Chương 97. Mua Xe Là Tặng Nhân Viên Sao?
Vân Hải Dương là người nôn nóng, cậu ta lập tức lên wechat gửi tin nhắn cho chị họ của mình.
‘Chị Hai chị ở Thịnh Khánh đúng không?’
Câu trả lời Vân Hải Dương nhận được chỉ một một cái dấu chấm hỏi: ‘?'
‘Phiền chị Hai tra một người giúp em, người này tên An Lương, chừng 20 tuổi, người Thịnh Khánh, đeo một chiếc đồng hồ Patek Philippe hơn 1 triệu tệ.’ Vân Hải Dương tiếp tục gửi tin nhắn.
‘Chuyện gì đây?’ Vân Hải Dương lại nhận được tin nhắn.
Vân Hải Dương kể sơ tình hình một lần, sau đó gửi tin nhắn bổ sung: ‘Em chỉ tò mò, sẵn muốn làm quen với vị đại gia này một chút.’
Mười mấy giây sau, Vân Hải Dương nhận được một đường link tin tức.
《 Thang cuốn ở Trung tâm Quốc Kim: Học sinh tốt nghiệp cấp ba khiến người khác ấm lòng》
Không sai!
Chị họ của Vân Hải Dương chính là Vân Hi Nguyệt!
Vân Hải Dương xem tin nhắn Vân Hi Nguyệt gửi xong, cậu ta trả lời: ‘Chuyện này quá trùng hợp!'
‘Đúng là rất trùng hợp! Em trai, em giúp chị chiêu đãi cậu An một chút.’ Vân Hi Nguyệt gửi tin nhắn dặn dò.
‘Yên tâm, chị Hai, chị cũng biết, em rất thích ôm đùi!' Vân Hải Dương đùa một chút.
Vân Hi Nguyệt lại dặn dò vài câu, sau đó mới kết thúc cuộc trò chuyện, Vân Hải Dương đưa điện thoại di động cho Lý Tồn Viễn: “Viễn, cậu xem, cái gì gọi là duyên phận, đây chính là duyên phận!”
Lý Tồn Viễn nhanh chóng kiểm tra tin tức: “Người này chính là người từng cứu cô công chúa nhỏ của nhà cậu?”
“Đúng vậy!” Vân Hải Dương cảm thán: “Ông trời quả có mắt, trước giờ tôi vẫn luôn muốn lái thử 488 Pista, bây giờ được đưa đến cửa, cậu xem, chẳng lẽ đây đều là do ông trời sắp xếp?”
Lý Tồn Viễn trêu chọc: “Chỉ sợ là ông trời bị mù, người ta cứu được cô công chúa nhỏ nhà cậu, còn gặp tên xui xẻo nhà cậu, đây không phải là ông trời bị mù rồi sao?”
“Viễn, cậu nói vậy khiến tôi rất đau lòng!” Vân Hải Dương ra vẻ ủy khuất.
Đương nhiên An Lương vẫn chưa biết thế giới nhỏ như vậy, cậu còn đang trên sảnh triển lãm Ferrari đối đầu với Trần Hào, sau đó nhìn về phía Trần Tư Vũ nói: “Người đẹp, tôi nghe nói trước đây mua xe được tặng người mẫu xe, bây giờ mua xe được tặng nhân viên bán hàng, tôi mua chiếc xe này, cô nên giải thích sao đây?”
Đối với việc An Lương trêu chọc, Trần Tư Vũ cũng không chút luống cuống: “Quý khách, quý khách nghe không lầm đâu, nếu quý khách mua nó, đương nhiên sẽ được tặng kèm nhân viên bán hàng.”
"Nhân viên như cô à?” An Lương lại trêu chọc.
“Vâng, không thành vấn đề.” Trần Tư Vũ trả lời.
Trần Hào có chút sững sờ, ông ta đang muốn tán tỉnh Trần Tư Vũ, bây giờ lại nhìn thấy tán gái đơn giản như vậy sao?
Chờ đã!
Tuyệt đối không đơn giản!
Theo thông tin trò chuyện giữa hai bên, số tiền cần dùng để tán gái là 6 triệu tệ!
Trần Hào khẽ nhíu mày, ông ta hoài nghi nhìn An Lương, chẳng lẽ An Lương thật sự mua được chiếc xe này?
Trần Hào lại cẩn thận quan sát An Lương, cuối cùng ông ta cũng phát hiện Patek Philippe 5160/500G-001 trên cổ tay trái của An Lương, mặc dù Trần Hào không biết loại cụ thể, nhưng ông ta cũng không phải đồ ngu, chiếc đồng hồ đó thuộc dạng phi phàm.
Dù gì đó không phải kiểu đơn giản mộc mạc, cũng không phải loại xoắn ốc không tròn không vuông, điều đó đồng nghĩa giá của nó rất mắc!
‘Cái này...’ Nhìn Patek Philippe 5160/50G-001 nổi bật trên cổ tay trái của An Lương, đột nhiên Trần Hào cảm thấy An Lương thật sự mua được Ferrari 488 Pista?
“Chú, sao chú còn chưa đi?” An Lương nhìn Trần Hào đang sững sờ, lại dùng cái cách quái gở, đánh vào tâm lý đối phương.
Trần Hào cắn răng, ráng chống đỡ: “Tôi không được ở lại nhìn một chút sao?”
An Lương trực tiếp vạch trần ý đồ của đối phương: “Chú muốn xem tôi có mua hay không, đúng chứ? Nếu tôi không mua, có phải lại muốn nhảy ra lải nhải?”
Trần Hào im lặng không nói.
“Đúng rồi, có phải Công ty Giải trí Thâm Tình của chú là ban phụ trách Thâm Tình trên Răng Hổ không?” Đột nhiên An Lương hỏi thăm.
“Hửm?” Trần Hào nghi hoặc nhìn An Lương, sao đối phương lại biết?
“Xem ra tôi đoán không sai!” An Lương lộ ra nụ cười quỷ dị: “Chú à, ban phụ trách Thâm Tình của chú đúng là một ban phụ trách lớn, hà hà hà!”
“Chú em cũng xem livestream?” Trần Hào khách sáo hỏi.
An Lương cũng không định trả lời: “Tôi mua xe trước! Miễn là chú không bỏ cuộc!”
Nói đến đây, An Lương bổ sung tiếp: “Tán gái, tuyệt đối không nên hẹp hòi, chú muốn wechat của đối phương nhưng lại không mua xe, vậy sao được?”
“Người đẹp, quẹt thẻ đi, tôi mua!” An Lương trực tiếp lấy thẻ ngân hàng ra, thẻ ngân hàng của cậu cũng không phải loại thẻ đen hay thẻ vàng gì, chỉ là thẻ tiết kiệm bình thường, mở thẻ để tiêu xài mà thôi.
Thời điểm An Lương móc thẻ ngân hàng ra, Trần Tư Vũ ngây ngẩn cả người, cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện An Lương thật sự sẽ mua xe, cô chỉ cho rằng An Lương muốn khiến Trần Hào thấy tức tối mà thôi.
Kết quả An Lương thật sự mua xe?
“Này, người đẹp, hối hận rồi sao?” An Lương trêu ghẹo: “Chúng ta vừa nói mua xe sẽ tặng nhân viên, hơn nữa nhân viên đó còn là cô, cô sẽ không lừa tôi đâu nhỉ?”
Trần Tư Vũ hơi đỏ mặt, cô liếc An Lương một cái: “Cậu thật sự muốn mua?”
“Tôi tới Đế Đô là để xem triển lãm xe, xe cũng không quá đắt, đương nhiên là sẽ mua!” An Lương vừa cười vừa nói: “Hơn nữa trước khi tôi đi, bố tôi đã nói ông ấy sẽ trả, sao tôi có thể khách sáo?”
An Thịnh Vũ đang ở Thịnh Khánh nơi phương xa đột nhiên cảm giác toàn thân lạnh lẽo.