Chương 184: Ta xem ngươi là bằng hữu, ngươi lại muốn cưỡi ta
Tinh Thần liếc nhìn An Lạc Nhi: “Ánh mắt của ngươi tốt thật đấy, hắn mạnh hơn ta rất nhiều, ngươi thấy ta có thực lực mà gây phiền phức cho hắn được ư? Ta chỉ có chuyện muốn nói với hắn mà thôi.”
“Chuyện riêng tư, không liên quan đến những thứ khác.”
An Lạc Nhi nói: “Được, chúng ta cùng tới Thiên Tú Phong đi.”
Tinh Thần lại bảo: “Ngươi không tin ta.”
An Lạc Nhi lắc đầu, nàng ta cười nói: “Ta tin, bởi vì đúng lúc ta cũng có chuyện muốn nói với hắn thôi.”
Diệp Trường Sinh xuất hiện tại Thiên Tú Phong, hắn quay đầu nhìn về phía đằng sau, bèn thấy An Lạc Nhi và Tinh Thần đang tới, sắc mặt hắn bèn thay đổi, trong lòng thì tò mò không biết hai người này tới có chuyện gì.
Khoảng cách giữa hai người kia và Thiên Tú Phong càng lúc càng gần, đột nhiên, có một cảnh tượng khiến người ta kinh sợ xuất hiện. Diệp Trường Sinh cúi đầu nhìn về phía cổ tay của mình.
Trên đỉnh Thiên Tú.
An Lạc Nhi và Tinh Thần đã đến, bước đến trước mặt Diệp Trường Sinh, hắn trầm giọng nói: “Các ngươi có chuyện gì?”
Tinh Thần nói: “Lạc Nhi, vẫn là ngươi nói trước đi.”
An Lạc Nhi nói: “Tinh Thần sư huynh trước nói, chuyện của ta không vội.”
Tinh Thần gật gật đầu, khom người cúi chào: “Diệp cung phụng, ta muốn ở lại bên cạnh ngươi, chúng ta làm bằng hữu như thế nào?”
Diệp trường sinh hơi ngẩn ra: “Bằng hữu, chúng ta không giống nhau, khả năng làm không được bằng hữu a.”
Sắc mặt Tinh Thần hơi đổi: “Quả nhiên Diệp cung phụng không đơn giản, một khi đã như vậy, ta đây không giấu diếm nữa.”
Giọng nói rơi xuống, Tinh Thần biến mất tại chỗ, một đạo thú uy khủng bố xuất hiện, bao phủ ở bên trên Thiên Tú.
Phía trên hư không, một con Thanh Giao bay vút trên bầu trời, nhìn Diệp Trường Thành và An Lạc Nhi, nhưng hơi thở bị kìm hãm, không dám bộc phát sức mạnh của thần thú.
Nhìn thấy một màn trước mắt, sắc mặt An Lạc Nhi thay đổi, ánh mắt lập lòe, không thể tin nổi nhìn Thanh Giao trước mặt, không dám tin đó chính là Tinh Thần.
Diệp Trường Sinh bình tĩnh nhìn Thanh Giao: “Hóa ra là một con rắn lớn, đây không phải lần đầu tiên ta nhìn thấy một con rắn lớn như vậy, lần trước ở Hoang Cổ Thần Quốc đã từng gặp con cự mãng chín đầu, nó nhìn qua dữ tợn khủng bố hơn con trước mặt nhiều.”
Lúc này.
Thanh Giao từ trên không rơi xuống, lại biến thành dáng vẻ của Tinh Thần: “Diệp cung phụng, chúng ta là thiếu chủ Thanh Giao tộc, bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt, đi đến Hoang Cổ Thiên Vực, đều nhờ Ninh lão nhân đã cứu ta.”
“Ta tuy có thể hóa thành hình người, nhưng tu vi xuống dốc không phanh, ngay cả Giao Châu cũng đã chịu tổn thương, cho nên chỉ có thể ẩn náu trong ở Thiên Cung Học Phủ tu luyện.”
“Trên người Diệp cung phụng có hai đạo hơi thở làm ta kiêng kị, hơn nữa Diệp cung phụng nhân quả quấn thân, vẫn là quý nhân của ta, xin hãy cho ta ở lại bên cạnh ngươi.”
Diệp Trường Sinh nói: “Ngươi là thiếu chủ Thanh Giao tộc, lại muốn ở lại bên người ta, không cảm thấy ủy khuất?”
Tinh Thần nói: “Sẽ không, kỳ thật là ta muốn làm huynh đệ với Diệp cung phụng, tương lai vô tận tinh vực, chúng ta cùng nhau lang bạt.”
Diệp Trường Sinh lãnh đạm cười: “Ở lại bên cạnh ta cũng không phải không thể, nhưng ngươi nhất định phải làm thú cưỡi của ta.”
Tinh Thần: “...”
Hắn nhìn Diệp Trường Sinh, giống như đang nói, ta xem ngươi là bằng hữu, ngươi lại muốn cưỡi ta.
Diệp Trường Sinh lại nói: “Ngươi nếu không muốn thì bỏ đi, tương lai nếu ta đi ra ngoài, ít nhất là Thần Long mở đường, Bạch Hổ, Kỳ Lân đi theo, lúc ấy ngươi muốn trở thành thú cưỡi của ta, có thể đã không còn cơ hội.”
Tinh Thần suy nghĩ một lát: “Làm thú cưỡi của ngươi cũng không phải không thể, vậy ta có thể nhận được lợi ích gì.”
Diệp Trường Sinh nói: “Đi theo ta, ngươi có thể đạt được cái gì, ta không thể bảo đảm, nhưng ít ra có thể khiến ngươi hóa rồng.”
Hóa rồng?
Nguyện vọng lớn nhất của Thanh Giao tộc chính là hóa rồng, nhưng Thanh Giao hóa rồng, khó như lên trời, không phải là thời gian tu luyện đủ rồi, là lập tức có thể hóa rồng.
Huyết mạch, căn cốt, cơ duyên, năng lực thiếu một thứ cũng không được.
Năm đó Thanh giao tộc người có hy vọng hóa rồng nhất chính là phụ thân hắn, Thanh Giao Vương.
Cuối cùng vẫn là đã chết, toàn bộ Thanh Giao tộc suýt nữa diệt tộc.
Tinh Thần nói: “Được, ta đáp ứng ngươi, từ nay về sau, Thiên Cung Học Phủ sẽ không còn Tinh Thần, ta chính là thú cưỡi của ngươi.”
Nói đến đây, hắn ngừng lại, tiếp tục nói: “Còn có một việc, chờ ta sau khi ta hóa rồng, ta sẽ đi xa mười năm, có thể?”
Diệp Trường Sinh nói: “Ngươi cảm thấy có thể? Ta giúp ngươi hóa rồng, ngươi lại muốn rời đi mười năm, ta không lỗ?”
Tinh Thần nói: “Một năm.”
Diệp Trường Sinh nói: “Đừng tính xa như vậy, ai bảo đảm ngươi có thể sống đến ngày đó?”
Tinh Thần: “...”
Mẹ kiếp, vô tình!
Hoá ra thành tú cưỡi của hắn, vẫn không thể bảo đảm an toàn cho ta, có chút lo lắng.