Chương 469: Chân muỗi thật thơm!
Hôm sau.
Hơn bảy giờ sáng, An Lương tỉnh lại, tiểu Hồ Ly Tinh còn nằm trong ngực của An Lương ngủ say, cậu lại tiếp tục ngủ.
Gần chín giờ, An Lương tỉnh lại lần nữa đã không thấy bóng dáng của tiểu Hồ Ly Tinh đâu.
Đầu tiên An Lương gửi Wechat cho Dương Mậu Di, hỏi thử cô đang ở đâu.
'Đại vương, em đang mua đồ ăn sáng, sẽ về nhanh thôi.' Tiểu Hồ Ly Tinh trả lời.
An Lương rời giường rửa mặt, khi cậu đánh răng súc miệng, Dương Mậu Di đã mua bữa sáng rồi trở về, cô mua cháo Bát Bảo, sủi cảo chiên với trứng luộc nước trà.
Khi An Lương từ phòng vệ sinh đi ra, Dương Mậu Di đã lột vỏ xong 4 cái trứng luộc nước trà, cô nói: “Đại vương, mau ăn sáng thôi.”
Bữa ăn sáng này rất đơn giản, cộng lại không quá hai mươi tệ, nhưng An Lương vẫn ăn rất vui vẻ.
An Lương chưa bao giờ đòi hỏi, cho dù là một phần Sủi Cảo Tôm Hấp Pha Lê giá 888 tệ của chung cư quốc tế Vân Cảnh hay là Sủi Cảo Chiên giá 3 tệ như bây giờ, cậu đều có thể ăn một cách vui vẻ.
Đặc biệt là Dương Mậu Di tỉ mỉ giúp cậu bóc trứng gà luộc nước trà, những chi tiết này đủ nói rõ địa vị của An Lương trong lòng Dương Mậu Di, cho thấy Dương Mậu Di là thích An Lương chứ không phải chỉ thích tiền.
Những chi tiết này là không thể giả bộ được!
An Lương đã nhìn thấy quá nhiều tình huống vì đồng tiền mà ở chung với nhau, dù sao trong hội của An Thịnh Vũ, luôn luôn xuất hiện già trẻ quen nhau, thậm chí vì già trẻ cặp kè mà cảm thấy oai.
Mối quan hệ chỉ có tiền cũng giống như quả dưa hái xanh, dù là ở bên cạnh nhau, nhưng cơ thể của cô ấy cũng không thích bạn!
“Mà này, tiểu Hồ Ly, khi nào em nghỉ định kỳ vậy?” An Lương hỏi.
“Em nghỉ hơi muộn, nghe nói là ngày 10 tháng 1.” Dương Mậu Di đáp lại.
“Đúng là hơi muộn!” An Lương tán thành.
Dù sao cũng là trường đại học hùng mạnh có dự án 985 và dự án 211, nghỉ định kỳ muộn một chút thì có sao?
Hai người đã ăn sáng xong, An Lương nói: “Buổi sáng không bận gì thì anh dẫn em đi trung tâm Quốc Kim.”
Dương Mậu Di đáp lại: “Đại vương, em không cần mua gì cả.”
“Chúng ta đi dạo một vòng.” An Lương đáp lại. Hôm qua khi ăn lòng gà, nhận được Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp, vừa hay hôm nay dùng luôn.
Nguyên nhân là do lúc trước ở Đế Đô thanh toán xong 300 vạn tiền đặt cọc mua xe xong, tài khoản cá nhân của cậu chỉ còn lại không quá 20 vạn, mặc dù công ty An Tâm Đầu Tư có 5,8 ức, thế nhưng có ảnh hưởng tới việc Anh Lương tiêu xài sao?
Cho nên hôm nay đi tiêu một chút, chân muỗi dù có bé thì vẫn là thịt!
“Ồ!” Dương Mậu Di khôn khéo gật đầu.
Nói thật thì An Lương có hơi thích cảm giác ép buộc Dương Mậu Di, mỗi lần Dương Mậu Di tỏ ra không muốn thì An Lương lại ép cô đồng ý, hình như có một cảm giác rất thích thú thì phải?
Trước khi đi ra ngoài, con Hồ Ly Tinh này lại bị Đế Vương Thần Thánh trấn áp một lần, dù sao sự nghiệp giúp đỡ chính đạo không thể dừng lại.
Tới gần 10:30, An Lương và Dương Mậu Di mới đi ra ngoài.
Lần này đi tới trung tâm Quốc Kim, bởi vì lái Mercedes-Benz GLC-AMG63, cho dù là xe có cấp bậc tính năng trăm vạn, nhưng vẫn không thể dùng những chỗ đỗ xe chuyên dụng.
Cửa ra vào trung tâm Quốc Kim, đương nhiên là khu dành cho siêu xe!
An Lương lái xe đi tới bãi đậu xe dưới hầm, cậu quen đường đậu xe xong sau đó dắt Dương Mậu Di đi vào thang máy.
Hai người đi thang máy lên tầng trệt của trung tâm Quốc Kim.
Dương Mậu Di nói lần nữa: “Đại vương, anh không cần mua cho em đâu, bình thường em cũng không có dùng tới, không thích hợp dùng ở trường học, khi phát sóng trực tiếp cũng không cần thiết.”
An Lương gật đầu: “Ừ, anh biết rồi, chúng ta chỉ đi dạo một vòng.”
“A!” Dương Mậu Di luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
An Lương kéo cô đi vào cửa hàng Louis Vuitton, mặc dù cậu thích ép buộc Dương Mậu Di nhưng lần này Dương Mậu Di nói rất có lý, cậu không có ép Dương Mậu Di mua quần áo cao cấp.
Nhưng túi xách cao cấp sẽ không có chuyện gì đúng không?
“Em xem một cái túi xách thế nào?” An Lương ra hiệu Dương Mậu Di xem cái túi BABYLONE CHAIN BB.
Dương Mậu Di nhìn cái túi xách màu trắng sữa, đây là một cái túi xách ba trong một, có thể xách tay, có thể dùng làm túi khoác trên cánh tay, nếu như có thêm dây đeo thì chính là túi đeo chéo.
An Lương lấy túi xách xuống đưa cho Dương Mậu Di: “Thích không?”
Dương Mậu Di cầm lấy xem xét, cô gật đầu nói: “Khá đẹp.”
“Vậy thì mua!” An Lương cười đáp lại: “Chúng ta chọn thêm một cái."
“Hả?” Dương Mậu Di nghi hoặc: “Đại vương, anh cũng chọn cho mình một cái đi được không?”
An Lương nghĩ nghĩ một chút mới gật đầu nói: "Được! Anh chọn cho mình một cái.”
Túi nam của Louis Vuitton có vẻ càng ngày càng khó coi, An Lương chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn chiếc túi dòng OUTDOOR mới ra mắt năm nay.
Cậu cũng chọn cái màu trắng sữa để kết hợp với chiếc túi xách của Dương Mậu Di.
Túi xách của Dương Mậu Di có giá 31.500 tệ, túi của An Lương là 16.000 tệ, cộng lại là 47.500 tệ, còn một chút nữa mới đến giới hạn.
An Lương thuận tay cầm một cái móc chìa khóa DAUPHINE DRAGONNE, giá trị 3650 tệ, cuối cùng cộng lại là 51,150 nguyên, vượt qua giới hạn một chút.
'Tinh!'
'Chúc mừng ký chủ sử dụng Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ-Sơ Cấp, nhận được ngẫu nhiên hoàn tiền gấp ba lần.'
Sau khi chờ đợi chuyển tiền, An Lương nhận được tin nhắn tài khoản ngân hàng của cậu đã có thêm 15 vạn, cậu lại có một cảm giác cảm động.
Có lẽ là do sau khi quẹt số tiền 51.500 tệ, bên trong thẻ ngân hàng của cậu còn không quá 13 vạn tệ?