Chương 553: Tiểu hồ ly tinh này lợi hại quá!
Trong nhà An Lương, cậu lại bị bố mẹ bỏ quên rồi, chỉ có thể gửi tin nhắn cho tiểu hồ ly tinh.
‘An Lương: Hồ ly tinh, bổn vương về rồi đây, em đang ở đâu đấy?’
‘Dương Mậu Di: Đại vương về rồi sao, em ở Lâm Sơn Cư, đại vương có qua đây không?’
‘Dương Mậu Di: 'Đỏ mặt' 'Đỏ mặt' 'Đỏ mặt'.’
Được!
Trong đầu An Lương đã tưởng tượng ra nét mặt ngượng ngùng của tiểu hồ ly tinh, cậu đã bị cấm dục một tháng rồi, là con hồ ly tinh này tự chuốc lấy!
‘An Lương: Anh qua ngay!’
Sau khi An Lương trả lời tin nhắn thì lấy chìa khoá xe Lamborghini từ trên bàn uống trà, ngay lập tức chạy sang Lâm Sơn Cư.
Chưa đến nửa tiếng đồng hồ, An Lương đã đến Lâm Sơn Cư.
Nhà xe của Lâm Sơn Cư chấp nhận giữ xe khách vãng lai, điều này cực kỳ tiện lợi.
An Lương đỗ xe trên vị trí đỗ xe tạm thời đối diện GLC-AMG6 của tiểu hồ ly tinh rồi đi thang máy lên lầu.
Phòng số 6 lầu 29.
An Lương đã gửi tin nhắn cho tiểu hồ ly tinh từ trong thang máy, vì vậy cửa phòng đã được mở sẵn, hồ ly tinh đang đợi An Lương ở trước cửa.
“Đại Vương!” Lúc Dương Mậu Di nhìn thấy An Lương, cô cũng rất phấn khích.
An Lương dang rộng hai tay ôm Dương Mậu Di vào lòng, cuộc chiến giữa đại diện của chính nghĩa và hồ ly của tộc yêu quái, cuối cùng bộc phát ở trong phòng tắm.
Tà không thắng chính là lẽ thường tình!
Đại diện của chính nghĩa An đạo sĩ lại một lần nữa chiến thắng, anh bế tiểu hồ ly tinh đến phòng ngủ, tiểu hồ ly tinh mềm nhũn trong lòng anh.
An Lương tuỳ ý hỏi: “Bây giờ em không livestream nữa à?”
Trước đó An Lương xem trên kênh Răng Hổ mấy lần, cũng đều không thấy livestream của Dương Mậu Di.
Dương Mậu Di trả lời: “Em có mà.”
“Nhưng mà em huỷ bỏ livestream Tìm kiếm quán ngon rồi.” Dương Mậu Di bổ sung nói rõ.
???
Con hồ ly tinh nhỏ này điên rồi sao?
“Livestream của em, hình như chỉ có Tìm kiếm quán ngon mới có người xem mà?” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di nũng nịu: “Trời ơi, đại vương, em đang chuyển đổi hình thức, em chuyển Tìm kiếm quán ngon thành một hình thức như phim ký sự vậy, cộng thêm thuyết minh tiếng anh, đưa video lên youtube ở nước ngoài.”
“Học tập Lý Tiểu Thất à?” An Lương hỏi.
“Có suy nghĩ như vậy, nhưng thực chất thì không giống, chủ yếu em muốn làm phim ký sự ẩm thực của Thịnh Khánh, hơn nữa chuyên ngành của em là Ngôn ngữ Anh, vừa hay học đi đôi với hành, còn có thể tuyên truyền văn hoá ẩm thực Hoa Hạ của chúng ta.” Dương Di nói rõ.
“Thành tích sao rồi?” An Lương hỏi vặn lại.
“Tài khoản Youtube của em mới thành lập ngày 12 tháng 12, đến bây giờ mới chỉ đăng có 3 cái video, bao gồm một cái lẩu, một cái xiên que, một cái đồ nướng than. Trong đó lượt xem của lẩu là cao nhất, đến hôm nay đã đạt đế 40 vạn lượt xem; xiên que và đồ nướng than đều có lượt xem là 30 vạn.” Hồ ly tinh nhỏ nói rõ tình trạng.
Theo kế hoạch thưởng khích lệ của Youtube, khoảng một nghìn lượt xem là có thu nhập 1 đô, mười vạn lượt xem là 100 đô la Mỹ, hiện tại tổng lượt xem là 100 vạn, vậy là một nghìn đô la Mỹ?
Theo tỷ lệ ngoại hối hiện tại, một nghìn đô la Mỹ bằng khoảng hơn sáu nghìn tệ, tuy lời không nhiều, nhưng cũng bắt đầu có khởi sắc.
“Được đấy được đấy!” An Lương khen ngợi.
Sự nghiệp mới phát triển của Dương Mậu Di đúng là khá tốt, giống như chính cô đã từng nói, vừa có thể đưa kiến thức chuyên ngành vào thực hành, vừa có thể tuyên truyền ẩm thực ngon của nước Hạ và Thịnh Khánh.
“Bên kênh Răng Hổ không livestream nữa à?” An Lương hiếu kỳ.
“Tất nhiên phải live!” Dương Mậu Di trả lời: “Đại vương, không phải em đã mượn tài khoản của anh sao, em chuyển đổi thành livestream rút thăm trúng thưởng trên kênh Răng Hổ, hôm nay có livestream rút thăm trúng thưởng nè.”
“Lần trước đại vương thay đổi tỷ lệ chia hoa hồng giúp em, em đã nghĩ đến vấn đề chuyển đổi, nên mới mượn tài khoản của đại vương chuẩn bị vào thế, đến nay đã mở được 5 kỳ rút thăm trúng thưởng, tổng lợi nhuận lên đến gần 6 vạn tệ.” Dương Di kiêu ngạo nói.
Cái này?
Rút thăm trúng thưởng có lời?
“Em thực hiện kiếm lời như thế nào vậy?” An Lương hiếu kỳ.
“Đầu tiên là tuyên truyền thật tốt, tiếp theo là khống chế thời gian rút thăm trúng thưởng, cùng với giảm biên độ phần thưởng xuống.” Dương Di nói.
“Nếu giảm biên độ phần thưởng, số người rút thăm trúng thưởng chắc sẽ giảm sút nhỉ?” An Lương hỏi một cách hiếu kỳ.
“Đúng là như vậy.” Dương Mậu Di đáp: “Vậy nên trước đó mở hết 5 kỳ, mới chỉ lời có hơn 5 vạn tệ. Nhưng mà bây giờ em đã tìm được điểm cân bằng của số lượng phần thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, một ngày hôm này chắc sẽ có thể lời trên 5 vạn.”
“Nhiều như vậy sao?” An Lương hiếu kỳ.
Dương Mậu Di trả lời khẳng định: “Ừm ừm, chút nữa 8 giờ bắt đầu rút thăm trúng thưởng, 10 giờ kết thúc, nửa tiếng một vòng, tổng giải thưởng của mỗi vòng là 10 vạn.”
“Giải thưởng cụ thể thì sao?” An Lương hỏi tiếp.
“Giải nhất 48.888 tệ, giải nhì 18.888 tệ, cả hai đều là 1 phần; giải ba 9999 tệ, cài đặt 2 phần; giải may mắn 1111 tệ, tổng cộng có 11 phần.” Dương Mậu Di nói rõ.
Cô ấy bổ sung thêm: “Giải nhất cần có quà tham dự 188 tệ; giải nhì cần 66 tệ; giải ba chỉ cần quà 1 tệ; cuối cùng giải may mắn chỉ cần 1 hào là có một cơ hội.”
“Theo thí nghiệm của 5 lần trước, thu nhập nhiều nhất lại là giải ba và giải may mắn, lần nào cũng lời. Giải nhất và giải nhì lại có lời có lỗ, nên em giảm đi số lượng giải nhất và giải nhì, và chỉ cài đặt 1 phần.” Dương Mậu Di tổng kết.
An Lương không nhịn được khen ngợi: “Lợi hại đó, tiểu hồ ly tinh của anh!”