Chương 506: Bữa ăn của chị em sinh đôi?
‘Ký chủ đã sử dụng thành công 【Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon】, hệ thống đang tiến hành tổng kết’.
‘Tổng mức tiêu thụ lần này: 12.000 tệ’.
‘Hệ số hoàn tiền ngẫu nhiên cho mức tiêu thụ lần này: 85’.
‘Hệ số độ hài lòng cho mức tiêu thụ lần này: 299’.
‘Số tiền được hoàn cuối cùng sau khi tiêu thụ: 3.049.800 tệ’.
‘Nhắc nhở đặc biệt: Số tiền được hoàn lần này sẽ do Công ty Đầu tư An Tâm sử dụng tài khoản đầu tư của Ký chủ, thu được lợi nhuận tương ứng từ thị trường chứng khoán Mỹ, mọi thao tác đều hợp tình hợp lý, có thể điều tra được, xin ký chủ yên tâm’.
An Lương kiểm tra tình hình chi tiết về độ hài lòng, Hạ Như Ý và Trầm Thế Trung đều đạt mức cao nhất, hệ số độ hài lòng của Diêu Tuyết trừ đi 001, hệ số độ hài lòng cực kỳ nhỏ như 001 này có bị trừ đi cũng không có vấn đề gì lớn lắm?
Tổng số tiền được hoàn lại vậy mà hơn 300 vạn!
Nếu cộng thêm 55 vạn cho lần hoàn tiền ở quán buffet Tứ Hải Gia trước đó, có khác gì với việc được miễn phí một chiếc Lamborghini Urus không?
Cảm giác này thật tuyệt!
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng luôn tạo ra sự cảm động trong một cuộc sống bình thường thế này!
Bốn người rời khỏi tiệm ẩm thực Nhật Bản Teppanyaki của Cẩm Các Anh Hải.
Trong thang máy, Trầm Thế Trung nói: “An Lương, chúng ta chia ra hành động chứ?”
Ý của cậu ta là cậu ta sẽ đưa Diêu Tuyết về Học viện Mỹ thuật, còn An Lương đưa Hạ Như Ý về Học viện Sư phạm.
“Không thành vấn đề, lát nữa gặp lại.” An Lương trả lời.
Bốn người tách ra làm hai cặp trong hầm để xe, An Lương đưa Hạ Như Ý quay lại Học viện Sư phạm.
Trên chiếc Lamborghini màu vàng rực rỡ, Hạ Như Ý bước vào ghế lái phụ, cô thắt dây an toàn trước và chủ động nói: “Bạn học An, chúng ta thêm wechat của nhau đi, rất cảm ơn hôm nay cậu đã giải vây giúp tôi, lần sau tôi mời cậu đi ăn.”
An Lương đương nhiên không thể từ chối, khi cậu đang thêm wechat, cậu phát hiện ra Hạ Như Ý lại bị lộ, bởi vì biệt danh wechat của Hạ Như Ý là “Như Ý Như Ý, Thuận Theo Tâm Ý”
Một biệt danh tràn đầy cảm giác hiện đại!
Lần này An Lương không ngoảnh mặt làm ngơ, trực tiếp hỏi: “Cô là Hạ Như Ý?”
Hạ Như Ý sửng sốt một chút, sau đó nhớ tới biệt danh wechat, cô thoải mái thừa nhận: “Ừm, tôi là Hạ Như Ý!”
“Hầy, hai chị em các người, tôi thật sự không phân biệt nổi.” An Lương đưa ra phương án dự phòng, biểu thị cậu không thể đoán được sự khác biệt giữa Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.
Hạ Như Ý bật cười: “Không chỉ có mỗi cậu là không nhận ra, bố mẹ tôi cũng vậy, điện thoại của bọn tôi đều có thể mở khóa bằng khuôn mặt của nhau.”
“Đỉnh vậy!” An Lương vừa cảm thán vừa khởi động chiếc Lamborghini Urus.
Khi An Lương đang lái xe, Hạ Như Ý không làm phiền An Lương nữa, cô gửi tin nhắn vào nhóm “Chuyện phiếm Hội chị em.” của Học viện Sư phạm Thiên Phủ.
‘Hạ Như Ý: 【Ảnh】【Ảnh】【Ảnh】 …【Ảnh】’
Hạ Như Ý gửi một loạt hình ảnh, bắt đầu bằng bức ảnh đầu bếp Chiku Koga của Cẩm Các Anh Hải đang cúi chào, tiếp đó là cửa sổ sát sàn hướng ra phía Nam Hải, sashimi chân cua hoàng đế, nước sốt wasabi xanh tươi, đĩa sashimi tổng hợp đa dạng, các món Teppanyaki, món chính và món tráng miệng, cả một sấp hình được gửi vào trong nhóm “Chuyện phiếm Hội chị em.” bọn họ.
‘Khang Ngọc Giai: Á!!!’
‘Khang Ngọc Giai: Cẩm Các Anh Hải!’
‘Khang Ngọc Giai: Không phải ... lần đầu tiên hai người gặp nhau, cậu ta đã đưa cậu đến Cẩm Các Anh Hải đấy chứ?’
‘Khang Ngọc Giai: Tôi thực sự ghen tị!’
‘Từ Nặc: Trông có vẻ rất ngon, xin hỏi ăn ngon không?’
‘Lâm Lâm: Điều tôi thực sự quan tâm là giá cả!’
‘Lâm Lâm: Nhìn vẻ ngoài đầy nghi thức, cộng thêm nhiều nguyên liệu cao cấp khác nhau, giá cả chắc không hề rẻ đúng không?’
‘Hạ Hòa Tâm: Vậy có nghĩa là tôi “đã đi ăn” rồi?’
‘Khang Ngọc Giai: Về lý thuyết thì phải như vậy!’
‘Hạ Như Ý: Cậu ta đã nhìn thấu rồi!’
‘Hạ Hòa Tâm: ???’
‘Hạ Hòa Tâm: Cậu ta có thể nhìn thấu sao?’
‘Hạ Như Ý: Bọn em thêm wechat của nhau, em quên đổi tên wechat!’
‘Hạ Hòa Tâm: …’
‘Khang Ngọc Giai: Bước đầu tiên phát triển rất thuận lợi, đôi bên đã thêm wechat, bước tiếp theo là tiếp tục hẹn hò!’
‘Lâm Lâm: Xin hỏi giá cả, nếu không đắt quá, tôi cũng muốn nếm thử’
‘Từ Nặc: Yêu cầu tương tự! Trông có vẻ rất ổn, nếu giá cả chấp nhận được, tôi và Lâm Lâm cũng sẽ đến “check-in.” một chút’
‘Hạ Như Ý: Tôi và cậu ta, tính thêm bạn của cậu ta và cả bạn nữ của bạn cậu ta nữa, tộng cộng 12.000 tệ’
‘Lâm Lâm: Làm phiền rồi!’
‘Từ Nặc: 3000 tệ một người, thật độc hại!’
‘Hạ Hòa Tâm: Vậy em tính bồi thường cho chị như thế nào?’
‘Hạ Như Ý: Lần sau em tìm cơ hội để mời cậu ta đi ăn, em sẽ dẫn chị theo!’
‘Khang Ngọc Giai: Bữa ăn của chị em sinh đôi?’
‘Lâm Lâm: Hình dung được rồi!’
‘Từ Nặc: Tôi nghĩ tên đại lão này không thể nào chạy thoát rồi?’
‘Lâm Lâm: Chúc hai chị em sinh đôi thành công, sau đó mời bọn tôi đi ăn Teppanyaki!’
‘Khang Ngọc Giai: Chờ chung!’
Khoảng 20 phút sau, An Lương lái xe đến Học viện Sư phạm Thiên Phủ, cậu thuận lợi vượt qua cổng an ninh và vào thẳng bên trong của Học viện Sư phạm Thiên Phủ.
Không thể không nói, siêu xe quả thật rất có ưu thế?
“Tôi đưa cậu đến đâu đây?” An Lương hỏi.
Hạ Như Ý phát hiện bọn họ đã vào bên trong Học viện Sư phạm Thiên Phủ, cô chỉ đường: “Quẹo phải rồi đi thẳng, sau đó đến cuối đường thì quẹo trái, tòa nhà thứ 3 là ký túc xá của tôi”