Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 147 - Bằng trí thông minh của ngươi, ta gạt được ngươi à?

Chương 147 - Bằng trí thông minh của ngươi, ta gạt được ngươi à?
Diệp Trường Sinh liếc mắt nhìn về phía Thiên Vân, lão già này thật xấu tính,lại có thể gài ta nói ra, chẳng lẽ ta là Đế Cảnh cũng phải nói cho ngươi nghe sao?
Kỳ thật hắn chủ yếu là sợ làm Thiên Vân hoảng sợ
“Thiên Vân phó viện trưởng, cảm thấy ta giống cao thủ?”
Thiên Vân nói: “Giống a, bằng không ngươi làm sao có thể chỉ điểm bọn họ, lại nói, một vị Cửu Phẩm Luyện Dược Sư, nói chính mình không có tu vi, ngươi cho rằng lão phu thật sự ngu xuẩn đến vậy?”
Diệp Trường Sinh cười khẽ nói: “Bằng trí thông minh của ngươi, ta gạt được ngươi sao? Thực lực của ta không là tính quá mạnh cũng không tính là kém cỏi.”
Thiên Vân không nói gì nữa, biết lời trong miệng của Diệp Trường Sinh không phải lười nói thật, hắn rốt cuộc có tu vi hay không, sớm hay muộn cũng sẽ lộ ra sơ hở.
So tính kiên nhẫn với hắn, thật ngại quá, hắn hiện tại lại thừa kiên nhẫn.
Đúng lúc này, sắc mặt Diệp Trường Sinh hơi đổi, khóe miệng nhếch lên cười như không cười, một bên, Thiên Vân mở lời nói: “Có sát khí, Diệp thiếu chủ vẫn là quay về Lâu Các trước đi.”
“Được.” Diệp Trường Sinh nhẹ nhàng nói câu, xoay người rời khỏi boong tàu, đột nhiên, phía trên hư không, ba bóng dáng bay trên không đến, áo bào đen của bọn họ che trời, đế uy khủng bố lan tỏa quanh thân, bao phủ trên phi hành khí.
Sắc mặt Thiên Vân thay đổi, khẽ nhíu mày, luôn cảm giác này hơi thở ba người có chút quen thuộc, giống như đã gặp qua ở nơi nào.
“Tại hạ Thiên Cung Học Phủ Thiên Vân, không biết ba vị đến có việc gì sao!”
Liệt Không nói: “Chúng ta đến là vì Diệp thiếu chủ, các hạ đi đi!”
Thiên Vân nói: “Diệp thiếu chủ là người của Thiên cung học phủ ta, lão phu nào có thể giao cho các ngươi, ba vị là muốn đối đầu với Thiên cung học phủ?”
Sắc mặt Liệt Không lạnh lẽo đến cực điểm, lạnh lùng nói: “Chúng ta chỉ muốn giết Diệp thiếu chủ, nếu các hạ không muốn rời đi, vậy thì cùng Diệp thiếu chủ lên đường đi.”
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía sau lưng tiếp tục nói: “Ta ngăn hắn lại, hai người các ngươi đi giết Diệp thiếu chủ.”
Phía trên khoảng không.
Uy áp khổng lồ giống như một ngọn núi hùng vĩ bao phủ, nghiền áp lấy phi hành khí.
Diệp Trường Sinh vẫn đứng vững như núi, uy áp kia đối hắn không có chút ảnh hưởng nào, cả người Vân đạm phong khinh, không hề đặt nó vào mắt.
Thân thể ba người Diệp Yêu Nhi, Diệp Diệt Đạo, Diệp Phá Quân run bần bật, ở dưới uy áp, sắc mặt bọn họ tái nhợt, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, vị tanh ngọt của máu tràn ngập yết hầu.
Xoạt.
Xoạt.
Hai người vọt mạnh về phía trước, hóa thành tàn ảnh, bay về phía gác mái trên phi hành phí.
Thiên Vân bay ngược về sau, nháy mắt liền đứng ngạo nghễ trên đình lầu các, tùy tiện vung tay lên, phóng ra một đạo linh khí chắn ngang ở phía trước lầu các.
“Muốn giết Diệp thiếu chủ, trừ phi bước qua xác của lão phu.”
Liệt Mục nhìn về phía Liệt Không, trầm giọng nói: “Đại ca, hai người chúng ta quấn lấy một người là hắn, để lão tam đi giết Diệp thiếu chủ là được.”
Vừa nói chuyện, hai người liền tấn công Thiên Vân, hư không phía trên, đế uy ngập trời, từng tiếng nổ mạnh truyền đến, hơi thở mạnh mẽ thoát ra, nơi nó đi qua, không gian liền rách nát từng chút một, sụp đổ, tan hoang.
Ngay lúc này.
Diệp Trường Sinh từ trong lầu các đi ra, vô cùng bình tĩnh tự nhiên, nhìn trận chiến trên trời, nói với Thiên Vân: “Lão nhân, có muốn hỗ trợ không?”
Liệt Phong cười cười, nhìn Diệp Trường Sinh, kiêu căng nói: “Tiểu tử, ngươi chính là Diệp thiếu chủ, kiên cường nhỉ, ngươi có tư cách gì mà muốn giao thủ với chúng ta?”
Diệp Trường Sinh nói: “Hơi khó để nói đó, ngươi tốt nhất không nên nói chuyện, như vậy thì ngươi sẽ tốt, nếu không ngươi sẽ chết.”
Liệt Phong giống như nghe được chuyện tiếu lâm: “Tiểu tử, nói chuyện nghe hay thật, cẩn thận ngươi lại bị lời đó phản lại đấy.”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Mặc kệ người phái các ngươi tới là ai, ngươi cũng nên tự sát đi, chủ động một chút, đừng chờ ta ra tay.”
Oanh.
Tiếng nổ mạnh truyền đến, khí áp thổi quét khắp nơi, vòm trời dường như muốn sụp đổ.
Thiên Vân phi thân xuống dưới, xuất hiện ở bên cạnh Diệp Trường Sinh, ánh mắt đề phòng nhìn Liệt Không và Liệt Mục, giận không thể tả, nói: “Diệp thiếu chủ là người của Thiên Cung học phủ chúng ta, nếu hắn có chuyện gì không hay xảy ra, Thiên Cung học phủ sẵn sàng cùng các ngươi không chết không thôi, Kiếm cung Diệp gia cũng sẽ không tiếc bỏ ra tất cả để khiến các người chết hết.”
Liệt Không khinh thường nhìn lại: “Giết các ngươi, sẽ không có ai biết là chúng ta làm. Thiên Vân, chỉ cần ngươi rời đi, chúng ta sẽ không ngăn cản.”
Thiên Vân nói: “Lão phu sẽ không rời đi, có thủ đoạn gì thì cứ lôi ra mà dùng.”
Trong lúc này, lão truyền âm cho Diệp Trường Sinh, “Lát nữa ta sẽ giữ chân ba người bọn họ, còn bốn người các người ngự kiếm rời đi, chỉ cần tiến vào Thiên Cung học phủ, bọn họ sẽ không dám ra tay.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất