Chương 461: Vậy mà cũng bị bắt chước sao?
Nhà An Lương và nhà Lý Tịch Nhan thật sự chỉ cách có hơn ba cây số, Học Viện Kinh Tế Thiên Phủ cho nghỉ rất dài, An Lương định rằng vào lúc nghỉ đông xem Lưu Linh còn có thể phòng được không?
Mẹ vợ này có chút thái quá rồi!
Chuyến bay từ Đế Đô bay tới Thịnh Khánh, đương nhiên là An Lương chọn khoang hạng nhất.
Những người đẹp hàng không không lọt được vào mắt anh Lương, bây giờ tâm tình của An Lương đã trở nên bình lặng, đi máy bay thì yên tĩnh ngồi máy bay, nhìn người đẹp cái gì chứ?
Năm giờ hai mươi chiều, chuyến bay đến Thịnh Khánh đúng giờ.
Ưu thế của khoang hạng nhất lại một lần nữa được phát huy, An Lương có thể xuống máy bay trước, cậu gửi tin nhắn trên Wechat cho Dương Mậu Di.
‘An Lương: Em tới chưa?’
‘Dương Mậu Di: Đến rồi đến rồi, đại vương, anh đi ra là có thể thấy em.’
‘An Lương: Chờ anh.‘
An Lương bước nhanh hơn, khi đi tới cửa ra vào trong nước, An Lương nhanh chóng nhìn thấy Dương Mậu Di.
Dương Mậu Di cũng nhìn thấy An Lương, hôm nay cô ấy mặc quần tất giữ ấm màu đen với một chiếc áo khoác mỏng, không có sự cồng kềnh của mùa đông, nhìn khá nhẹ nhàng sảng khoái.
“Đại vương!” Dương Mậu Di nhanh chóng chạy về phía An Lương.
An Lương cười nhìn Dương Mậu Di chạy như bay tới, cậu giang hai cánh tay ra ôm Dương Mậu Di vào trong ngực, hạ giọng nói: “Hồ Ly Tinh có nhớ anh hay không?”
“Có, em rất nhớ đại vương!” Dương Mậu Di khẳng định.
Đàn ông xung quanh, cho dù là người trẻ tuổi hay là đàn ông trung niên, tất cả đều ngưỡng mộ nhìn An Lương.
Tên này dựa vào đâu mà được người đẹp như Dương Mậu Di thích chứ?
Không phải chỉ trông cao một chút, đẹp trai một chút, có tiền một chút thôi sao?
Không biết nhục!
An Lương nắm tay trái của Dương Mậu Di đi về phía hầm đỗ xe.
Dương Mậu Di vẫn lái chiếc GLC-AMG63 màu trắng, cô ấy đưa chìa khóa xe cho An Lương: “Đại vương, anh lái xe được không?”
“Được.” An Lương nhận chìa khóa xe.
Khi An Lương nổ máy, Dương Mậu Di đang thanh toán phí đỗ xe, cô ấy đỗ xe đã hơn một tiếng.
Bởi vì cô ấy sợ trên đường bị kẹt xe, sẽ bỏ lỡ thời gian An Lương xuống máy bay, vì vậy mà cô ấy xuất phát sớm hơn rất nhiều nên đã đỗ xe rất lâu.
Sau khi Dương Mậu Di trả xong phí đỗ xe, cô ấy lại len lén nhìn An Lương.
An Lương phát hiện Dương Mậu Di đang len lén nhìn mình, cậu cười hỏi: “Làm gì vậy?”
“Thì nhìn đại vương chứ gì nữa!” Dương Mậu Di đáp lại.
“Hả?” An Lương nghi hoặc.
Dương Mậu Di cười ngốc nghếch: “Thì chính là nhìn đại vương.”
Hồ Ly Tinh này!
“Mà này đại vương, gần đây có xảy ra một chuyện rất hài hước.” Dương Mậu Di nói.
“Vào đầu tháng, trên nền tảng của tụi em bất ngờ bùng nổ vì một chàng trai livestream chạy siêu xe, chàng trai này bắt đầu livestream ở Ma Đô, nội dung phát sóng của cậu ấy là chạy siêu xe truyền hơi ấm cho những người nghèo.” Dương Mậu di nói rõ tình huống.
“Ví dụ như đưa một phần cơm phong phú cho công nhân bảo vệ môi trường hay là đưa một chút gạo và dầu cho người nhặt rác, đưa một chút đồ ăn cho những kẻ lang thang. Tóm lại là làm những điều tích cực, tiếp theo là bất ngờ bùng nổ.” Dương Mậu Di nói tiếp.
“Đây không phải chuyện tốt sao?” An Lương hỏi lại.
Mặc dù làm chuyện phô trương đáng nghi ngờ, nhưng chuyện phô trương như thế cũng cần được xử lý hợp tình hợp lý.
Bởi vì cho dù là quá phô trương, nhưng những người nghèo đó không phải cũng nhận được lợi ích sao?
Quan trọng nhất chính là những người nghèo sẽ nhận được nhiều sự quan tâm.
“Đúng là rất tốt, cậu ta là người livestream nổi nhanh nhất trên nền tảng Răng Hổ. Mặc dù lượng phần thưởng có chút ít nhưng độ phổ biến vô cùng cao. Trong suốt buổi phát sóng trực tiếp, số ghế VIP hơn 5 vạn người.” Dương Mậu Di nói rõ tình huống.
Ngược lại Dương Mậu Di khi phát sóng trực tiếp đồ ăn và khám phá nhà hàng, ghế VIP cũng chỉ có thể hơn 1000, những lúc khác thì sao?
Những lúc Dương Mậu Di không phát trực tiếp!
Bây giờ Dương Mậu Di đã giảm bớt số lượng phát sóng trực tiếp, cô ấy bắt đầu tìm kiếm các cửa hàng đồ ăn ngon tinh tế hơn để phát sóng, ví dụ như chọn lựa cửa hàng thứ thiệt và một số nhà hàng cao cấp.
Còn đối với hoạt động PK thường xuyên thì sao?
Xin lỗi nha!
Bây giờ Dương Mậu Di đã không cần tham gia!
Bởi vì Dương Mậu Di đã ký hợp đồng với nền tảng Răng Hổ, cô ấy lại không có nhiệm vụ trong công hội, cũng không có yêu cầu gì trong lượng phần thưởng cả.
“Lúc sau có chuyện gì xảy ra à?” An Lương hỏi.
Lúc đầu rất tốt nhưng lúc sau không tốt phải không?
“Lúc sau cậu ta học theo cách làm của Đại Vương, ở nền tảng Răng Hổ thẳng tay dùng một trăm vạn tiền mặt quay thưởng. Dựa theo Trực Tiếp Tin Tức Sự Kiện Lớn đưa tin, tổng số quay thưởng của người này lập tức đạt đến độ cao 400 vạn, trong đó giải nhất là 100 vạn tiền mặt, thấp nhất là 1 vạn tiền mặt.” Dương Mậu Di nói rõ.
“Vào ngày thứ bảy và ngày chủ nhật tuần trước, cậu ta tiến hành quay thưởng hai ngày, thời gian đổi thưởng được sắp xếp vào Lễ Tạ Ơn, vừa hay để cảm ơn fan hâm mộ.” Dương Mậu Di bổ sung.
Sắp xếp như vậy nhìn vào đúng là không có vấn đề gì, phát thưởng vào Lễ Tạ Ơn để cảm ơn fan hâm mộ, nhìn có vẻ rất có ý nghĩa, nhưng An Lương đoán rằng chắc đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi đúng không?
“Sau đó cậu ta bỏ chạy sao?” An Lương tò mò hỏi.
“Đại vương, anh vậy mà đoán được!” Dương Mậu Di khẳng định trả lời: “Đúng vậy, cậu ta bỏ chạy, nghe nói kiếm lời hơn 300 vạn là lập tức chạy đó!”
Quả nhiên chạy trốn!