Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 333: Thôi bỏ đi, con đừng về!

Chương 333: Thôi bỏ đi, con đừng về!
Trận quyết chiến của công hội Khuynh Thành và Dương Mậu Di kết thúc bằng tình huống hết sức khôi hài!
An Lương đã giành được hẳn một kỷ lục mới tại ứng dụng Răng Hổ, mà còn không phải là loại thành tích hàng ngày, hiện tại loại hàng ngày đã ngày một nhiều người được ghi tên. Lương ca ghi tên vào sử sách với thành tích đánh cho một công hội biến mất luôn!
Công hội Khuynh thành cứ như thế mà nói mất là mất luôn, như vậy cũng thảm quá rồi đó?
An Lương dẫn dắt Lương Mậu Di đi đến thắng lợi thế rồi, nói thật thì công hội Khuynh Thành cũng còn danh tiếng gì nữa đâu?
Cho dù công hội Khuynh Thành không chọn cách giải tán, vậy thì thành viên của họ cũng tìm cách rời đi mà thôi.
Sau này mà nói mình đến từ công hội Khuynh Thành vậy chẳng phải là tự rước nhục hay sao?
Công hội Khuynh Thành à?
Là cái công hội bị thành viên bỏ đi đánh cho tơi bời phải không?
Này nha!
Nếu như đầu óc của quản lý công hội không có vấn đề, vậy thì còn mặt mũi nào để nó còn tồn tại hay sao?
Sau khi giành được thắng lợi, An Lương gửi đi một tin nhắn.
‘Lương Nhân Trở Về: Tiểu hồ ly, nếu sau này đám chó mèo gì muốn bắt nạt em, cứ liên lạc với bổn vương!’
Dương Mậu Di kiều mị đáp lại, ‘Vâng, đại vương!’
‘Giải tán đi, thông báo đại chúng!’
‘Đại vương đi rồi?’
‘Tôi cảm thấy phong vương cũng không sao! 1700 vạn, là người chơi bỏ ra đến 1700 vạn đấy. Sợ là cả cái ứng dụng Răng Hổ cũng cười đến choáng váng rồi!’
‘Vì sao tôi muốn ganh ghét lắm mà lại thấy mình không đủ tư cách vậy nè?’
‘Nhà họ nam tài nữ mạo, còn cần cái tên xấu xí như cậu ganh ghét à?
‘Nam tài nữ mạo có gì không tốt!’
“Cảm tạ quý vị đã theo dõi, tôi đi trước đây, sau này gặp lại!” Dương Mậu Di kết thúc phát sóng với tốc độ ánh sáng, mặc kệ hơn 20 vạn khách quý đang tụ tập trong phòng phát sóng trực tiếp.
Còn về giá trị nhân khí?
Số liệu đã sớm phá trăm triệu rồi được không?
Nhưng Dương Mậu Di không mấy quan tâm, cô mặc kệ đề cử nhất bảng ứng dụng Răng Hổ, cùng với các loại đề cử trang bìa này kia, nhanh chóng kết thúc phát sóng.
???
‘Trực tiếp tắt phát sóng luôn sao?’
‘Tôi nghi ngờ là đi gặp đại vương!’
‘Tôi không thấy như vậy có gì không đúng cả!’
‘Lần sau là khi nào?’
‘Xa xa vô định?’
‘Streamer này trực tiếp có được ủng hộ ngàn vạn, về sau có còn làm streamer nữa hay không quả thật không nói trước được!’
‘Mất đi một streamer có nhan sắc!’
‘Giải tán thôi! Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa!’
Sau khi kết thúc phát sóng, Dương Mậu Di liền đi đến phòng An Lương, cô vui vẻ sà vào lồng ngực anh.
“Oa! Đại vương dũng mãnh! Em thật là vui quá đi! Đám người công hội Khuynh Thành lần này đều xong đời cả rồi!” Dương Mậu Di reo mừng.
“Còn cả ‘Không Còn Mèo Con’ kia, lần này thật sự không còn rồi!’ Cô hưng phấn kể lể.
Trước đây cô chỉ yên lặng nhận hết tủi thân, cũng không phải là không để tâm, mà phần nhiều là sợ ảnh hưởng đến An Lương, cho nên nhẫn nhịn nhận hết tủi thân.
Mà giờ đây An Lương dẫn cô đi báo thù, cho nên tự nhiên phát tiết hết mọi tủi nhục phải nhận ra.
Anh vỗ vỗ lưng cô nói: “Ngoan, ngoan. Sau này có ai bắt nạt em thì cứ đến tìm anh. Bản vương làm chủ cho em!”
“Vâng!” Dương Mậu Di gật đầu.
“Phải rồi, đại vương, em và ứng dụng Răng Hổ ăn chia 45%. Em đã xem chỉ số rồi, tổng cộng nhận được 1750 vạn. Trừ đi 45%, đóng thuế 20%, còn lại 600 vạn, toàn bộ đều đưa cho anh.” Dương Mậu Di nói.
An Lương hai tay ôm lấy khuôn mặt trắng nõn của cô, hết bóp rồi lại vò.
“Nếu như tôi là hạng người để ý đến chút tiền đó, vậy thì có thể lập tức xuất ra 1700 vạn cho ứng dụng Răng Hổ hay sao?”
“Đại vương!” Dương Mậu Di giương mắt cún nhìn cậu.
An Lương nhìn bộ dạng của cô thì biết ngay cô đang nghĩ gì.
“Được rồi!”
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng chú ý, xin chờ một lát để xác nhận nhiệm vụ hàng yêu vệ đạo.
Nhưng mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã lẳng lặng huỷ bỏ nhiệm vụ hàng yêu vệ đạo. Bởi vì An Lương đã hoàn thành nhiệm vụ đặc thù, dẫn dắt tiểu hồ ly đoạt giải quán quân.
Hàng yêu vệ đạo, cứu phụ chính đạo hoàn thành!
Vào lúc An Lương và tiểu hồ ly mới tắm rửa xong, cậu nhận được điện thoại của Tôn Hà.
“An Lương, sao con chưa về?” Tôn Hà hỏi thăm.
Dương Mậu Di nghe thấy là Tôn Hà liền thành thành thật thật giữ im lặng.
An Lương hắng giọng một cái, “Khụ. Mẹ, con và Lưu Khải còn đang ăn khuya.”
“Con có mang chìa khoá không? Uống ít rượu thôi.” Bà dặn dò.
“Chìa khoá của con chẳng phải ở trường sao?” An Lương đáp lời.
“Rồi rồi, vậy con sang ngủ ké nhà Lưu Khải đi nhé. Dù sao thì quan hệ của hai đứa cũng thân thiết mà, đừng có về làm mẹ thức giấc.” Bà nói xong liền cúp máy.
Khụ!
Quả là Tôn Hà!
Bà biết Lưu Khải. Hồi học cấp hai, cấp ba, An Lương thường hay sang nhà cậu ngủ.
Dù sao cùng là con trai cả, bà còn lo lắng cái gì?
Dương Mậu Di cười ha hả, “Oa, đại vương à. Dì thật sảng khoái quá!”
An Lương sầm mặt, tiểu hồ ly này có phải là muốn nếm thử hàng yêu côn pháp hay không?
Được thôi!
Lương ca phát hiện ra sau khi không có ban thưởng, hắn đột nhiên cảm thấy cứu phụ chính đạo thật khó thành!
“Đại vương, hôm nay anh ở lại chỗ em sao?” Dương Mậu Di hỏi.
“Nếu không thì sao?” An Lương hừ hừ nói: “Chẳng lẽ anh thật sự có thể sang nhà Lưu Khải à?” Hai thằng đàn ông ngủ chung với nhau, cảnh tượng quá cay mắt rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất