Chương 51. Dạo Phố Cùng Nữ Thần
Gần 11 giờ đêm, An Lương và An Thịnh Vũ mới về nhà.
Trong hầm đậu xe, An Thịnh Vũ quyến luyến không nỡ xuống xe, ông ấy cảm thán nói: “Không hổ là Porsche 911 cao cấp, tốc độ đáp ứng động lực quá nhanh, Ferrari cũng không sánh bằng!”
“Ơ bố, bố từng lái Ferrari rồi à?” An Lương hỏi.
“Từng lái thử một lần, nhà bạn bố có một chiếc Ferrari đời 458 cũ, mất 3.4 giây để tăng tốc từ 0 đếm 100km/h, mặc dù tính năng chênh lệch không nhiều, thế nhưng về sự thoải mái dễ chịu lại khác một trời một vực.” An Thịnh Vũ cảm thán, sau đó đưa chìa khoá xe cho An Lương.
An Lương không nhận nói: “Bố cứ lái trước hai ngày đi, con lái chiếc Audi của bố.”
An Thịnh Vũ cũng không khách sáo: “Ừm!”
Hôm sau.
7 giờ 45 phút sáng, Tôn Hà đánh thức An Lương dậy, nhắc An Lương ăn sáng.
Lúc đang ăn sáng, Tôn Hà chủ động mở miệng nói: “Đúng rồi, mẹ vừa gọi điện thoại cho bố, ông ấy nói đưa xe cho con lái, ông ấy tự bắt taxi đi công ty.”
“......” An Lương run lẩy bẩy.
Hành động này của An Thịnh Vũ cũng kỳ cục quá đi?
“Khụ!” An Lương cố đổi chủ đề: “Mẹ, sao mẹ không đeo đồng hồ?”
“Đồng hồ tận 500.000 tệ!” Tôn Hà đáp lại nói: “Mẹ không nỡ đeo vào ngày thường.”
“Có gì không nỡ, đồng hồ là dùng để đeo. Mẹ yên tâm, sau này con sẽ tặng cho mẹ cái tốt hơn!” An Lương tự tin nói.
“Ha ha, vẫn là con tốt nhất!” Tôn Hà đáp lại.
Thế nhưng cuối cùng Tôn Hà cũng không mang theo đi làm.
Lúc 8 giờ 30, An Lương nhận được tin nhắn wechat từ Lý Tịch Nhan: ‘Cậu dậy chưa?’
Hôm qua An Lương vừa trở về đã gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan.
‘Mình không giống cậu, dậy từ sớm rồi, cũng đã ăn xong bữa sáng!’ An Lương trả lời tin nhắn, trêu chọc.
‘Mình cũng đã sáng rồi được chưa!’ Lý Tịch Nhan trả lời: ‘Hôm nay cậu có rảnh không?’
‘Cậu nói trước là chuyện gì mình mới biết mình có thời gian hay không.’ An Lương đùa giỡn.
Chuyện kiểu này, nếu là bạn bè lâu ngày không liên lạc, thì đây là phép lịch sự cơ bản.
Bạn bè lâu ngày không liên lạc đột nhiên hỏi có rảnh không, nếu không biết là chuyện gì, thật đúng là khó nói được có rảnh hay không.
Lỡ như mở miệng đòi vay tiền thì sao?
Nếu là bạn bè 10 năm không liên lạc, vừa liên lạc được là tặng thiệp cưới?
‘Mình đã nằm ở nhà mấy ngày, chuẩn bị ra ngoài đi dạo, cậu đi không?’ Lý Tịch Nhan gửi tin nhắn.
An Lương lập tức trả lời: ‘Không thành vấn đề! Bây giờ mình đến đón cậu?’
‘Được.’ Lý Tịch Nhan trả lời ngắn gọn.
Độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan đối với An Lương đã đạt đến 80 điểm, thuộc về dạng tình yêu chưa đong đầy, giữa hai người có chút tình cảm mập mờ, thế nhưng vẫn chưa xác định có trở thành người yêu hay không.
Đặt điện thoại di động xuống, An Lương súc miệng thêm lần nữa, sau đó lấy đại một chiếc áo khoác từ trong tủ đồ, lái chiếc Audi A6L màu đen đi.
Khoảng cách ba cây số rất gần, không đầy 10 phút, An Lương đã ở dưới lầu nhà Lý Tịch Nhan, lần này nhân viên an ninh vẫn không ngăn cản.
Lý Tịch Nhan đã ở dưới lầu, cô không có thói quen dây dưa, càng không thích thử nghiệm cố tình để con trai đợi nửa tiếng gì đó, cô mặc một bộ đồ thể thao, cách ăn mặc vẫn như khi đi học lớp 12.
An Lương lái xe qua, mở cửa sổ bên ghế lái phụ, cậu hô: “Nữ thần, lên xe!”
Lý Tịch Nhan ngồi vào ghế lái phụ, cô nghi ngờ hỏi: “Cậu đổi xe rồi?”
“Không phải, đây là xe của bố mình, mình sẵn tiện lái đi chơi.” An Lương đáp lại, tiếp đó hỏi thăm: “Cậu muốn đi dạo ở đâu?”
Lý Tịch Nhan suy nghĩ một chút mới đáp lại: “Mình cũng không biết, cậu quyết định đi.”
“Vậy chúng ta đi Trung tâm Quốc Kim đi, lần này mình đi Thái Lan không mua quà cho cậu, hôm nay đền bù.” An Lương cười híp mắt nói.
Lý Tịch Nhan vốn trong lòng có chút thất vọng, bây giờ An Lương lại chủ động nhắc, sắc mặt cô ửng đỏ, lắc đầu: “Mình không cần quà.”
“Hửm, không phải cậu để mình quyết định sao?” An Lương không cho Lý Tịch Nhan thời gian từ chối, lái xe thẳng đến Trung tâm Quốc Kim.
Lần này đến Trung tâm Quốc Kim, An Lương không thể sử dụng mẹo, Audi A6L không có thể diện nào ở đây, cậu đành phải thành thật đi xuống hầm đậu xe, tránh bị nhân viên an ninh nhắc nhở.
Trong hầm đỗ xe, Lý Tịch Nhan có chút khẩn trương nói: “Chúng ta đổi chỗ khác đi, có vẻ những thứ ở đây đều rất đắt.”
An Lương cười nói: “Mình không giả vờ nữa, ngả bài, mình là cậu ấm, cậu thích cái gì thì mua cái đó!”
Lý Tịch Nhan liếc An Lương một cái: “Chẳng phải cậu đã ngả bài lúc họp lớp lần trước sao?”
Thời điểm họp lớp lần trước, An Lương đã lái một chiếc Porsche 911 TurboS gần 3 triệu tệ, quả thật đó là hành động ngả bài.
An Lương cười ha ha: “Yên tâm, đồ ở đây không đắt, hơn nữa chúng ta chỉ đi dạo vòng vòng, chẳng lẽ đi dạo còn phải thu tiền?”
Lý Tịch Nhan lại liếc nhìn An Lương.
Hai người đi thang máy lên tầng 4, An Lương đã từng ghé qua cách đây không lâu, cậu dẫn Lý Tịch Nhan đi thẳng đến cửa hàng Christian Dior, trên thực tế, An Lương cảm thấy khí chất Lý Tịch Nhan phù hợp với Channel hơn, thế nhưng Thịnh Khánh lại không có Chanel, phải nói thật đáng tiếc.
Trong cửa hàng Christian, nhân viên bán hàng Arya lại nhận ra An Lương, may mà cô cũng không nói An Lương từng dẫn một cô gái khác đến, nếu không An Lương mất trắng rồi?
Thật là khắp nơi trong cuộc sống đều có thứ khiến người ta phải ngạc nhiên!
‘Tinh!’
‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tặng quà cho Lý Tịch Nhan.’
‘Lựa chọn một: Mua quà Lý Tịch Nhan yêu thích, thu được【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】.’
‘Lựa chọn hai: Đi lang thang xung quanh, thu được danh hiệu【Keo Kiệt Vô Cùng】.’
Lại là Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp!