Chương 350: Hợp tác cùng thắng, tách ra cùng bại!
Bên trong phòng tiệc tùng có bể bơi của khách sạn Di Hanh, An Lương gần như nói ra toàn bộ thông tin thương mại và thông tin bí mật được thưởng từ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng một cách hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Tiền Tiểu Cương nói: “An Lương, lần hợp tác này ba nhà chúng tôi sẽ toàn lực đầu tư vào, vậy chuyện mỏ vàng này, cậu nghĩ lợi ích lần này nên chia thế nào đây?”
Tiền Tiểu Cương lại bổ sung: “Cho dù là nhà họ Tiền, hay là Tồn Viễn hoặc Vân Hải Dương, mỗi người chúng tôi đều có một nhóm tài nguyên khổng lồ đằng sau. Nhưng tiếng nói của ba người chúng tôi có hạn, để bảo vệ lợi ích của cậu, tốt nhất chúng ta nên quyết định việc chia lợi ích trước.”
Vân Hải Dương tán thành: “Đúng vậy, những cơ hội kiếm tiền trước đây đều là do Lương ca để mắt đến chúng tôi, nhanh chóng đưa chúng tôi bay cao. Lần hợp tác này, nếu muốn động vào mỏ vàng, nhất định phải có sự can thiệp của nguồn tài lực đằng sau chúng tôi.”
“Nếu không giải quyết vấn đề trước, lỡ đâu xảy ra xung đột, tôi không muốn gặp tình huống như vậy.” Vân Hải Dương thở dài nói.
Lý Tồn Viên nhìn An Lương nói: “An Lương, cậu có ý kiến gì?”
An Lương mỉm cười trả lời: “Nghiêm túc mà nói, chuyện này tôi chỉ lo lắng về chuyện mà Hải Dương nói thôi. Quan hệ giữa mọi người đều tốt, thật sự thì ai cũng kiếm được nhiều tiền. Nếu lại vì một lần hợp tác mà trở mặt thành thù hay gì đó thì hoàn toàn không cần thiết.”
Ba anh em Đế Đô gật đầu đồng ý.
“Vì vậy dù có bao nhiêu lợi ích thì bốn người chúng ta cũng chia đều cho nhau. Tôi biết rõ làm như vậy tôi sẽ chiếm lời, bởi vì ba nhà các cậu sẽ phải chi trả rất nhiều tài lực, nhưng tôi chỉ nói hai điểm...” An Lương giơ ngón trỏ và ngón giữa ra nói.
Nếu thực sự chia đều, mỗi nhà một phần tư thì An Lương thực sự chiếm được lợi lớn.
“Thứ nhất, lợi ích trong tay tôi rất có thể sẽ được chia cho nhà thứ năm. Về phần có được chia hay không và chia bao nhiêu thì còn tùy thuộc vào tình hình cụ thể của nhà thứ năm.” An Lương giải thích.
“Các cậu đều có thể đoán được, nhà thứ năm là nhà họ Hoàng. Tôi phụ trách đối phó với nhà họ Hoàng và thuyết phục nhà họ Hoàng thu lại quyền của nhà họ Giả, sau đó giao cho chúng ta.” An Lương giải thích.
“Điều thứ hai, tôi có thể khiến nhà họ Hoàng tự nguyện đem quyền khai thác mỏ vàng của khu vực Linh Khúc đầu tư vào “Hiệp hội Lợi ích” mà chúng ta đã thành lập. Từ đó, chúng ta có thể hoàn toàn có được quyền khai thác, thay vì chỉ được ủy quyền như nhà họ Giả.” An Lương giải thích về vai trò của mình.
“Về vấn đề bảo đảm lợi ích của chúng ta, tôi rất cảm kích vì sự tin tưởng của các cậu dành cho tôi, nhất là khi không có bất kỳ chứng cứ bảo đảm gì, các cậu cũng dám giao tiền vốn cho tôi.” An Lương cảm kích nói.
Lý Tồn Viễn trả lời: “Lần này thì khác, lần này không chỉ có chúng ta, mà còn có thế lực phía sau, cho nên tốt nhất phải có kế hoạch hoàn hảo. Suy cho cùng, chặn triệt để những kẽ hở, không có cám dỗ sẽ không phạm sai lầm.”
Tại sao mọi người lại mắc sai lầm?
Vì có cơ hội mắc sai lầm!
Nếu không có cơ hội để mắc sai lầm thì sao có thể mắc sai lầm chứ?
Cơ hội còn không có, làm sao có thể mắc sai lầm đúng không?
Vân Hải Dương tán thành: “Tôi đồng ý!”
Tiền Tiểu Cương gật đầu khẳng định: “Phải như thế, tạm thời chúng ta sẽ giữ bí mật chuyện này, không nói với gia đình trong thời gian này. Chúng ta sẽ nói với gia đình khi An Lương có một kế hoạch hoàn hảo.”
Mấy người anh em này thật thú vị!
An Lương giải thích: “Quả thực có một kế hoạch cũng rất được, như tôi vừa mới nói, hãy để nhà họ Hoàng đưa quyền khai thác và một loạt các thủ tục về khoáng sản vào một công ty với hình thức là tài sản. Tôi sẽ trích ra một phần của tôi đưa cho anh ta, như vậy chúng ta có thể có toàn bộ quyền sở hữu đối với khu vực Linh Khúc.”
“Chuyện này… mặc dù trước đó cậu có nói cậu có thể làm được, nhưng tôi nghĩ có vẻ khó đúng không?” Lý Tồn Viễn nói.
“Nếu như các cậu tiến hành điều tra sâu hơn sẽ phát hiện ra vấn đề. Các cậu không cần phải giấu giếm gia đình, bởi vì những vấn đề ở thời gian đầu thực sự cần ba nhà các cậu xử lý. Bao gồm việc xóa bỏ nhà họ Giả và quyền sở hữu mỏ vàng ở khu vực Linh Khúc của nhà họ Hoàng, tất cả những thứ này điều cần sự nỗ lực của các cậu.” An Lương giải thích.
“Nếu các cậu không cung cấp tài nguyên, tôi thật sự không cách nào lấy được, nhưng không có tôi thì mỏ vàng lớn nhất này có thể rơi vào tay nhà họ Vương.” An Lương giải thích.
“Ba nhà các cậu hành động trước, nhà họ Hoàng là bước cuối cùng tôi giải quyết. Sau đó chúng ta dựa theo thỏa thuận để phân chia cổ phần công ty. Cổ phần nhà họ Hoàng sẽ do tôi bỏ ra. Cuối cùng, chúng ta sẽ tiếp quản mỏ vàng.” An Lương giải thích.
“Tất nhiên nếu như thế lực đằng sau các cậu có ý nghĩ khác, giống như nhà họ Vương và nhà họ Giả lục đục với nhau. Vậy lần hợp tác này của chúng ta sẽ ngừng ngay lập tức.”
Không cần phải nói thêm!
Nếu lần hợp tác này bị chấm dứt, tình bạn giữa An Lương và ba anh em ở Đế đô sẽ tan thành mây khói, dù không trở thành kẻ thù nhưng họ sẽ không bao giờ trở lại như cũ nữa.
Không ai thích phản bội!
An Lương cũng không thích phản bội, nên nhân cơ hội nói ra cậu không thể nào độc chiếm một mình được.
Cơ hội duy nhất này là: Hợp tác cùng thắng, tách ra cùng bại.
An Lương giữ át chủ bài quan trọng nhất, lá bài tẩy này khiến cho nhà họ Hoàng cam tâm tình nguyện đầu tư quyền sở hữu mỏ vàng ở khu vực Linh Khúc vào công ty mới.
Nhưng nếu không có sự hỗ trợ của ba nhà Lý, Tiền và Vân, An Lương sẽ không thể giải quyết những việc khác.
Suy cho cùng, đó là kinh doanh mỏ vàng xuyên khu vực hay là mỏ vàng có tranh chấp về quyền tài sản, nằm mơ đi!
Ngược lại cũng vậy.
Nếu ba nhà Lý, Vân và Tiền bỏ An Lương sang một bên, bọn họ không có át chủ bài, thì đương nhiên không thể nào khiến cho nhà họ Hoàng cam tâm tình nguyện giao ra quyền sở hữu mỏ vàng.
Cho dù lấy được quyền đại diện thì sao? Nếu lại xảy ra tranh chấp thì sao?
Đó là lý do tại sao mà: Hợp tác cùng thắng, tách ra cùng bại.