Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 144. Trẻ trâu có chút hung hăng!

Chương 144. Trẻ trâu có chút hung hăng!
An Lương đã đưa ra bài kiểm tra, nếu không thể thông qua được bài kiểm tra cơ bản này, hiển nhiên sẽ không thể tham gia vào việc phân chia lợi ích về sau.
Tất cả mọi người lại nhìn nhau lần nữa, Lý Tồn Viễn nói trước: “Mọi người tự dựa vào bản lĩnh của chính mình đi! Dù gì cũng chỉ là điều tra dữ liệu của một công ty, không phải chuyện gì khó khăn lắm.”
Mọi người gật đầu.
Lý Tồn Viễn lập tức dùng điện thoại gửi tin nhắn, mọi người cũng không khác nhau mấy, Vân Hải Dương chỉ muốn làm biếng, cậu ta gửi tin nhắn cho Vân Hi Nguyệt hỏi tình hình.
Thời gian 1 phút 1 giây đã trôi qua, 2 phút sau, Lý Tồn Viễn gửi những thông tin liên quan qua cho An Lương.
Bên phía Vân Hi Nguyệt, Vân Hải Dương đã chịu thua, cậu ta lại tìm mối quan hệ khác, cuối cùng sau 5 phút, cậu ta gửi những thông tin liên quan cho An Lương, bốn người khác cũng đã gửi tin nhắn cho An Lương sau Vân Hải Dương.
Mông Tưởng là người cuối cùng gửi tin nhắn, lúc đó vừa đúng phút thứ 9, toàn bộ mọi người đều gửi tin trong thời gian quy định.
“Tôi xem trước dữ liệu mà mọi người điều tra đã.” An Lương nói.
Trước tiên, cậu xem 160 tin nhắn mà Lý Tồn Viễn đã gửi, dữ liệu mà Lý Tồn Viễn điều tra được tương đối chi tiết, bao gồm thời gian đăng ký Công ty TNHH Đầu tư An Tâm, vốn đăng ký, người nắm giữ cổ phần thực tế, tổng giám đốc Lý Phạm Bình, phó giám đốc kiêm tổng thanh tra đầu tư Lý Tuấn và cả địa chỉ chi tiết của Công ty Đầu tư.
Tin nhắn của những người khác cũng tương tự như vậy, phần lớn là sự khác biệt trong thời gian điều tra cần thiết.
“Mọi người đều đã thông qua bước đầu tiên của cuộc kiểm tra.” An Lương thẳng thắn nói.
Vân Hải Dương nói với An Lương: “An Lương, cậu kiểm soát toàn bộ quyền sử dụng của nguồn vốn 40 triệu tệ này sao?”
“Ừm!” An Lương gật đầu khẳng định.
“Thông tin nội bộ lần này có liên quan tới 40 triệu tệ à?” Vân Hải Dương hỏi lần nữa.
An Lương phủ định: “Không phải là liên quan đến 40 triệu tệ, thông tin nội bộ lần này, con số 40 triệu tệ nho nhỏ đó hoàn toàn lật không nổi sóng, nhưng số tiền mà tôi có thể sử dụng chỉ có 40 triệu tệ.”
“Có thể nói chi tiết hơn không” Vân Hải Dương thăm dò.
“Dù gì cũng là thông tin nội bộ, bây giờ vẫn chưa nói được, lần này gọi mọi người tới, thực ra là để đáp lại tình cảm và thể diện của Lý Tồn Viễn, trước đó Lý Tồn Viễn đã bố trí một trận đua xe ở Công viên Ô tô Goldenport, tôi luôn khắc ghi trong lòng.” An Lương lại tạo thể diện cho Lý Tồn Viễn.
Lý Tồn Viễn đã điều tra ra được tất cả thông tin chỉ trong vòng 2 phút, điều này cho thấy năng lực của gia đình Lý Tồn Viễn khá lớn.
Dù sao thì bây giờ cũng đang là khuya đấy!
“Tôi chỉ có thể nói cho mọi người biết, Công ty Đầu tư An Tâm của tôi, sắp tới sẽ làm một hoạt động ngắn hạn trong vòng vài ngày, tỷ suất lợi nhuận dự kiến hơn 20%, còn về rủi ro, đều là người của mình, tôi sẽ nói một lời thật lòng, rủi ro gần như bằng không!” An Lương hạ giọng nói.
Đừng có xem thường 20%!
Mặc dù 20% trông có vẻ cỡ 2 cái giá trần (1), nhưng quản lý quỹ thị trường tiền tệ (2) thông thường, tỷ suất lợi nhuận một năm còn không tới 4%.
(1) Giá trần: Giá trần là mức giá cao nhất mà nhà đầu tư có thể đặt lệnh mua hoặc bán chứng khoán trong ngày giao dịch.
(2) Là quỹ đầu tư thị trường vốn ngắn hạn.
“Không có rủi ro?” Lý Tồn Viễn ngơ cả người.
“Ừm!” An Lương trả lời dứt khoát.
“Tổng số vốn có hạn mức không?” Lý Tồn Viễn hỏi.
An Lương hơi ngạc nhiên nhìn Lý Tồn Viễn, cậu do dự một lát sau đó mới trả lời: “Theo nguyên tắc mà nói thì không, nhưng nếu số vốn quá lớn, tôi hi vọng mọi người nên cân nhắc cẩn thận”
“10 triệu tệ thì sao?” Lý Tồn Viễn dò hỏi.
An Lương nhìn Lý Tồn Viễn với ánh nhìn chết người!
10 triệu tệ nhỏ nhoi?
Vừa nãy An Lương còn tưởng là mấy chục mục tiêu nhỏ nữa!
“Lý Tồn Viễn, tôi thật sự muốn phun vào mặt cậu một ngụm soda muối!” An Lương xỉa xói: “Có 10 triệu tệ thôi!”
Lý Tồn Viễn không biết nói gì hơn: “Chúng ta không giống nhau, 10 triệu tệ này là số vốn mà tôi có, bao gồm tiền mừng tuổi từ nhỏ tới lớn, vốn đầu tư mạo hiểm tương lai và cả các loại vốn mà tôi có thể sử dụng.”
“10 triệu tệ là chuyện nhỏ.” An Lương nói rõ.
Vân Hải Dương cười đau khổ: “Tôi chỉ có 600.000 tệ, được không?”
“Của ít lòng nhiều là được rồi.” An Lương đồng ý khẳng định.
Lâm Mộc Phong, chủ nhân của chiếc McLaren 720S là người thứ ba đứng ra, cậu ta đồng ý nói: “Tôi có lòng tin với An Lương, tôi đầu tư 2 triệu tệ!”
Trần Minh, chủ nhận chiếc xe Ferrari 448 Pista cười khổ nói: “Trước đó tôi vừa mua Ferrari 488 Pista, số vốn trong tay hơi eo hẹp, tôi cố gắng rút ra 1 triệu tệ.”
Mông Tưởng, người có thân hình vạm vỡ với nước da ngăm đen, chủ nhân chiếc Porsche 911 TurboS, nói: “Tôi có thể rút 1 triệu tệ.”
Chỉ còn lại tên trẻ trâu Tiền Tiểu Cương vẫn chưa mở miệng, mọi người đều hướng mắt về Tiền Tiểu Cương, cậu ta đang cầm điện thoại gửi tin nhắn.
“Đợi chút! Tôi đang tính số vốn!” Tiền Tiểu Cương trả lời.
An Lương cười nói: “Không vội, bây giờ chỉ là ý định, mọi người cứ từ từ suy nghĩ, cho dù không thể tham gia cũng không ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng ta. Dù sao đi nữa thì đầu tư cũng có rủi ro mà, bước vào thương trường cần phải thận trọng!”
Vài phút sau, cậu ta cũng trả lời: “Tôi thế chấp con nghé lớn của mình được 5 triệu tệ, sau đó thế chấp căn nhà ở ngoại ô lại được thêm 3 triệu, cuối cùng đem một ít đồ cá nhân góp vào, mượn một ít từ anh chị, tổng cộng vừa đủ 10 triệu tệ.”
Dù là Trần Minh, Mông Tưởng, hay Lâm Mộc Phong, cả Lý Tồn Viễn và Vân Hải Dương, bọn họ đều sửng sốt nhìn tên trẻ trâu Tiền Tiểu Cương, cậu ta bị điên rồi sao?
Không có thông tin gì, cứ thế mà đầu tư 10 triệu tệ?
Cậu ta không phải Lý Tồn Viễn, quan hệ giữa cậu ta với An Lương càng không thân thiết như Lý Tồn Viễn mà?
“An Lương, 10 triệu tệ này của tôi, cậu chấp nhận không?” Tên trẻ trâu hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất