Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 371: Thay đổi sao? Thăm dò sao?

Chương 371: Thay đổi sao? Thăm dò sao?
Đã gần năm giờ chiều.
Nhóm người Lý Tồn Viễn đến Học Viện m Nhạc Quốc Tế tìm An Lương. Tiền Tiểu Cương cười nói: “Chị dâu, tối nay chúng tôi có thể mượn An Lương không?”
Vân Hải Dương tán thành: “Chúng tôi cùng đi ăn tối, nói vài chuyện của đàn ông chúng tôi.”
Cả Lý Tồn Viễn và Hoàng Tuấn Phong đều không nói gì.
Trần Tư Vũ liếc nhìn Hoàng Tuấn Phong không quen, cô trả lời: “Các cậu muốn đưa anh ấy đi thì đưa đi đi, tốt nhất buổi tối cũng đừng về.”
“Ha ha, tôi đoán chắc Lương ca sẽ không dám!” Tiền Tiểu Cương cười trêu chọc.
“Cậu nói nhiều quá!” An Lương chửi đùa.
Sau khi An Lương đi theo đám người Lý Tồn Viễn, Tống Thiến ở một bên nói: “Tư Vũ, cậu nổi tiếng trong trường rồi, mọi người điều đang nói về chuyện bạn trai thần tiên của cậu đó.”
“Bọn họ nói gì?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
“Hầu hết các cô gái đều ghen tị, dù sao thì có ai không ghen tị với loại bạn trai thần tiên như vậy chứ?” Tống Thiến thở dài.
“Nhưng hầu hết các bạn học nam đều đang đau lòng. Bọn họ nói cái gì mà không phải vì cậu ta giàu.” Tống Thiến nói xong lại bổ sung: “Những người này là Nịnh Mông Tinh, bản thân mình không tài giỏi lại không cho người ta tài giỏi, mình cũng không chửi nổi.”
Trần Tư Vũ cười đáp lại: “Mình và An Lương đã đoán trước được tình huống này, nên sắp xếp tặng đàn piano lần này để tránh những Nịnh Mông Tinh này nói chuyện khó nghe hơn.”
“Chẳng muốn quan tâm đến những Nịnh Mông Tinh này, bọn họ ngoại trừ xót cũng không thể làm gì.” Trần Tư Vũ cởi mở nói.
Ở chung với An Lương nhiều, tâm lý của Trần Tư Vũ dần thay đổi. Cô vốn là người hay để ý mọi chuyện, nhưng bây giờ cô đột nhiên trở thành người không thèm để ý. Chẳng hạn như những lời nhận xét của nịnh mông tinh và âm dương sư.
Đây có lẽ là sự khác biệt về cảnh giới trên cao sao?
Nói khó nghe hơn một chút, tình yêu không có vật chất làm chủ mới thật sự là tình yêu sao?
Vậy có thể cho thấy rằng tình yêu không liên quan gì đến tiền bạc à?
Đê tiện, đấy không phải là năng lực chỉ có người giàu mới có, không đê tiện là phải không có tiền sao?
Tình yêu cũng vậy, có tiền thì có tình yêu, không có tiền cũng có thể tình yêu, giữa hai cái này tuyệt đối không có quan hệ gì cả.
Nếu như cho nịnh mông tinh một cơ hội, để nịnh mông tinh làm người có tiền, hơn nữa còn có một cô bạn gái giống như Trần Tư Vũ thì nịnh mông tinh vẫn còn chua ư?
Khốn nạn thì có!
“Hừ, Tư Vũ, hôm nay cậu mời mình đi ăn chắc không sao nhỉ?” Tống Thiến ậm ừ nói: “Nói trước nha, nhà ăn trường học không được, quán trứng cá phía sau cũng không được, bạn trai thần tiên của cậu đúng là bị bệnh, lần nào tới cũng ăn trứng cá ở đó, tôi đúng là cực khổ mà.”
Trần Tư Vũ đồng ý: “Không vấn đề gì, chúng ta đến chung cư quốc tế Vân Cảnh, đồ ăn Trung Quốc bên đó rất ngon.”
“Cậu muốn gọi Sương Sương đi luôn không?” Tống Thiến hỏi.
Trần Tư Vũ gật đầu khẳng định: “Gọi.”
“Để mình gửi Wechat cho cậu ấy, chúng ta đợi cậu ấy ở bãi đậu xe nha?” Tống Thiến hỏi. Trần Tư Vũ trả lời: “Không vấn đề.”
Sau khi Tống Thiến gửi WeChat, cô ấy lại nói: “Sương Sương sẽ đến ngay.”
Một lúc sau, Ninh Nhược Sương đi tới bãi đậu xe ngoài trời của Học Viện m Nhạc Quốc Gia. Cô ấy chào hỏi trước, nhưng cô ấy không có nói tới chuyện ở tiệm trà sữa, cô ấy chỉ thở dài nói: “Tư Vũ, mình cũng ngưỡng mộ cậu thật.”
Trần Tư Vũ đáp lại một cách nửa đùa nửa thật: “Nếu ngưỡng mộ thì cậu cũng cố lên.”
“Hả?” Ninh Nhược Sương nhìn Trần Tư Vũ nghi ngờ, cô nghĩ rằng Trần Tư Vũ đang thử mình.
Tống Thiến xen vào: “Hai người đừng có hàn huyên nữa được không, muốn trò chuyện thì đi rồi trò chuyện. Tư Vũ, bạn trai thần tiên của cậu đã bỏ cậu lại đi ăn uống no say rồi, cậu cũng mau đưa chúng ta đi đi.”
Trần Tư Vũ hừ nhẹ: “Bỏ rơi mình là có ý gì! Thiến Thiến, trong ba người chúng ta ai là người thấp nhất?”
Mặc dù Trần Tư Vũ đang hỏi, nhưng cả cô và Ninh Nhược Sương đều nhìn sang Tống Thiến.
Trần Tư Vũ cao 1m78, Ninh Nhược Sương cao 1m72 còn Tống Thiến là 1m69. Ai thấp nhất không phải rõ rồi sao?
“Ý cậu là gì?” Tống Thiến ngây ngốc hỏi.
“Thấp nhất thì ngồi phía sau rồi!” Trần Tư Vũ bật cười, cô mở cửa chiếc BMW M8 Thunder Edition, thả ghế trước xuống, rồi nhìn sang Tống Thiến.
Tống Thiến chửi bậy: “Oa, các cậu thật độc ác, tôi sẽ nhớ kỹ các cậu!” Con gái cao 1m69 rất thấp sao?
Chỉ có thể nói rằng Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương quá cao!
Tống Thiến ngồi ở hàng ghế sau, Trần Tư Vũ ngồi ở ghế lái và Ninh Nhược Sương đương nhiên là ngồi ghế phụ. Ba người họ cùng nhau đến chung cư quốc tế Vân Cảnh, sau đó Trần Tư Vũ dùng App Quản Gia để gọi đồ ăn.
Tống Thiến đang chơi piano trong phòng khách, Ninh Nhược Sương lại tìm thấy rất nhiều túi hàng hiệu của Christian Dior và Louis Vuitton trong phòng khách.
Cô ấy tò mò hỏi: “Bạn trai thần tiên của cậu dẫn cậu đi mua đồ sao?”
Tống Thiến thay mặt Trần Tư Vũ trả lời: “Lúc trước bọn họ đi SKP mua hàng đó, tiêu tốn hơn một trăm vạn. Cậu tự suy nghĩ một chút, bạn trai như vậy là dạng đẳng cấp gì.”
“Không phải rất bình thường sao?” Ninh Nhược Sương hỏi ngược lại. “Hả?” Tống Thiến khó hiểu.
“Căn hộ này trị giá hơn 1000 vạn, cậu ta thẳng tay đưa cho Tư Vũ, chiếc BMW M8 vừa rồi là khoảng 300 vạn cũng thẳng tay đưa cho Tư Vũ. Cây đàn piano trước mặt cậu cũng gần 200 vạn. Cậu còn cảm thấy bỏ ra hơn 100 vạn như vậy không phải rất bình thường sao?” Ninh Nhược Sương nhìn kỹ càng hơn.
“Đừng nói nữa, tôi đã trở thành nịnh mông tinh rồi, nói thêm nữa tôi sẽ chết vì xót mất!” Tống Thiến thể hiện rằng cô ấy rát ghen tị.
Tại sao người đàn ông cô ấy gặp lại là cẩu nam nhân ham của nhà cô ấy chứ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất