Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 520: Vậy mà cậu lại hiểu?

Chương 520: Vậy mà cậu lại hiểu?
Trong cửa hàng Louis Vuitton, Dương Oánh Oánh rất có mắt nhìn, cô ta chọn túi xách dòng uria với phiên bản màu xanh lá cây.
Mặc dù ý nghĩa của màu xanh lá cây có chút vấn đề, nhưng đồ vật thì thực sự rất đẹp!
“Oánh Oánh, anh thấy chiếc túi này cũng bình thường!” Tưởng Triệu Thông phủ nhận lựa chọn của Dương Oánh Oánh, dù sao thì hơn 3 vạn tệ, quả thực là quá đắt.
“Túi Louis Vuitton phải mua những mẫu cổ điển, những dòng nổi tiếng nhất của bọn họ là những mẫu cổ điển. Suy cho cùng, danh tiếng của những mẫu cổ điển đều ở đây. Không chỉ có tỷ lệ giá xuất sắc, quan trọng là dùng được rất lâu, thiết kế kinh điển nhưng không lỗi thời!” Lời giải thích của Tưởng Triệu Thông vô cùng hợp tình hợp lý.
Trên thực tế, những chiếc túi của Louis Vuitton, nổi tiếng nhất là các dòng cổ điển.
Tuy nhiên, An Lương bắt đầu đóng vai ông chủ tiệm tang lễ!
Điều chỉnh mua bán của cõi âm?
Kiểu âm dương gì An Lương cũng làm rất tốt đấy biết không?
“Đúng, đúng, đúng, anh Thông nói đúng, về các loại túi của Louis Vuitton, nhất định phải ưu tiên chọn những mẫu cổ điển, dù sao cũng có thể đeo tới 10 năm, 20 năm mà vẫn không lỗi thời!” An Lương khen ngợi, nói.
Hạ Như Ý suýt nữa bật cười!
Một chiếc túi cho 10 năm, 20 năm?
Điều đó nghe có vẻ rất thảm?
Hạ Hòa Tâm cũng nhịn không được, lộ ra nụ cười.
Dương Oánh Oánh chán ghét những lời nói của An Lương, cô ta làm sao không nghe thấy lời trêu chọc của An Lương chứ?
Trước những lời nhận xét đầy vẻ quái gở của An Lương, Dương Oánh Oánh giận dữ đâm chọt lại: “Ồ, cậu cũng hiểu về Louis Vuitton à?”
“Chỉ biết chút ít thôi.” An Lương thản nhiên nói: “Lấy chiếc túi xách này làm ví dụ. Nó sử dụng chất liệu da bò làm rỗng. Mặc dù kỹ thuật làm rỗng giúp tăng tính thời trang của nó, nhưng về độ bền thì nó đã bị giảm đi rất nhiều.”
“Ngoài ra, độ bền của da bò cũng kém hơn rất nhiều so với vải Monogram Canvas nổi tiếng của Louis Vuitton. Đối với da bò, nếu bảo dưỡng không kỹ, cộng với việc tiếp xúc với mỹ phẩm hay gặp mưa tự nhiên trong quá trình sử dụng thì e rằng cùng lắm là 2 năm, màu sắc của nó sẽ mờ đi, thậm chí còn xuất hiện những vết mòn da nghiêm trọng hơn.” An Lương còn không hiểu về nó sao?
Túi của Louis Vuitton, tổng tài bá đạo phiên bản thấp - An Thịnh Vũ, lẽ nào chưa từng dùng qua?
“Vải Monogram Canvas thì khác, chưa nói đến nước mưa tự nhiên, thậm chí cả chai xịt cồn 75 độ, các loại nước hoa và mỹ phẩm, nó có thể chống lại sự hư hại một cách thoải mái, sau đó dùng giẻ thấm nước sạch lau sạch là xong.” An Lương nói thêm.
Dương Oánh Oánh hừ lạnh: “Xem ra bạn học An ngày thường rất quan tâm đến Louis Vuitton!”
Tưởng Triệu Thông nghi ngờ nhìn An Lương, hắn ta lờ mờ phát hiện ra có gì đó không ổn, bởi vì nội dung mà An Lương miêu tả không phải là thứ có thể bắt nguồn từ một cuộc thảo luận chung chung trên mạng, giống như chỉ có thể tự mình sử dụng nó hoặc đã nhìn thấy nó, sau đó mới đưa ra được kết luận.
An Lương chỉ cười mà không trả lời, cậu lại nhập vai ông chủ tiệm tang lễ: “Chị họ, em nghĩ chị nên mua một chiếc túi cổ điển đi! Dù sao thì mua một chiếc túi da bò nhỏ mà giá hơn 3 vạn, quả thực không đáng lắm đâu?”
Mặc dù trong lòng Tưởng Triệu Thông có nghi ngờ, nhưng lúc này An Lương đang giúp hắn ta nói, hắn ta hiển nhiên tiếp lời: “Đúng, đúng, đúng, anh nghĩ bạn học An nói đúng. Việc bảo dưỡng da bò là một vấn đề lớn, mua một túi xách thôi chứ có phải đem cúng nó trên bàn thờ đâu?”
Dương Oánh Oánh có chút bực bội, cô ta bị An Lương chọc tức rồi!
Vốn dĩ cô ta nghĩ, chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có hy vọng lay chuyển được Tưởng Triệu Thông, nhưng lúc này An Lương nhúng tay vào làm rối tung cả lên, có lẽ chuyện này coi như toi rồi, chỉ có thể chọn một chiếc túi cổ điển mà thôi.
Những chiếc túi của Louis Vuitton, trong hoàn cảnh bình thường, giá của những mẫu cổ điển tương đối rẻ, hầu hết đều trên 1 vạn, thậm chí cũng có những chiếc túi dưới 1 vạn!
Dương Oánh Oánh kéo Tưởng Triệu Thông đến khu vực của chiếc túi cổ điển, cô ta đặc biệt trừng mắt nhìn An Lương, ý nói An Lương không nên đi theo cô ta, kẻo An Lương sẽ đưa ra những lời nhận xét kỳ quái gì đó nữa.
An Lương không có ý định đi theo nữa, khi Dương Oánh Oánh và Tưởng Triệu Thông rời đi, rốt cuộc Hạ Như Ý không nén nhịn được, thấp giọng cười một tiếng.
“Wow, đại lão, cậu xấu xa thật đó!” Hạ Như Ý dùng tay phải nắm vai An Lương, cười đến cúi cả người xuống.
Hạ Hòa Tâm đồng ý: “Một cái túi đeo tận 20 năm, chuyện này cũng quá đáng rồi đấy!”
An Lương nghiêm mặt trả lời: “Tôi nói sai sao? Rất nhiều túi cổ điển của Louis Vuitton có lịch sử tới 20 năm, đúng không?”
Hạ Hòa Tâm lại không nhịn được, bật cười: “Đại lão, cậu đừng kể chuyện cười nữa. Chị họ của tôi sắp tức chết rồi. Vốn dĩ cô ta muốn mua cái túi này, nhưng bây giờ lại bị cậu làm cho khó chịu.”
Hạ Hòa Tâm đứng bên cạnh phủ nhận: “Tôi cũng cảm thấy người đàn ông đó sẽ không mua nó.”
Hạ Như Ý khó hiểu: “Hả?”
“Cái túi này đắt quá.” Hạ Hòa Tâm trả lời: “Hơn nữa An Lương nói cũng rất có lý. Một chiếc túi cổ điển có thể đeo rất lâu và một chiếc túi thời trang làm bằng da bò, có khả năng tầm 2 đến 3 năm sau là xảy ra vấn đề, sau đó liệu có mua lại nữa không?”
“Có vẻ hợp lý!” Hạ Như Ý cảm thán, nói: “Hắn ta vừa rồi khoe khoang lương hàng năm 50 đến 60 vạn, cuối cùng thì một chiếc túi giá 3 vạn cũng không nỡ mua sao?”
Vậy là Tưởng Triệu Thông đã ra vẻ thất bại, sau đó bị bôi nhọ?
An Lương tùy tiện hỏi: “Hai người thấy cái túi này có đẹp không?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất