Chương 324: Hàng yêu vệ đạo, lần thứ tư lên đỉnh?
Gần 12 giờ, khu dân cư Thiên Hồ.
An Lương đứng ngoài gõ cửa, cậu không mang theo chìa khóa, cái cửa rách này sao phải cần chìa khoá chứ, buổi chiều sẽ thu xếp đổi thành khóa vân tay, nếu không về nhà toàn bị khóa ở ngoài cửa?
An Lương cũng khổ quá mà!
Sau khi Tôn Hà mở cửa xong, lập tức chua ngoa nói: “Ôi ôi ôi, cậu chủ của chúng ta còn biết về sao?”
Không sai!
Đây chính xác là Tôn Hà!
“Mẹ, con bảo mẹ đổi khoá cửa thành vân tay rồi, lúc nãy con quên mang theo chìa khóa, nếu mọi người cũng không ở nhà, không phải con sẽ thảm rồi sao?” An Lương chuyển đề tài.
Trong gia đình lão An, Tôn Hà có địa vị gia đình cao nhất, An Lương thứ hai, bá đạo tổng tài phiên bản cấp thấp đồng chí lão An thứ ba, bây giờ đồng chí lão An không ở nhà, An Lương không dám nói tiếp, cậu nhanh chóng chuyển đề tài.
“Khóa vân tay có an toàn không?” Tôn Hà nghi hoặc: “Mẹ xem tin tức có nói, hình như dùng nam châm điện gì đó là có thể mở khóa.”
“Tin tức đó cũ rồi, sản phẩm mới của các nhà sản xuất chính quy bây giờ hoàn toàn không có vấn đề.” An Lương giải thích.
Tôn Hà trả lời lại: “Nếu an toàn, vậy thì đổi đi, cả ngày phải mang theo chìa khóa thật sự rất phiền phức.”
“Vâng!” An Lương trả lời xong, lập tức gửi tin nhắn cho An Thịnh Vũ, An Lương - người có địa vị thứ hai trong gia đình, chỉ đạo cho đồng chí lão An địa vị thứ ba trong gia đình, có gì sai chứ?
‘Bố, mẹ nói rồi, buổi chiều đổi khoá cửa chính thành khoá vân tay cho tiện một chút.’ An Lương gửi tin nhắn đi.
‘Đã nhận!’ An Thịnh Vũ trả lời lại.
Đổi mới khóa vân tay chính là đơn giản như vậy!
‘À đúng rồi, trưa bố có về ăn cơm không ạ?’ An Lương lại gửi tin nhắn đi.
‘Trưa không về đâu, bố ở Tây Thành, buổi tối mới về.’ An Thịnh Vũ trả lời tin nhắn, kèm theo định vị địa chỉ.
Xem ra 【Kế hoạch phát triển ở Tây Thành】 chuẩn bị bắt đầu rồi sao?
“Đúng rồi, mẹ, hai cái túi kia mẹ thích không?” An Lương đứng ở cửa phòng bếp dò hỏi.
Tôn Hà đang xới cơm: “Tên phá hoại con lại tiêu tiền bừa bãi!”
“Mua quà cho mẹ sao lại gọi là tiêu tiền bừa bãi được?” An Lương hừ hừ sau đó cầm lấy bát cơm Tôn Hà đã xới cho cậu.
Bữa cơm buổi trưa khá bình thường, thịt heo xào ớt xanh, cà chua xào trứng và rau muống trộn, nhưng An Lương lại vô cùng mãn nguyện, bởi vì đây chính là hương vị của gia đình.
Sơn hào hải vị thì sao chứ?
Có tiền là có thể ăn được!
Hương vị của gia đình, chỉ có ở nhà mới có được.
Tôn Hà ăn cơm rất nhanh, giống như có người đang tranh với bà vậy, An Lương thuận miệng hỏi: “Mẹ, mẹ ăn nhanh như vậy làm gì?”
“Chị Tiểu Hồng giục rồi, nếu không phải nấu cơm cho tên phá hoại như con, buổi trưa này mẹ đã ăn ở tiệm mạt chược rồi.” Tôn Hà giải thích: “À đúng rồi, đợi lát nữa ăn xong con rửa bát đũa nhé, thu dọn lại phòng bếp một chút, tiện thể cất đồ ăn thừa vào tủ lạnh, để tối bố con về ăn.”
???
Đồng chí lão An thảm như vậy sao?
Chuyện này…
Tuy rằng đồng chí lão An là tổng tài bá đạo phiên bản cấp thấp, nhưng tốt xấu gì cũng là tổng tài bá đạo!
Quả nhiên là tổng tài bá đạo theo lối chiều vợ?
“Vậy còn con phải làm sao?” An Lương dò hỏi.
“Buổi tối con tự ăn ở bên ngoài đi!” Tôn Hà ậm ừ nói: “Khó khăn lắm mẹ mới trông con vào đại học, nghĩ thầm thần thú cuối cùng cũng đi rồi, kết quả con lại chọn đại học ở Thiên Phủ?”
“Nếu chọn ở Tây Cương cũng được, trời nam đất bắc xa như vậy, một năm trở về hai lần, mẹ cũng không phải bận tâm.” Tôn Hà chua ngoa nói quả thực có chút tàn nhẫn.
May mà An Lương nghe từ nhỏ tới lớn, đã miễn dịch với cách nói chua ngoa này rồi.
“Được rồi được rồi, buổi tối con ra bên ngoài ăn.” An Lương đáp lại.
Chưa đầy 10 phút sau, Tôn Hà nhanh chóng ăn xong cơm trưa, sau đó cũng không quay đầu lại, đi thẳng ra cửa tới chỗ chơi mạt chược.
An Lương bắt đầu những kỹ năng từ nhỏ đã biết.
Rửa bát không phải kỹ năng cơ bản sao?
Trước khi rửa bát, An Lương gọi điện thoại cho Dương Mậu Di, cậu thuận miệng hỏi: “Tiểu Hồ Ly Tinh, em xong chưa?”
Dương Mậu Di hỏi lại: “Đại vương đã xong rồi sao?”
An Lương phàn nàn một chút về số phận rửa bát, bao gồm chuyện Tôn Hà ra ngoài chơi mạt chược, buổi tối bảo cậu tự giải quyết ở bên ngoài.
“Ha ha ha ha, Đại vương còn biết rửa bát sao?” Dương Mậu Di cười vui vẻ.
Cái gì gọi là còn biết rửa bát?
An đạo trưởng cảm thấy tiểu Hồ Ly Tinh này muốn ăn đòn rồi!
Không đến 1 tiếng sau, An Lương một lần nữa về phòng 2906 của tòa nhà số 3 tại Lâm Sơn Cư, sau khi mở cửa thì tiểu Hồ Ly Tinh nhào thẳng vào lồng ngực An Lương.
“Ha ha ha ha, mẹ của Đại vương lợi hại quá, lại có thể sắp xếp rõ ràng đàng hoàng cho đại vương như vậy.” Dương Mậu Di cười nói.
An Lương hừ hừ, nói: “Anh thật sự đấu không lại mẹ anh, nhưng tiểu Hồ Ly Tinh này thì, he he he!”
Hây!
Yêu nghiệt to gan!
Xem côn pháp trừ yêu của bần đạo!
‘Chúc mừng Ký chủ hoàn thành côn pháp trừ yêu một lần!’
‘Hàng yêu vệ đạo: bốn lần’
Mỗi một lần hàng yêu vệ đạo tương ứng với 200 vạn xu Răng Hổ, cho nên cái tên tiểu Lương Nhân Vị Quy kia làm sao đối đầu được với chính chủ?
“Tiểu Hồ Ly Tinh, buổi livestream hôm nay, em đã sẵn sàng chưa?” An Lương thuận miệng hỏi.
Tiểu Hồ Ly Tinh bị côn pháp trừ yêu hạ gục, cô tiện tay chỉ sang một phòng khác, muốn nói phòng livestream đã chuẩn bị sẵn sàng.