Chương 584: Bình tĩnh! Đừng hoảng loạn!
Lầu số 8 Lãm Cảnh Nguyên, nhà số 3201.
Dương Hiểu Lâm đưa An Lương và Dương Mậu Di xem tình hình của căn hộ loại D này, ba phòng ngủ có nhà vệ sinh riêng khiến Dương Mậu Di có cảm giác mở mang tầm mắt.
Thì ra đây là phương án thiết kế của bất động sản cao cấp?
Còn về phòng ngủ của ông chủ, phòng tập thể hình của bà chủ, cùng với phòng người giúp việc, vậy không phải càng nên là tiêu chuẩn sao?
“Hồ ly nhỏ, em thích căn hộ này không?” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di chần chừ: “Em – cảm thấy to quá!”
An Lương không có đáp lại cô, anh hỏi luôn: “Căn hộ này giá bao nhiêu?”
Dương Hiểu Lâm kìm nén cảm xúc kích động của mình, cô trả lời: “Lầu số 8 là vua lầu của Lãm Cảnh Nguyên chúng tôi, nhà 3201 là tài nguyên vàng của căn hộ loại D, cho dù là tầng, hay là hướng, đều là tình trạng cực tốt.”
Cho dù không có xem các căn hộ loại D khác, An Lương cũng đồng tình điểm này.
Bởi vì nhìn ra từ ban công lớn của phòng khách căn hộ 3201, đúng thật là cảm giác tầm nhìn mênh mông thật.
“Nói thẳng giá đi!” An Lương hỏi.
Trong lòng Dương Hiểu Lâm lại càng kích động hơn, chắc là đơn này của cô chốt rồi nhỉ?
“Đơn giá của căn hộ số 3201 là 3,98 vạn một mét vuông, tặng luôn 5 vị trí đỗ xe, không cần mua thêm nữa, hơn nữa tặng phí quản lý căn hộ 1 năm.” Dương Hiểu Lâm nói một cách căng thẳng.
Dương Mậu Di hiếu kỳ hỏi: “Phí quản lý chung cư của các người là bao nhiêu tiền vậy?”
“8 tệ một mét vuông mỗi tháng.” Dương Hiểu Lâm bổ sung thêm một câu: “Tính theo diện tích xây dựng.”
Diện tích xây dựng của căn hộ loại D là 320m vuông, vậy nên tiền quản lý chung cư mỗi tháng là 2560 tệ sao?
Đáng lý ra mà nói, mức phí quản lý chung cư 8 tệ một mét vuông mỗi tháng, ở Thịnh Khánh mà nói đúng thật là mức cao cấp nhất.
“Đại vương, hình như hơi đắt!” Dương Mậu Di âm thầm tính ra kết quả.
3,98 vạn một mét vuông, diện tích xây dựng 320m vuông, giá thành chính là 1273,6 vạn!
Giá này thực sự là quá đắt luôn.
Nhưng thực sự đắt lắm ư?
Căn hộ quốc tế Vân Cảnh An Lương tặng cho Trần Tư Vũ ở Đế Đô chính là 1000 vạn, quan trọng là còn chưa đến 100m vuông.
Sau khi so sánh như vậy, hình như cảm thấy khá rẻ nhỉ?
“Tôi thương lượng với cô ấy một chút, cô đợi chúng tôi ở cửa một lát.” An Lương nói với Dương Hiểu Lâm.
Dương Hiểu Lâm gật đầu ngay đi về phía cửa.
An Lương nắm tay Dương Mậu Di, dạo lại lần nữa penthouse căn hộ loại D này, sau khi đi dạo một vòng, An Lương nắm tay Dương Mậu Di đến ban công: “Thích không?”
Dương Mậu Di lắc đầu: “Đắt quá à!”
An Lương cười hai tiếng, anh kéo tay Dương Mậu Di đi về phía cửa.
Dương Hiểu Lâm nhìn hai người bước đến, nhịp tim cô tăng nhanh, bây giờ là thời khắc quyết định vận mệnh sao?
"Nếu trả một lần, các người có ưu đãi gì không?" An Lương hỏi tuỳ ý.
Dương Hiểu Lâm chỉ cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột!
Cô ta cố kìm nén sự kích động: “Tôi sẽ cố gắng xin với cấp trên. Anh An, chúng ta về bộ phận bán căn hộ thảo luận trước được chứ?”
“Được thôi!” An Lương đồng ý: “Cô xin ưu đãi đàng hoàng nhé, chúng tôi chuẩn bị mua nó.”
“Vâng ạ, tôi sẽ cố gắng hết sức xin thêm ưu đãi cho anh An.” Dương Hiểu Lâm thấy An Lương ngỏ ý muốn mua, cô vui mừng vỡ oà.
Dương Hiểu Lâm không nhịn được nhìn Dương Mậu Di một cái, cô gái nhỏ đi cùng này cũng hên quá đi chứ nhỉ?
Khi ba người ngồi xe xem căn hộ về đến bộ phận bán căn hộ, Dương Hiểu Lâm mang lên cho An Lương và Dương Mậu Di chai nước suối tinh khiết trước, sau đó mới đáp: “Anh An, vui lòng chờ chút, tôi đi xin ưu đãi với quản lý ngay.”
“Ừm, cô đi đi!” An Lương đáp lại.
Ngay lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào bộ phận bán căn hộ, Dương Hiểu Lâm sau khi nhìn thấy người đàn ông, ngay lập tức bước lên hỏi thăm: “Chào tổng giám đốc Ngô!”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Tiểu Dương à, giám đốc Khổng có ở đây không?”
“Ở trên lầu ạ. Tổng giám đốc Ngô, mời đi lối này, tôi cũng vừa hay có việc tìm giám đốc Khổng ạ.” Dương Hiểu Lâm trả lời.
Tổng giám đốc Ngô đùa bảo: “Có đơn rồi à?”
Dương Hiểu Lâm không nhịn được trả lời một cách vui vẻ: “Vâng ạ, lầu số 8, căn hộ 3201, khách hàng muốn thanh toán một lần, tôi đang muốn xin một giá ưu đãi.”
“Thanh toán một lần căn hộ loại D!” Tổng giám đốc Ngô hiếu kỳ: “Khách hàng còn ở đây không?”
Dương Hiểu Lâm chỉ về phía của An Lương.
Tổng giám đốc Ngô cười phá lên: “Cô đi theo tôi, chuyện này, tôi giải quyết giúp cô.”
“Hả?” Dương Hiểu Lâm ngây người ra chốc lát, sau đó vội cảm ơn: “Cảm ơn tổng giám đốc Ngô.”
Tổng giám đốc Ngô dẫn Dương Hiểu Lâm đi về phía khu vực nghỉ ngơi, ông ta gọi luôn: “Tiểu An!”
An Lương đang nói chuyện với Dương Mậu Di á, nghe thấy có người gọi mình, nhìn theo hướng tiếng, nét mặt anh thú vị ngay!
“Hả? Chú Ngô?” Trong lòng An Lương đột nhiên có một đàn trâu bò gà chó chạy qua.
Người đàn ông trung niên họ Ngô này chính là Ngô Chính Phong, ông ta là bạn câu cá của An Thịnh Vũ!
“Tiểu An, cháu mua nhà hả?” Ngô Chính Phong nhìn về phía An Lương, sau đó lại nhìn sang Dương Mậu Di: “Ối giồi ôi, biết yêu rồi à?”
Lương ca muốn tự kỷ luôn được chứ?
Đây là cái chuyện quái gì đây trời!
Rõ ràng là đang mua nhà một cách vui vẻ, kết quả lại gặp bạn của An Thịnh Vũ, không phải chuyện này chớp mắt sẽ truyền tới lỗ tai An Thịnh Vũ sao? “Hụ hụ, chú Ngô, chú cũng đến xem nhà à?” An Lương vội đánh trống lảng.
Ngô Chính Phong cười ha ha: “Lão An không có nói cho cháu nghe thân phận của chú à?”
???
Ý gì đây?
Chuẩn bị lật bài?
“Lãm Cảnh Nguyên là dự án do công ty chú khai phá, chú cùng ngành với Lão An, Lão An không nói sao?” Ngô Chính Phong nói rõ.
“...” An Lương thực sự tự kỷ đây!
Tên quê mùa câu cá cực dở này, lại là đại ca giới bất động sản giống An Thịnh Vũ?