Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 74. Gái Đẹp Mời!

Chương 74. Gái Đẹp Mời!
Nhất định chủ tịch công ty Apple là một tên đàn ông tồi tệ!
iPhone không thể mở hai cái wechat cùng một lúc.
Thế nên An Lương mới thích sử dụng Huawei, nhiều dấu vân tay, mở hai màn hình cùng lúc, có thể mở nhiều wechat cùng một lúc, mặc dù bây giờ An Lương chỉ có một cái wechat.
Nếu lớp trưởng không dùng iPhone thì sẽ không phiền não như vậy?
“Tịch Nhan, nếm thử món tôm này xem.” An Lương múc một bát cháo tôm hùm Boston cho Lý Tịch Nhan, còn đặc biệt chọn mấy miếng đuôi tôm cho cô.
Mặc dù chú trọng chi tiết không nhất định sẽ thành công, thế nhưng nếu không chú trọng chi tiết rất có khả năng sẽ thất bại.
Lý Tịch Nhan bị chuyển chủ đề thành công, hai người không tiếp tục thảo luận chuyện hẹn hò có đăng lên dòng thời gian wechat hay không, cho dù có tiếp tục thảo luận, An Lương cũng chỉ có thể làm một người đàn ông tốt thôi?
Gần một tiếng đồng hồ sau, An Lương và Lý Tịch Nhan mới ăn xong, đương nhiên An Lương sẽ không thả Lý Tịch Nhan về nhà sớm như vậy, bây giờ chính là thời cơ tốt để thừa thắng xông lên.
“Tịch Nhan, chúng ta xem phim được không?” An Lương mời.
Nếu Lý Tịch Nhan không có hứng thú với An Lương, nhất định cô sẽ từ chối. Vì vừa rồi cô đã bị An Lương nắm tay, nếu bây giờ vào rạp chiếu phim, e rằng cả bộ phim sẽ là An Lương sờ tay đoán mệnh?
“Ừm.” Lý Tịch Nhan nhẹ giọng đáp lại.
An Lương vui sướng đi tính tiền, sau đó dắt Lý Tịch Nhan tới rạp chiếu phim.
Xem phim và ăn cơm cũng gần giống nhau, phim có hay hay không cũng không quan trọng, quan trọng là đi xem cùng ai, An Lương gần như không quan tâm đến nội dung phim, gần hai tiếng đồng hồ, cậu sờ tay mà vẫn không đoán ra mệnh gì cho Lý Tịch Nhan.
Không thể không nói, tu vi An Lương hơi kém một chút, đề nghị học cho tốt kỹ năng sờ tay đoán mệnh.
Bộ phim kết thúc, An Lương thành thật chở Lý Tịch Nhan về nhà, cậu biết đạo lý hăng quá hoá dở, một số thời khắc không nên dùng quá sức, nếu không sẽ dễ gây nên hiệu ứng tiêu cực.
Lý Tịch Nhan vừa về đến nhà là phát hiện mẹ cô đã đợi sẵn.
“Về rồi?” Lưu Linh nhìn Lý Tịch Nhan.
Lý Tịch Nhan nhanh chóng liếc mắt nhìn cửa phòng mình, cô nhớ rất rõ rằng trước khi cô và An Lương rời đi đã đóng cửa, bây giờ cửa phòng lại bị mở ra, đồng nghĩa với việc mẹ cô đã vào phòng, sau đó phát hiện một đống túi đồ Gucci lớn?
Vậy là mẹ cô lại nghĩ nhiều rồi?
“Vâng, giữa trưa An Lương có đến đây, bọn con ra ngoài ăn cơm trưa, sau đó buổi chiều đi xem phim.” Lý Tịch Nhan chủ động giải thích.
Lưu Linh vào thẳng vấn đề, nói: “Đống Gucci kia cũng là cậu ấy tặng?”
Trước khi Lý Tịch Nhan về, Lưu Linh đã kiểm tra giá cả của đống đồ Gucci kia, tổng cộng hơn 60.000 tệ, điều này khiến Lưu Linh có chút nghi ngờ.
Rốt cuộc quan hệ giữa An Lương và Lý Tịch Nhan đã đến mức nào?
“Vâng.” Lý Tịch Nhan thừa nhận: “Cậu ấy âm thầm tự mua đồ rồi đem đến đây, con đã nói không cần, nhưng cậu ấy nói không thích thì đi mua cái khác, thế nên con đành phải nhận.”
“Con và cậu ấy...” Giọng điệu Lưu Linh phức tạp, cô dừng lại, chờ Lý Tịch Nhan trả lời.
Lý Tịch Nhan hít sâu một hơi: “Mẹ, mẹ nghĩ nhiều quá rồi, con và An Lương là trong sạch, cậu ấy thích con, con cũng thích cậu ấy, tạm thời chỉ như vậy!”
“Không có những thứ khác?” Lưu Linh hỏi lại lần nữa để xác nhận.
Lý Tịch Nhan gật đầu khẳng định: “Thật mà! Mẹ, mẹ nghĩ nhiều quá rồi!”
Lưu Linh cảm thấy mặt mình đầy dấu chấm hỏi, bà không nhịn được hỏi: “Điều kiện gia đình An Lương thế nào, hai đứa còn chưa xác định quan hệ, cậu ấy đã cho con nhiều đồ như vậy?”
“Con cũng nói lại lần nữa, mẹ, cho dù con và An Lương có quen nhau thì đó cũng không phải là do gia cảnh của cậu ấy.” Lý Tịch Nhan nghiêm túc nói.
“Con cũng đã trưởng thành, có một số việc mẹ không muốn nói, thế nhưng cũng hy vọng con biết chừng mực.” Lưu Linh nhìn Lý Tịch Nhan.
Lý Tịch Nhan vừa gật đầu vừa hỏi ngược lại: “Đúng rồi, bố vẫn đang công tác à mẹ?”
Ánh mắt Lưu Linh hơi thay đổi, bà gật đầu khẳng định: “Ừm, đang đi công tác, bố con sắp được thăng chức, gần đây rất bận.”
“Lại bận, trước khi thi đại học bận không nói, bây giờ đã tháng 8 vẫn còn bận?” Lý Tịch Nhan có chút oán trách nói.
“Bố con cũng là vì cái nhà này!” Lưu Linh đáp lại.
Lý Tịch Nhan không nói gì nữa, cô về phòng, xách hai chiếc túi của Gucci ra: “Mẹ, hai bộ mùa hè này mẹ mặc đi, con không thích.”
“Ơ?” Lưu Linh chần chừ.
"Yên tâm, An Lương không nói gì đâu, trước đó con đã nói với cậu ấy, con không thích, cậu ấy để con tự xử lý.” Lý Tịch Nhan giải thích.
“Thế này không được tốt lắm?” Lưu Linh vẫn chần chừ.
“Ôi trời, mẹ!” Lý Tịch Nhan nũng nịu: “Thật sự không sao mà.”
Lưu Linh nhận lấy, thực ra bà cũng rất thích Gucci, chỉ là điều kiện kinh tế không cho phép.
Mặt khác, An Lương vừa về đến nhà, nhận được tin nhắn wechat từ Vân Hi Nguyệt.
‘Cậu An, tối nay cậu có thời gian không, Hinh Hinh nói muốn cảm ơn ân cứu mạng của cậu.’
An Lương không trả lời tin nhắn ngay lập tức, trước tiên cậu gửi tin nhắn cho Tôn Hà, hỏi tối nay ăn gì, kết quả Tôn Hà bảo An Lương tự ăn, bà không nấu.
Đột nhiên An Lương cảm thấy ngả bài có tiền cũng không được tốt lắm, giờ cậu như trở thành cô nhi, trước đó Tôn Hà luôn đặc biệt quan tâm cậu, bây giờ hoàn toàn buông thả.
Thấy mình lại bị buông thả, An Lương trả lời Vân Hi Nguyệt.
‘Cô Vân, cô khách sáo quá, tôi đồng ý, nhưng chỉ lần này thôi, được không?’ An Lương trả lời tin nhắn.
‘Được, cảm ơn cậu, tôi lập tức gửi vị trí nhà hàng cho cậu.’ Vân Hi Nguyệt trả lời tin nhắn xong, gửi vị trí nhà hàng và thông tin đặt trước cho An Lương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất