Chương 81. Vận Hạn Đột Kích!
Gần tới trưa.
Lý Tịch Nhan gửi tin nhắn wechat cho An Lương, An Lương mở ra xem, lại là ảnh chụp màn hình dòng thời gian wechat của Hà Tư Minh.
‘Tốt bụng nhắc nhở: Giữa hè ăn ít tôm hùm chua cay, nếu không bờ môi sẽ gặp nạn!’
Trong hình, Hà Tư Minh khoe một đống tôm, sau đó lại tự chụp nửa dưới của khuôn mặt, môi của hắn ta đầy mụn nước màu đỏ xung quanh, có vẻ do ăn nhiều tôm hùm nên bị nhiệt.
Đây là đang khoe khoang?
Ăn tôm hùm thoải mái?
Nhưng mà khi An Lương mở dòng thời gian wechat, cậu không bị Hà Tư Minh xóa bạn, vì An Lương còn có thể nhìn thấy những bài viết trước kia của Hà Tư Minh, thế nhưng lại không nhìn thấy bài viết này.
Xem ra lại bị chặn?
‘An Lương, cậu có thấy bài viết này không?' Lý Tịch Nhan hỏi thăm.
An Lương trả lời tin nhắn: ‘Không nhìn thấy.’
‘Mình cũng không nhìn thấy, cậu ta cũng chặn mình rồi!’ Lý Tịch Nhan trả lời.
An Lương cười thầm, Hà Tư Minh chặn Lý Tịch Nhan, sự tỉnh ngộ của thằng mê gái?
‘Tấm ảnh này là Phỉ Phỉ gửi cho mình.’ Lý Tịch Nhan bổ sung.
An Lương trả lời tin nhắn: ‘Lớp trưởng Hà đúng là có vấn đề, ăn có tí tôm hùm cũng phải khoe khoang, 128 tệ 5 cân, ai ăn không nổi?’
Bây giờ Lý Tịch Nhan cũng bắt đầu tán đồng với ý kiến của An Lương, Hà Tư Minh khoe khoang hơi thái quá.
Thời điểm An Lương đang tán gẫu với Lý Tịch Nhan, Lý Lệ gửi một tấm hình cho An Lương.
An Lương gần như không có trò chuyện gì với Lý Lệ, cậu cảm thấy kỳ quái là tại sao Lý Lệ lại gửi tin nhắn cho cậu, thời điểm xem tin nhắn, An Lương mới biết được nguyên nhân.
Hình ảnh Lý Lệ gửi tới là hình ảnh kết quả kiểm tra của bệnh viện, căn cứ vào kết quả kiểm tra, bệnh nhân bị mắc bệnh giang mai, tên của bệnh nhân là Đặng Lệ Sa!
Lại thêm tuổi tác trên hồ sơ bệnh án là 18 tuổi, An Lương thắc mắc Đặng Lệ Sa này có phải là Đặng Lệ Sa trong lớp cậu?
An Lương còn đang suy nghĩ, Lý Lệ lại gửi tin nhắn tới.
Rõ ràng là ảnh Đặng Lệ Sa đang ngồi trong bệnh viện!
Từ góc độ chụp, có thể dễ dàng nhận ra đó chính là Đặng Lệ Sa.
Cảm ơn tính năng chụp lấy nét xa của Huawei!
Vậy là Đặng Lệ Sa đang khám bệnh giang mai ở bệnh viện, kết quả phát hiện bị bệnh giang mai?
Có một số bệnh viện quản lý hồ sơ bệnh án rất thoải mái, vì để tiết kiệm chi phí nguồn nhân lực, một số bệnh viện trực tiếp đặt hồ sơ bệnh án ở sảnh lớn, sau đó để bệnh nhân tự tìm kết quả kiểm tra của mình.
Vận may của Đặng Lệ Sa không tốt, bệnh viện cô lựa chọn là một trong những bệnh viện keo kiệt, tiết kiệm chi phí nguồn nhân lực!
Nhìn thấy kết quả kiểm tra của Đặng Lệ Sa, đột nhiên An Lương nghĩ đến vừa rồi lớp trưởng Hà khoe khoang trên wechat, hắn ta ăn tôm đến mức miệng nổi mụn nước.
Bây giờ kết quả kiểm tra này đã có.
Hmmmm...
Bây giờ An Lương bắt đầu suy nghĩ, không biết rốt cuộc có phải là do lớp trưởng Hà ăn tôm mới bị như vậy hay không?
Lỡ như là triệu chứng đặc biệt?
Ví dụ như ăn hải sản?
Trước tiên, An Lương lưu hình ảnh Lý Lệ vừa gửi, sau đó gửi một bao lì xì, rồi xóa cuộc trò chuyện giữa cậu và Lý Lệ, hơn nữa còn chụp màn hình gửi cho Lý Lệ.
Lý Lệ vốn còn đang lo lắng bất an, bây giờ nhìn thấy hành động của An Lương, Lý Lệ đã có thể thở phào nhẹ nhõm, An Lương làm việc quá đáng tin, đảm bảo hoàn toàn bí mật của Lý Lệ, bằng cách đó tránh bị người khác biết nguồn ngọn của tin tức.
“Cảm ơn anh Lương!” Lý Lệ gửi một đoạn tin nhắn thoại, cũng không nói chuyện khác, dù sao hai người cũng không gặp nhau.
An Lương cũng không trả lời Lý Lệ, cậu gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan, đúng lúc có thể đùa giỡn với Lý Tịch Nhan một chút.
‘Tịch Nhan, vừa rồi mình nhận được một tin nhắn, lớp trưởng của chúng ta, e rằng không phải do ăn tôm mới bị nhiệt.’ An Lương gửi tin nhắn.
‘Hửm?’ Lý Tịch Nhan trả lời.
An Lương lập tức gửi hình ảnh cậu vừa nhận được từ Lý Lệ cho Lý Tịch Nhan: ‘Cậu xem đi, đây là vấn đề do tôm gây ra à, mình e là không phải!’
Lý Tịch Nhan gửi một biểu cảm trợn mắt trắng.
Kiểu học giỏi như Lý Tịch Nhan cũng hiểu An Lương đang ám chỉ điều gì, sắc mặt cô đỏ bừng, hừ nhẹ nói: “Tên xấu xa!”
‘Mình đi báo tin vui cho tên ngốc kia trước.’ An Lương lại gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan.
‘Ừm, chờ xem náo nhiệt!’ Lý Tịch Nhan biết sau khi Lưu Khải nhận được tin nhắn, chắc chắn sẽ gây ầm ĩ trong nhóm.
Nhóm QQ có thầy cô, tuy nhiên nhóm wechat lại không có!
‘Tên ngốc kia, mau gọi bố nào, bố cho cậu một tin tốt!’ An Lương gửi tin nhắn trêu chọc.
‘Thằng chó con, có tin tốt gì?’ Lưu Khải trả lời tin nhắn, thái độ như vậy khiến An Lương vui vẻ yên tâm, Lưu Khải không vì chuyện cậu ngả bài mà ảnh hưởng đến tình bạn đôi bên.
Ít nhất là tán dóc trên wechat không bị thay đổi.
An Lương gửi luôn hình ảnh cậu nhận được từ Lý Lệ cho Lưu Khải, còn có hình ảnh ăn tôm thoải mái của Hà Tư Minh đăng trên dòng thời gian wechat.
‘Cậu ngẫm đi, ngẫm cho kỹ vào, tôm hùm mang tiếng oan?’ An Lương gửi tin nhắn.
Lưu Khải xem tin nhắn xong điên cuồng gửi ‘ha ha ha', cậu ta thật sự cười đến phát điên, dù hôm qua mới mượn rượu giải sầu, thế nhưng sau khi tỉnh rượu không phải chuyện sầu thì vẫn sầu sao?
Bây giờ nhìn thấy hình ảnh An Lương gửi tới, đột nhiên Lưu Khải cảm thấy, thật đúng là tái ông thất mã họa phúc khôn lường!
Lỡ như cậu ta miệt mài theo đuổi Đặng Lệ Sa thành công, sau đó cũng bị nhiệt do ăn tôm thì làm sao đây?