Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 165. Màn biểu diễn chai rượu đập vỡ đầu?

Chương 165. Màn biểu diễn chai rượu đập vỡ đầu?
Ngô Hạo liên lạc với Vân Hải Dương, đợi sau khi Vân Hải Dương trả lời, Ngô Hạo nói với giọng điệu không mấy tốt đẹp: “Vân Hải Dương, tôi muốn tìm cái tên đồi bại kia, rốt cuộc hắn...?” Vân Hải Dương lập tức cúp điện thoại.
Trong quán rượu Di Hanh, Vân Hải Dương đặt điện thoại di động xuống, cậu nhìn An Lương nói: "Não của tên này có vấn đề, đến hiện tại rồi mà vẫn không nhận ra được tình hình."
Tiền Tiểu Cương cười nói: "Tôi luôn cho rằng não của hắn bị thiếu mất một sợi dây thần kinh, bây giờ xem ra quả thật là như vậy. Đúng rồi, để tôi kể một câu chuyện cười, vừa rồi trên nhóm Quỷ Hỏa Thiếu Niên của bọn tôi đã tung ra tin tức là cậu ta đến spa xong không có tiền để trả, ha ha ha ha!"
Vân Hải Dương quan tâm hỏi: "Nhóm Quỷ Hỏa Thiếu Niên?"
“Ừ!” Tiền Tiểu Cương gật đầu.
“Kéo tôi vào, kéo tôi vào, tôi cũng là trẻ trâu.” Vân Hải Dương bày tỏ hy vọng muốn tham gia.
Tiền Tiểu Cương bất mãn trêu chọc: "Chúng tôi là Nhóm Quỷ Hỏa Thiếu Niên Lamborghini. Ít nhất cũng phải cần mấy chú trẻ trâu mới được tham gia. 911 của cậu hơi kém một chút."
???
Vân Hải Dương đen mặt tự đặt câu hỏi, trẻ trâu bây giờ đều có yêu cầu gia nhập cao như vậy sao?
“Viễn, cậu cũng ở trong đó à?" Vân Hải Dương hỏi.
Lý Tồn Viễn có một chiếc Lamborghini Huracán đời cũ, vừa được độ lại.
“Tôi trông giống một tên trẻ trâu sao?” Lý Tồn Viễn phỉ nhổ.
"Đúng rồi, anh Lương, tôi vừa thấy một tin tức khác.” Tiền Tiểu Cương nói: “Cha của Ngô Hạo là Ngô Xuân Sinh đã chuyển nhượng tài sản.”
An Lương thầm bái phục, đây là kế hoạch xấu nhất của đối phương, nếu mâu thuẫn giữa hai bên không thể giảm bớt, vậy thì sẽ dùng kế hoạch tồi tệ nhất để xử lý.
Hãy cân nhắc thành bại trước khi nghĩ đến chiến thắng!
Trước tiên hãy xem xét kết quả tồi tệ nhất của vấn đề, vậy thì bất luận mọi thứ diễn biến như thế nào thì đều là một tin tốt.
Ngô Xuân Sinh là một nhân tài.
Thật đáng tiếc, hổ phụ lại sinh khuyển tử!
Lúc này, Ngô Hạo vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ thể diện, thậm chí còn gọi An Lương là đồ đồi bại, An Lương làm sao có thể giơ tay đánh khẽ?
Khoảng một giờ sau, Ngô Hạo lại gọi cho Vân Hải Dương, lần này thái độ của Ngô Hạo đã khá lên rất nhiều.
"Anh Hải Dương, xin hãy giúp đỡ. Tôi muốn liên lạc với cậu ta để thảo luận về cách giải quyết vấn đề." Ngô Hạo giải thích.
Vân Hải Dương trêu ghẹo đáp: "Vừa rồi không phải cậu rất kiêu ngạo sao? Có chuyện gì với cậu em vậy, đột nhiên chịu nhận thua rồi?"
Ngô Hạo nén giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thực sự xin lỗi, anh Hải Dương, trước đây tôi uống quá nhiều rượu giả, bây giờ tôi tỉnh táo rồi, xin anh Hải Dương hãy giúp đỡ."
Vân Hải Dương đang bật loa lớn, cậu nhìn An Lương, chờ An Lương hồi đáp.
An Lương khẽ gật đầu rồi trực tiếp xen vào: "Có biết trang trại Sơn Thủy Mộc ở huyện Thông Châu không?"
Ngô Hạo nghe thấy giọng nói của An Lương, cậu ta nhanh chóng đáp lại: "Tôi biết, tôi biết."
“Lát nữa gặp ở Sơn Thủy Mộc.” Sau khi đồng ý, An Lương lập tức cúp điện thoại.
“Anh Lương, cậu định xử lý như thế nào?” Vân Hải Dương tò mò hỏi.
"Cậu ta nện tôi một cái, tôi nện trả lại, hẳn là không quá đáng chứ?” An Lương đáp lại.
“Đương nhiên là không quá đáng!” Vân Hải Dương đáp lại.
Mọi người cùng nhau đi đến Sơn Thủy Mộc, khoảng một giờ sau An Lương và mấy người bạn đến nơi, Ngô Hạo đã đến đấy từ sớm, cậu ta đứng đợi sẵn ở cửa Sơn Thủy Mộc.
Lúc An Lương xuống xe, Ngô Hạo hít một hơi thật sâu, cúi thấp người chào An Lương: "Xin lỗi anh Lương, trước đây tôi uống quá nhiều rượu giả, mong anh rộng lượng thứ lỗi cho."
An Lương nhìn về phía Ngô Hạo đang tỏ vẻ cung kính, cậu trêu chọc: "Trước đây cậu không phải như thế này nha, tôi chỉ là đồ đồi bại mà thôi, đừng làm như thế, tôi chịu không nổi!"
"Thực sự xin lỗi, anh Lương, là tôi không có mắt, xin hãy vẽ một con đường. Chỉ cần anh Lương bớt giận, tôi sẽ làm theo lệnh của anh Lương." Ngô Hạo thực sự sợ hãi. Nếu cha mẹ ly hôn, hắn phải đi theo mẹ, vậy thì cuộc sống thiếu gia sẽ không còn nữa, phải không?
"Tôi vẽ một con đường sao?” An Lương giả vờ suy nghĩ: “Lúc trước cậu nện tôi, có cảm thấy sung sướng không!
"Xin Anh Lương cứ trả lại gấp mười lần!” Ngô Hạo trả lời không hề do dự.
An Lương lắc đầu phủ định: "Tôi không phải loại người như vậy, đánh người khác là vi phạm pháp luật. Hải Dương, làm phiền cậu đi phân phó một chút, để ông chủ mang đến đây một thùng bia, chúng ta cùng xem anh Hạo biểu diễn đập chai vào đầu!"
Ngô Hạo hiểu ý của An Lương, ý của An Lương là anh ta sẽ không tự mình làm việc đó, tránh để xảy ra việc tranh chấp pháp lý, anh ta để Ngô Hạo tự mình làm việc đó với danh nghĩa là biểu diễn, như vậy sẽ tránh khỏi việc bị Ngô Hạo cắn lại và nói rằng cậu ta đã bị đe dọa.
Một lúc sau, một thùng bia Yên Kinh được chuyển đến, Vân Hải Dương cũng mời chào các nhân viên của Sơn Thủy Mộc ra ngoài để xem biểu diễn.
Một thùng chứa đầy mười hai chai bia được đặt bên cạnh Ngô Hạo.
Ngô Hạo rất muốn phỉ nhổ, không phải lúc trước không đập vào đầu An Lương sao?
Nhưng mà, bây giờ người ta thế mạnh, hắn còn có thể làm gì?
“Anh Hạo, bắt đầu màn biểu diễn của cậu đi?” An Lương nhắc nhở.
Sau đó, cậu ta nói với những người xung quanh: "Người này là bạn tốt của chúng tôi, Ngô Hạo. Cậu ta nói rằng cậu ta có kỹ năng đập vỡ chai bia bằng trán, giống như là đập vỡ một tảng đá trước ngực. Chúng tôi chuẩn bị quay một video ngắn, chờ lát nữa cảm thấy tiết mục hay thì mọi người nhớ vỗ tay nhé!"
Khách hàng và nhân viên của trang trại không rõ mục đích nên đều vỗ tay hoan nghênh.
Ngô Hạo nhìn mười hai chai bia, nghiến răng nghiến lợi, cầm lên một chai, sau khi nhắm mắt lại, bất ngờ tự đập vào trán mình.
"Bốp!"
Một tiếng giòn tan truyền đến, chai bia vỡ tan tành, một lượng lớn bọt bia bắn ra, Ngô Hạo cảm thấy choáng váng nhưng không dừng lại mà tiếp tục cầm chai thứ hai đập vào trán.
Những người xung quanh vẫn vỗ tay tán thưởng, cho rằng đây thật sự là một buổi biểu diễn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất