Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 173. Tôi còn chưa nói cô ấy là ai?

Chương 173. Tôi còn chưa nói cô ấy là ai?
Nguyệt Đảo, phòng Lâm Giang.
Bốn người bọn họ chia nhau ra ngồi, trên bàn đã đặt sẵn bốn cái máy tính bảng.
“Tôi đặt một phần cá nóc cắt lát, cá nóc kho, và cả bốn con cá nóc nướng than, còn có canh đậu phụ cá nóc.” An Lương vừa lướt lướt máy tính bảng vừa nói.
“Các anh em, mọi người xem coi muốn ăn gì thì chọn cái đó.” An Lương nhắc ba người bọn họ.
“Làm anh em với cậu khó khăn quá!” Lưu Khải oán trách.
Nhìn xem An Lương đã chọn cái quái gì?
Cá nóc cắt lát?
Cho dù là đầu bếp ăn trước, bọn họ cũng muốn đợi An Lương ăn trước, lỡ như thật sự ‘lên đường’ thì biết kiếm ai để nói lý?
“Tôi thấy món cá mú hấp cũng ngon, trong phim hay có món này.” Chu Khang nói trước.
Lâm Văn Phúc đứng một bên nhắc: “Thưa cậu, thực ra thì, cảm giác lúc ăn cá mú hấp sẽ không thể nào so được với lúc ăn cá nóc hấp.”
“Ha ha!” Chu Khang cười cười: “Tôi muốn thử cá mú.”
Lâm Văn Phúc mỉm cười, nói: “Xin cậu cứ yên tâm, cá nóc của chúng tôi là loại cá nóc không độc. Ngoài ra, mỗi món ăn đều sẽ được đầu bếp thử trước trong phòng bếp.”
Lâm Văn Phúc nói thêm: “Để cho quý khách yên tâm, tôi cũng sẽ thử từng món ăn, như vậy có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối.”
“Tôi vẫn chọn cá mú!” Chu Khang kiên trì.
Lưu Khải ở bên cạnh khuyên giải: “Đổi thành cá nóc đi, dù sao An Lương đã chọn nhiều lắm rồi, thêm một phần cũng chẳng là bao, cùng lắm cũng chỉ là tiễn anh em chúng tôi lên đường!”
“Cậu là người thứ hai ăn đấy!” Chu Khang trả lời.
Lương Siêu lập tức chen vào: “Tôi là người cuối cùng, tôi cuối cùng, tôi nhát gan sợ chết.”
“Tôi biết cậu là cái tên sợ chết mà!” Chu Khang xỉa xói.
Rốt cuộc thì món cá mú hấp cũng đổi thành món cá nóc hấp, về giá cả thì từ 288 tệ tăng lên 1888 tệ.
Lưu Khải nói thêm: “Tôi đặt bốn con cá nóc tiêu cay, nếu như anh em chúng ta ‘trúng chiêu’, vậy thì bốn người chúng ta đều cùng nhau lên đường”
“Cút!” Chu Khang bất lực, chửi bậy.
Lâm Văn Phúc nhìn thấy tiếng cười nô đùa của bốn chàng trai trẻ, mắt ông bỗng lóe lên một tia ghen tị, thời gian quả nhiên không tha cho một ai!
An Lương nhìn sơ qua giá cả, đẳng cấp của buổi tiệc cá nóc quả thực rất sang trọng.
Cá nóc cắt lát 1888 tệ, cá nóc kho 1888 tệ, canh đậu phụ cá nóc 888 tệ, cá nóc nướng than 688 tệ một con, bốn con là 2752 tệ, giá của cá nóc hấp là 1888 tệ, cá nóc tiêu cay cũng 688 tệ một con, tổng giá lại tất cả là hơn 12.000 tệ.
An Lương tiện tay chọn thêm một vài món rau.
Tầm 30 phút sau, món đầu tiên, cá nóc tiêu cay được đưa lên.
Nhìn bốn con cá nóc tiêu cay, An Lương không có cảm giác ‘nguy hiểm’ gì cả, trong lòng cậu thở dài nhẹ nhõm.
Nói thật thì, cá nóc mà!
An Lương cũng rất sợ, được chưa?
Lâm Văn Phúc mở miệng nói: “Món đầu tiên là cá nóc tiêu cay, tôi sẽ nếm thử mỗi con một miếng, xin quý khách yên tâm”
Nói xong, Lâm Văn Phúc dùng dao cắt một ít thịt trên mỗi con cá nóc tiêu cay và nếm thử, sau khi ông nếm xong, ông nói: “Trong tình huống bình thường, nếu cá nóc có độc, tôi sẽ xảy ra phản ứng rất nhanh.”
Tầm 1 phút sau, Lâm Văn Phúc vẫn không sao, ông ấy nói: “Quý khách, độ nóng bây giờ rất thích hợp, mọi người có thể thưởng thức được rồi, tôi tin rằng cá nóc tiêu cay nhất định có thể đem đến sự trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ cho quý khách.”
Ba người kia nhìn An Lương, hiển nhiên là đang đợi An Lương ăn trước.
“Mấy tên các cậu chỉ là anh em ngoài mặt!” An Lương cười cười xỉa xói, sau đó bắt đầu thưởng thức món cá nóc tiêu cay.
Phần da của cá nóc tiêu cay giòn rụm, phần thịt thì vừa tươi vừa non, mùi vị của cá nóc hoàn toàn được lưu giữ trong phần da cá, hơn nữa cũng không ngấy!
“Các anh em, món cá nóc tiêu cay này thực sự rất ngon, đừng do dự nữa, chết không nổi đâu, nếu chết thì cũng là đầu bếp chết trước, ông chủ chết thứ hai!” Cách khuyên nhủ của An Lương hình như có gì đó không đúng?
Lâm Văn Phúc đứng một bên lắc đầu cười khổ, tựa như có thể học hỏi một chút về cách nói này?
Sau này khi ông nếm thử trước, nếu vẫn có khách sợ hãi, vậy thì nói một câu: “Nếu có độc, ông chủ sẽ chết trước?”
Làm phiền rồi!
Cách nói này quả thực kỳ quái quá đi!
Tự mình trù chính mình sao?
Dưới lời khuyên rất có vấn đề của An Lương, ba người bọn họ cuối cùng cũng bắt đầu nếm thử món cá nóc tiêu cay, sau đó ăn liên tục không ngừng, dù sao món cá nóc tiêu cay này thực sự rất ngon, mùi vị tươi mới, ăn vào cảm giác mềm và mịn, tưởng chừng như nó không giống với cách nấu tiêu cay.
Món thứ hai, cá nóc kho được mang lên, mọi người vẫn nhìn Lâm Văn Phúc như lúc nãy, biểu thị Lâm Văn Phúc ăn trước.
Lâm Văn Phúc giật giật cơ miệng, những khách hàng trước đều chỉ cần nếm thử món đầu tiên là lập tức tin tưởng rồi, sự cảnh giác của các chàng trai trẻ này nghiêm trọng vậy sao?
Song, mỗi lần mỗi món ăn được mang lên, mọi người đều nhìn về phía Lâm Văn Phúc, bao gồm cả những món rau được mang lên sau đó, toàn bộ đều được Lâm Văn Phúc ăn trước một miếng.
Lâm Văn Phúc chỉ muốn nói sự cảnh giác của các chàng trai trẻ này quá nghiêm trọng!
“Đồ ngốc, uống một ly!” An Lương bưng ly nước lên kính rượu.
Lưu Khải cũng không để tâm, An Lương sẽ lái xe, cậu nâng ly cụng với ly của An Lương.
Đột nhiên An Lương hỏi: “Đồ ngốc, cậu vẫn chưa quên cô ta sao?”
“Quên từ lâu rồi!” Lưu Khải trả lời.
“Nhưng tôi vẫn chưa nói cô ta là ai mà.” An Lương đùa giỡn: “Cái tên này, cậu suốt ngày cứ lên QQ đăng mấy câu si tình, tôi xem đến nỗi đau cả đầu!”
“Đó là gửi cho Tôn Phỉ Phỉ” Lưu Khải trả lời lại.
????
An Lương mặt đầy dấu chấm hỏi, tên này lẳng lơ thật đấy?
Thay lòng đổi dạ nhanh như vậy sao?
Không nói nữa!
Đã xác định xong, không còn nghi ngờ gì nữa, là tên tồi tệ!
An Lương: Khuyên mọi người hãy làm một người đàn ông tốt, đừng làm thằng cặn bã!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất