Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 431: Em đang kiểm tra anh sao?

Chương 431: Em đang kiểm tra anh sao?
An Lương đi thang máy xuống tầng, bây giờ cậu đi nộp lệ phí, sau đó tìm được hiệu thuốc để lấy thuốc, tất cả đều là loại thuốc dạng xịt, tổng chi phí hết 450 tệ.
Nhìn chung mà nói, chi phí tương đối phải chăng!
Ít nhất là không bị ép phải bán cây nạng đi phải không?
Ngồi chờ trên ghế nghỉ bên ngoài khoa y học thể thao trên tầng bốn, Trần Tư Vũ rất nhanh đã xem xong video, cô nhìn về phía Ninh Nhược Sương: “Nghiêm trọng như vậy sao?”
Ninh Nhược Sương gật đầu: “Tớ còn tưởng rằng sẽ không nghiêm trọng lắm.”
“Cậu định làm gì?” Trần Tư Vũ hỏi.
“Tớ chuẩn bị về nhà.” Ninh Nhược Sương đáp lại: “Thời gian nghỉ ngơi hơn hai tháng, chân trái không thể dùng sức, nếu như ở lại trường học, như vậy rất phiền phức.”
Chỉ cần đi lên và xuống giường thôi là cũng đủ rắc rối!
Bởi vì chân trái không thể dùng sức, chẳng lẽ chân phải nhảy một chân lên sao?
Đó không phải là một điều ngớ ngẩn à?
“Nhưng...” Trần Tư Vũ do dự một chút, mới tiếp tục nói: “Nếu như cậu trở về, ba cậu chắc hẳn rất khó xử phải không?”
Ninh Nhược Sương thở dài một hơi: “Ông ấy khó xử, tớ cũng chỉ có thể trở về.”
Tình hình gia đình Ninh Nhược Sương có chút phức tạp, ba cô tái hôn lần hai, mẹ kế có con gái riêng của mình, bất kể là mẹ kế, hay là con gái của mẹ kế đều vô cùng chán ghét Ninh Nhược Sương.
Ninh Quang Dương ba của Ninh Nhược Sương thực sự vô cùng khó xử!
Ninh Nhược Sương là con gái của ông ấy, Ninh Nhược Văn con gái do mẹ kế Kha Thư Mẫn của Ninh Nhược Sương cũng là con gái của ông ấy.
Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt!
Trần Tư Vũ biết tình hình trong nhà Ninh Nhược Sương: “Cậu trở về như vậy, với tình hình của mẹ kế cậu, tớ lo lắng bà ta sẽ giở tính tình cổ quái ra, thậm chí còn cố ý kiếm chuyện với cậu đó!”
“Đặc biệt là em gái cùng cha khác mẹ của cậu, tính cách cực kỳ xấu xa, tớ cảm thấy cậu vẫn đừng trở về thì hơn!” Trần Tư Vũ khuyên nhủ.
Cô tiếp tục: “Nếu không cậu đi sang kia với tớ đi!”
Ninh Nhược Sương kinh ngạc nhìn Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ đáp lại: “Phòng làm việc ở phòng khách của tớ bên kia, thật ra cũng không có sử dụng, tớ bảo An Lương chuẩn bị lại một chút, một lần nữa biến nó thành phòng ngủ.”
“Chung cư quốc tế Vân Cảnh vô cùng tiện lợi, tớ thường chơi đàn ở bên đó, một lần là cả ngày, ăn cơm hay làm gì cũng là mua về nhà, muốn mua cái gì cũng có thể để dịch vụ quản gia xử lý.” Trần Tư Vũ nói.
“Dịch vụ như thế này rất thích hợp cho cậu nghỉ ngơi chữa lành vết thương.” Trần Tư Vũ nói thêm.
Ninh Nhược Sương nhíu mày: “Nhưng An Lương cũng ở đây, không tiện đâu?”
“Có gì mà bất tiện. Hơn nữa, anh ấy sẽ đi sớm!” Trần Tư Vũ nói rõ: “Tớ nghe anh ấy nói, thứ sáu anh ấy sẽ rời đi, cuối tuần thứ bảy quay về Thịnh Khánh, hình như là xử lý công việc nhà, gần đây nhà anh ấy có việc, dù sao thì sau khi anh ấy đi lần này, sẽ phải tập trung học tập ở trường.”
“Bên đó bắt đầu kỳ thi cuối cùng vào ngày 24/12, anh ấy phải bận rộn với các khóa học bị bỏ lỡ trước đó, ít nhất phải đạt được điểm tiêu chuẩn, cho nên trước khi thi, chắc là anh ấy sẽ không có thời gian tới đây.” Trần Tư Vũ nói rõ.
Ninh Nhược Sương chần chừ: “Sau kỳ thi thì sao?”
“Mình sẽ hỏi sau.” Trần Tư Vũ đáp lại: “Có điều tớ đoán anh ấy có không ít chuyện. Chắc anh ấy muốn đi mỏ vàng một chuyến, sau đó việc làm ăn của nhà bọn họ cũng phải xử lý, việc làm ăn của anh ấy cũng cần xử lý, hơn nữa còn chuyện tết nguyên đán, dù sao cũng phải rất bận rộn.”
“Cậu không nói với gia đình về chuyện của cậu và anh ấy sao?” Ninh Nhược Sương tò mò hỏi.
Trần Tư Vũ phủ nhận: “Nhà mình cũng là một mớ hỗn độn. Lúc trước ông ngoại qua đời, ông để lại một căn nhà, vốn là để lại cho mình nhưng chỉ là nói miệng.”
“Ông ngoại đi vội vàng, không để lại di chúc. Căn nhà cũ đó đã trở thành ngòi nổ, bác cả, bác hai, còn có bác ba, hơn nữa là cả bố mình, bọn họ tranh nhau một căn nhà này, tranh giành đến mức tình anh em cũng không để ý tới.” Trần Tư Vũ tự giễu nói.
Lúc trước cô dẫn An Lương đi ăn mì thịt dê của bà Hùng, còn cảm nhận được thời gian ở trong căn nhà cũ.
“Kết quả cuối cùng thì sao?” Ninh Nhược Sương tò mò.
“Theo quy định của pháp luật, căn nhà đó, bốn anh em bọn họ đều được thừa kế, cuối cùng bán với giá 320 vạn, bốn anh em mỗi người 80 vạn.” Trần Tư Vũ nói chuyện xấu trong nhà.
“Rẻ như vậy sao?” Ninh Nhược Sương có chút kinh ngạc.
“Thực ra không còn rẻ nữa, vốn chỉ là một căn nhà nhỏ, hơn bảy mươi mét vuông, nếu không phải xung quanh có một trường tiểu học, căn nhà cũ nát chật hẹp kia chắc chắn không được cái giá này.” Trần Tư Vũ đáp lại.
Khi An Lương đến, hai người ngừng trò chuyện, An Lương hỏi: “Nói chuyện gì thế, anh đến lại không nói gì nữa?”
“Đúng rồi, những loại thuốc này, còn có phí lấy số, tổng cộng là 500 tệ, cô nhớ chuyển tiền cho Trần Tư Vũ nhà chúng tôi.” An Lương nói thêm.
“ y da, đại gia!” Trần Tư Vũ nũng nịu.
Ninh Nhược Sương cũng nhìn An Lương với vẻ mặt kỳ quái.
Người đàn ông này có thể đưa cho họ một cái ba lô Louis Vuitton trị giá 32.500 tệ, nhưng bây giờ anh ta lại hỏi 500 đồng tiền thuốc men, như vậy…?
“Tôi đây không phải lo lắng bạn học Ninh Nhược Sương có gánh nặng tâm lý gì sao, đỡ phải ảnh hưởng đến tình cảm thân thiết của các cô, cho nên thanh toán đi?” An Lương nói rõ.
Trần Tư Vũ bất đắc dĩ nhìn An Lương, sau đó nói: “Sương Sương, cậu đừng để ý tới anh ấy.”
“Đúng rồi, em có một chuyện muốn bàn bạc với anh, tình hình của Sương Sương anh cũng đã biết, cho nên em muốn cậu ấy sang kia với chúng ta, anh thấy thế nào?” Trần Tư Vũ hỏi.
???
Điều này… cô gái Đế Đô da trắng, xinh đẹp và chân dài này đang thử lòng anh phải không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất