tốt, tôi cảm thấy rất thoải mái!” Tiền Tiểu Cương cười khà khà.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất