Chương 149. Phần thưởng tốt nhất!
Gói quà đặc biệt rất khó đạt được!
An Lương đã từng nhận được một gói quà đặc biệt. Từ lúc thuộc tính của hệ thống đổi mới, cậu rất mong chờ gói quà đặc biệt lần này.
'Mở!' An Lương âm thầm ra lệnh.
'Xin chúc mừng người chơi đã chiến thắng một bàn quay rút thăm may mắn!'
An Lương nhìn vòng quay rút thăm may mắn. Vòng quay này có bốn giải, đó là một thẻ giải tiền mặt trị giá 10 triệu nhân dân tệ, một thẻ giải hên xui, một thẻ thông tin xu hướng ba ngày chứng khoán Mỹ và một điểm thuộc tính tự do phân phối.
Trong số đó, giải thưởng 10 triệu tiền mặt là vô vị nhất!
An Lương vừa kiếm được 42,4 triệu nhân dân tệ. Mười triệu 'nho nhỏ' căn bản sẽ không thu hút được An Lương.
Thẻ bài hên xui cũng rất kém hấp dẫn.
Chỉ có thể nói rằng An Lương thà nhận thẻ hên xui hơn là lấy 10 triệu tiền mặt.
Một thẻ thông tin xu hướng chứng khoán Mỹ trong ba ngày cũng rất tốt. An Lương vừa kiếm được hơn 40 triệu tệ thông qua nó, hơn nữa còn mang theo ba người anh em của mình kiếm được một khoản kha khá, từ đó củng cố được mối quan hệ tốt giữa hai bên.
Một điểm thuộc tính tự do phân phối ở cuối cùng là thứ mà An Lương muốn có nhất!
Tự do phân phối các thuộc tính này là quý giá nhất.
'Rút thăm!' An Lương bấm yêu cầu quay vòng quay may mắn.
Vòng quay may mắn bắt đầu quay, khi nó quay chậm lại, dường như con trỏ đã rơi trúng vào giải 10 triệu tiền mặt, giải thưởng mà An Lương không thích nhất.
Nhưng vận may của An Lương rất tốt, cuối cùng, vòng quay may mắn đã vượt qua giải thưởng 10 triệu tiền mặt và dừng lại ở một điểm thuộc tính tự do phân phối mà cậu mong muốn nhất.
An Lương không nhịn được cười!
Một điểm thuộc tính tự do phân phối này đã được An Lương phân vào điểm thể chất, ngay lập tức Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra lời nhắc mới.
'Chúc mừng thuộc tính thể chất của ký chủ đạt được 9 điểm, ký chủ sẽ được tăng sức đề kháng, miễn nhiễm, dự trữ thể chất, v.v., ký chủ vui lòng hoàn thành việc ngủ và nghỉ ngơi sáu tiếng trở lên, tăng cường thể chất sẽ phát huy hoàn toàn tác dụng.'
An Lương nhìn thông tin trong Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, cậu nói với ba người: "Gần sáu giờ tồi, tôi đi ngủ trước, các cậu không ngủ sao?"
“Không ngủ được.” Vân Hải Dương trả lời rất thành thật.
Tiền Tiểu Cương cũng tán thành: "Tôi cũng không ngủ được."
"Tôi chịu không nổi nữa rồi, tôi cũng muốn đi ngủ, các cậu đừng gọi tôi dậy, cứ đợi đến khi tôi tự tỉnh lại.” Lý Tồn Viễn đáp lại.
Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương vẫn còn đang thức, tin tức mà họ đăng trên trang cá nhân vẫn chưa sôi nổi, bởi vì hiện tại chỉ mới hơn năm giờ sáng, người trẻ tuổi rảnh rỗi sẽ dậy sớm vào lúc năm giờ sáng à?
Đó không phải là nói dóc thì còn là gì?
Còn về việc thức đến năm giờ sáng?
Thanh niên đậm chất thời nay?
Hai người đấu tranh thêm một lúc, đến lúc không thể tiếp tục thức nổi nữa, mỗi người chiếm một chiếc ghế sofa rồi ngủ thiếp đi.
Ngược lại lúc bọn họ chìm vào giấc ngủ, vào khoảng mười giờ sáng, rốt cuộc trang cá nhân của họ cũng trở nên sôi nổi, đặc biệt là đối với tên trẻ trâu Tiền Tiểu Cương này, trang cá nhân của cậu ta phức tạp hơn một chút.
Bạn bè của anh chàng rất đa dạng, có rất nhiều quỷ hoả giả trang thành những tay đua Lamborghini, cũng có mấy cô nàng trong nhóm ăn chơi, còn có mấy cô gái mà cậu ta không biết thêm bạn lúc nào, đương nhiên cũng có mấy người trên trang cá nhân như Lâm Mộc Phong, Trần Minh và Mộng Tưởng.
Sau khi Lâm Mộc Phong nhìn thấy tin tức trên trang cá nhân của Tiền Tiểu Cương, cậu ta lập tức mở một nhóm nói chuyện riêng trên WeChat, sau đó kéo Trần Minh và Mộng Tưởng cùng tham gia.
'Các cậu đã nhìn thấy tin tức trên trang cá nhân của hai người bọn họ chưa?' Lâm Mộc Phong hỏi.
Mặc dù không có tên họ nhưng Trần Minh và Mộng Tưởng đều biết rằng Lâm Mộc Phong đang nói về Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương.
'Nhìn thấy rồi, không biết là thật hay giả.' Mộng Tưởng trả lời tin nhắn.
Trần Minh gửi một tin nhắn: 'Tôi nghĩ đó là sự thật.'
Suy cho cùng thì ai cũng là người có thể diện, trang cá nhân này của bọn họ căn bản không thể đăng những tin tức giả mạo. Kiểu hành vi như vậy thật sự quá mất đẳng cấp.
'Hai người khác không đăng lên trang cá nhân à?' Trần Minh tò mò hỏi.
Mộng Tưởng chụp ảnh màn hình trang cá nhân: 'Trang cá nhân của hai người kia không có động tĩnh gì.'
'Để tôi kiểm tra tình huống tiền vốn của Công ty Đầu tư An Tâm xem sao!' Quan hệ trong gia đình của Lâm Mộc Phong tương đối chắc chắn, chỉ kiểm tra một chút tiền vốn, vấn đề cũng không phải là quá lớn.
Một lúc sau, Lâm Mộc Phong đáp lại.
'Tôi tự kỷ đây! Tin tức trên trang cá nhân là sự thật.'
'...' Trần Minh biểu thị anh ta nói không nên lời.
'...' Mộng Tưởng cũng cạn lời.
Vậy có phải họ đã bỏ lỡ cơ hội kiếm 100% lợi nhuận rồi không?
Nhóm WeChat gồm ba người bỗng im bặt, không ai gửi thêm tin nhắn.
Dù sao thì trước đó, sau khi bọn họ liên lạc với nhau, cuối cùng quyết định không tham gia đầu tư thông tin nội bộ của An Lương, kết quả bây giờ An Lương thật sự đã nắm được thông tin nội bộ rồi sao?
Điều này đơn giản là quá không hợp với lẽ thường!
Cho nên cả ba người, không một ai nhắn gì nữa. Đây là ai nhắn gì thì người đó khó xử chăng?
Về việc bảo bọn họ gửi tin nhắn cho An Lương để An Lương dẫn dắt bọn họ trong tương lai, những chuyện như vậy bọn họ đều không thể làm được.
Tình bạn không phải là cổ phiếu, không cách nào bắt kịp hoặc tiêu diệt.
Trước đó An Lương đã cho bọn họ một cơ hội nhưng bọn họ lại không trân trọng cơ hội. Nếu đặt bọn họ vào vị trí ngược lại để suy xét, họ cho rằng hẳn là An Lương sẽ không cho họ thêm một cơ hội nào nữa đi?
Chỉ có thể nói rằng, một khi đã bỏ lỡ cơ hội thì tức là đã mất đi, cuộc đời không phải là sân khấu, mỗi khoảnh khắc trôi qua đều không thể lặp lại!