Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 722: Người đẹp lạnh lùng chuẩn bị tan chảy!

Chương 722: Người đẹp lạnh lùng chuẩn bị tan chảy!
An Lương đã chia tiền hoa hồng rất sòng phẳng!
Hoàn toàn không có ý thiếu nợ, tiền lời kiếm được ngày hôm qua, hôm nay đã triệu tập mọi người chia hoa hồng gọn gàng sạch sẽ, từ đầu đến cuối không có ý dài dòng không rõ.
Bởi vì An Lương làm việc rất rõ ràng, vốn dĩ kiếm tiền là chuyện tốt, nhưng nếu gặp người đáng ghê tởm, vậy sẽ biến thành chuyện xấu. Tội gì phải cố hết sức lấy lòng?
Mỗi người cho công ty đầu tư An Tâm vay, rồi sau đó được An Lương trả lại cộng thêm tiền hoa hồng.
An Lương lại cầm microphone nói: “Mọi người, xin hỏi còn có người nào tiền chưa đến tài khoản không? Tiền bên này chúng ta kiếm được cộng với số tiền trả lại, tất cả đều sẽ nhanh chóng chuyển đến tài khoản của bạn. Nếu ai chưa có, xin hãy liên hệ lại với tôi.”
Mọi người đều tỏ vẻ đã nhận được.
An Lương chờ khoảng một phút đồng hồ, mới tiếp tục nói: “Xem ra tất cả mọi người đều đã được chuyển khoản, tiếp theo mời mọi người ăn qua hai miếng cho có lệ, rồi sau đó giải tán tại chỗ. Chúng tôi bên này không bao ăn tối, cũng không bao nơi ở.”
Mọi người cười vang và đứng lên.
Mỗi người ở đây đều có ít nhất hơn 1000 vạn vừa mới được chuyển đến tài khoản, bọn họ đều nghĩ tốt nhất là tự mình mở tiệc chúc mừng, làm gì cần bữa tối?
Khoảng 2 giờ rưỡi, nhân viên trong buổi tiệc đã ra về hơn phân nửa. Ngô Chính Phong đi đến bên cạnh An Lương cảm kích nói: “Tiểu An, lần này thật sự cảm ơn cháu!”
“Ôi, chú Ngô à, chú quá khách khí rồi đấy, chú tài trợ tiền cho công ty đầu tư An Tâm, cuối cùng cũng có lợi nhuận, công ty cũng đã lấy đi một nửa, là hai bên cùng có lợi.”
An Lương đảm nhận việc ra vẻ, nhưng quả thật công ty đầu tư An Tâm đều có công lao của bọn họ. Những người khác cũng chỉ quăng tiền vào mà thôi, cho dù tìm một con chó bỏ tiền vào thì cũng có thể kiếm tiền, có phải rất ghê gớm không?
“Đúng rồi, chú Ngô, cháu giới thiệu cho chú một vài người bạn của cháu.” An Lương giới thiệu ba người Lý Tồn Viễn cho Ngô Chính Phong.
Vân Hải Dương chủ động chào hỏi: “Chú Ngô, đã lâu không gặp.”
Ngô Chính Phong vội vàng đáp lại: “Tiểu Hải Dương, quả thật chúng ta đã lâu không gặp, năm mới này không phải đi Thịnh Khánh sao?”
Vân Hải Dương gật đầu: “Đến lễ mừng năm mới thì Thịnh Khánh, Thiên Phủ đều phải đi, mọi thứ đều đã được sắp xếp chu đáo rồi. Sau khi tới Thịnh Khánh, chú Ngô...”
“Đương nhiên!” Ngô Chính Phong cười đáp lại.
Ngô Chính Phong trò chuyện với bọn họ một lúc, rồi biết điều vội vàng rời đi. Sau khi Ngô Chính Phong đi khỏi, không ngừng có người lại đây chào hỏi. Hầu hết mọi người đều bắt chuyện để quen thuộc một chút, rồi nhanh chóng rời đi.
An Lương trêu chọc: “Đúng rồi, Hải Dương, tôi thấy Hồ Tiểu Ngư đã đi rồi, hai người hiện tại có chuyện gì đấy?”
Vân Hải Dương thở dài: “Còn có thể có chuyện gì nữa, tôi hoàn toàn đắc tội với cô ấy rồi!”
“Thật ra, tôi cảm thấy Tiểu Ngư là một cô gái tốt, Hải Dương, cậu hãy cân nhắc một chút đi?” An Lương vỗ vào cánh tay Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương thở dài: “Tôi cũng biết cô ấy là cô gái tốt, nhưng tôi không phải là người tốt, tôi không xứng với cô ấy.”
Tiễn Tiểu Cương ở một bên nôn mửa: “Tôi mắc ói! Một tên cặn bã điển hình lên tiếng!”
Lý Tồn Viễn tán thành: “Có chút cặn bã!”
An Lương đồng tình đáp lại: “Tôi cũng thấy rất cặn bã!”
“Biến đi, ba âm dương sư các người, tôi cầu xin các người hãy làm người bình thường đi!” Vân Hải Dương phàn nàn.
Vân Hải Dương tiếp tục than thở: “An Lương không cần phải nói, rõ ràng...”
An Lương cắt ngang lời anh ta: “Tôi là người đàn ông tốt, bỏ qua cho tôi đi!”
“Tôi tin mà!” Vân Hải Dương mệt mỏi trả lời.
Tiễn Tiểu Cương nói trước: “Tôi cũng là người đàn ông tốt! Gần đây mới học được câu chân ngôn về một người đàn ông tốt của Lương ca. Giờ đây tôi thật sự cảm thấy chính mình là một người đàn ông tốt!”
Vân Hải Dương tức giận: “Ngay cả lời nói dối chính mình mà cũng tin là thật?”
Đây là người xấu!
Nếu chính mình còn không tin tưởng mình là người đàn ông tốt, còn trông cậy em gái nào có thể tin cậu?
Lý Tồn Viễn ở bên cạnh dò hỏi: “Hình như Trần Tư Vũ đã về rồi à?”
Vân Hải Dương ở bên cạnh phàn nàn: “Không phải mấy người quên mất em ấy có hai người bạn gái đó chứ.”
An Lương cười nói tiếp: “Tôi còn chưa đi được, Ninh Nhược Sương đã ở bên cạnh giúp đỡ, buổi chiều tôi đã nói sẽ đưa cô ấy ra ngoài chơi.”
“A! Hâm mộ quá!” Vân Hải Dương thở dài.
“Học tập đi!” Tiễn Tiểu Cương đã thuận lợi đi bước đầu tiên.
“Làm phiền rồi!” Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương giống nhau, còn chưa kịp lâm trận đã chết trước.
Sau khi ba người Lý Tồn Viễn đi rồi, An Lương cũng quay trở lại phòng 8805. Ninh Nhược Sương đang khiêu vũ, dây chằng của cô ấy vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng một vài động tác đơn giản cũng không thể làm khó cô ấy.
Khi An Lương trở về, anh nhanh chóng bế Ninh Nhược Sương ngồi lên sô pha, để Ninh Nhược Sương ngồi trong lòng anh.
Mặt Ninh Nhược Sương đỏ bừng: “Anh xong việc rồi sao?”
“Việc quan trọng đã xử lý xong, nhưng vẫn còn chút việc nhỏ.” An Lương cười xấu xa nói: “Chờ anh xử lý xong xuôi, chúng ta sẽ đi ra ngoài dạo phố. Sau đó cùng nhau trở về, trở về bên này!”
Sắc mặt Ninh Nhược Sương càng thêm đỏ, cô ấy hiểu được ý tứ của An Lương. Nhưng cô ấy cũng rất chờ mong, thậm chí còn lén lên mạng tìm kiếm thông tin nữa!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất